Sau khi đáp xuống sân bay , Alex nói là nó hãy đi cùng anh để chọn ra 1 căn nhà . Nếu ưng ý thì anh sẽ mua cho căn hộ đó nhưng nó vẫn muốn từ chối vì nó về đây đâu phải đê bán cậu bạn không thân không thích này

'' thôi , bỏ đi , mình tự biết phải làm gì , cậu về đi ''

'' sao lại như vậy được , mình đâu thể bỏ mặc cậu . Nào , đi cùng mình ''

Alex nắm lấy tay nó kéo giật đi nhưng nó vẫn cố tình giằng lại và nhất quyết đi đường của mình

'' cậu sao vậy Sue ?''

'' đừng có gọi mình bằng Sue , cũng may người ta không biết tiếng pháp chứ không cậu sẽ làm trò cười cho mình mất ''

Nó bực bội rồi ra chỗ xe buýt ngồi chờ

Cho đến khi lên xe thì cậu bạn Alex vẫn bám theo nó nhưng vì câu ta không làm phiền gì đến nó nên nó cũng coi như không biết .

Khi chiếc xe buýt bắt đầu đi thì đối diện chỗ nó ngồi ở bên ngoài là 1 chiếc ô tô màu vàng , trong đó có 1 cô gái đang nói chuyện đột nhiên quay ra phía chỗ xe buýt đó thì nhìn thấy nửa khuôn mặt đó

Bỗng nhiên mồm cô lắp bắp

'' xuân ? ''

1 sự bất ngờ ập đến bên cạnh cô gái đó . Cô thắc mắc , cô bỡ ngỡ .

Chẳng phải hiện giờ nó đang ở Pháp sao ,sao còn về đây làm gì cơ chứ ?

Rốt cuộc , có phải do cô nhìn nhầm ?

'' tiểu Mễ , em còn nghe máy chứ ? ''

từ phía kia phát đến giọng Lãm

'' anh à , em cúp trước đây ''

Sau đó liền tắ máy cái rụp rồi Tiểu Mễ tập trung đuổi theo chiếc xe phía trước .

vì chiếc xe buýt cũng khá to nên việc bám theo nghe vẻ cũng dễ .

Dù cho đây không phải là hay là nó thật đi chăng nữa . Tiểu Mễ cũng nhất định phải tìm hiểu cho bằng được

___________

Tập đoàn CJ

Reng Reng Reng

Tiengs chuông điện thoại vang lên trong phòng làm việc của hắn .

'' chuyện gì ? ''

'' Giám đốc , chỉ tịch gọi anh vào phòng họp ạ .''

'' uk ''

Cộp Cộp Cộp

Cạch

Cử phòng mở tung ngay khi hắn vừa bước đến

Bên trong những ánh mắt dang nhìn hắn 1 cách chăm chú

Ngồi vào vị trí của mình hắn đặt 2 tay lên bàn

'' có chuyện gì mà ba gọi con tới đây ạ ? ''

'' con ...tuần sau sẽ phải sang Mỹ ''

'' sao , ba nói tuần sau con sẽ phải sang Mỹ ? ''

'' ba và tất cả các vị ở đây đã bàn hết rồi , trong thời gian con đi nhất định sẽ cs người thay thế con quản lí công ty , tuy năng lực sẽ không bằng con nhưng vì bây giờ công ty cũng đã rất vững chắc nên việc quản lí cũng không qua khó ''

'' nhưng con muốn biết , con sang Mỹ để làm gì ? ''

Vẫn 1 giọng nói thản nhiên hắn hỏi

'' đương nhiên cái đó ta sẽ nói sau , ta cho con thời gian 3 ngày để chuẩn bị mọi thứ ''

Hắn không nói không rằng mà chỉ lặng lẽ bước ra khỏi phòng họp , bên trong chỉ còn những tiếng bàn tán , xì xào ...

Đi Mỹ ...1 chuyện quá đột ngột với hắn

Hắn...vẫn chưa gặp lại nó , con tim này đã thật sự thiếu đi 1 ngọn lửa để đốt cháy sự băng giá rồi .

Nếu như cứ để thế này , con tim hắn sẽ chết đi vì lạnh mất