Cố Dịch Ninh tươi cười, mang theo tự tin ngạo nghễ đi vào hội trường, sau đó dừng lại ở ngay vị trí thi đấu của mình, huy hiệu mà cô đeo trên thắt lưng có viết chữ Lemon, nhìn thoáng qua đã rõ.

“ Hoá ra cô ta chính là Lemon, trong giống như một con hồ ly tinh.

”“Cố ý xuất hiện vào phút cuối cùng, còn không phải là vì muốn gây sự chú ý sao? Thật là ghê tởm.

”……Xung quanh truyền đến đủ loại âm thanh châm chọc khó nghe, nhưng Cố Dịch Ninh vẫn ngoảnh mặt làm ngơ.

Đôi mắt đen nhánh trong veo nhìn lướt qua Cố Văn Xuân, sau đó dừng lại trên người Phó Hàn Niên đang ngồi trên ghế giám khảo ở phía đối diện.

Cô cười rạng rỡ với anh, giống như là muốn nói.

Ông xã, nhớ cổ vũ cho em nhé.

Phó Hàn Niên đối diện với cô, đôi mắt chim ưng của anh dần dần hiểu ra.


“Lệ Phóng, ai cho phép dùng tên giả để tham gia cuộc thi?”Đối mặt với chất vấn lạnh lùng của cậu chủ, Lệ Phóng lập tức cúi đầu nói nhỏ vào tai của anh: “ Cậu chủ, đây là quy định, sớm đã được hiệp hội nước hoa đưa ra văn bản rõ ràng rồi, có đề cập đến việc vì để bảo vệ quyền riêng tư của người chế tác nước hoa, nên cho phép họ dùng nghệ danh hoặc danh hiệu.

”Đây mà là quy định gì chứ!Phó Hàn Niên trước đó không can thiệp vào quy định của cuộc thi, nên cũng không biết được việc này.

Anh muốn xem xem người phụ nữ này rốt cuộc có thể làm ra được cái gì hay ho.

Cuộc thi chính thức bắt đầu.

Tất cả thí sinh có thời gian một tiếng đồng hồ để pha chế nước hoa ngay tại chỗ, trước sự chứng kiến ​​của các phương tiện truyền thông và khán giả đang xem sự kiện này, cùng với ban giám khảo cuộc thi.

Phó Hàn Niên vẻ mặt lười biếng, dựa lưng vào ghế giám khảo, đôi mắt sâu thẳm nheo lại, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ điềm đạm trên sân khấu.

Kỹ năng pha chế nước hoa của cô ấy rất chuyên nghiệp, dáng người thanh lịch, sạch sẽ, không tì vết.

Điều mà một chuyên gia chế tác nước hoa kiêng kị nhất chính là trên người sử dụng dày đặc các loại đồ trang điểm, như vậy sẽ làm cản trở quá trình nhận biết chính xác mùi hương của nước hoa.

Cố Văn Xuân nhận thấy ánh mắt của phó Hàn Niên dường như đang chăm chú nhìn về phía Lemon đó, cô cũng hướng theo tầm mắt của anh quan sát vài lần.

Một gương mặt mộc bình thường, nhưng ngũ quan thật ra vô cùng thanh tú, lại có làn da trắng sáng, mịn màng.

Chỉ là tại sao dáng vẻ của cô ấy có chút quen thuộc, giống như…… Cố Dịch Ninh.

Không, không có khả năng, cố Dịch Ninh là một người xấu xí, so với Lemon này khác xa một trời một vực.

Rất nhanh sau đó, Cố Văn Xuân đã xua tan hoài nghi của chính mình, tiếp tục pha chế nước hoa.

Chỉ cần cô ta dựa theo công thức nước hoa mà cha đã dạy, hạng nhất chắc chắn sẽ nằm gọn trong tầm tay.


Một tiếng đồng hồ nhìn thì có vẻ như là một khoảng thời gian khá dài, nhưng thực tế nó chỉ trôi qua trong giây lát.

Thời gian vừa kết thúc, người dẫn chương trình liền thông báo: “Các thí sinh hãy ngừng việc pha chế nước hoa lại, đem tác phẩm nộp lên đây và giới thiệu ngắn gọn về tác phẩm của mình theo thứ tự”.

Trong số những thí sinh chế tác nước hoa lần này, cao thủ nhiều như mây, nhóm đầu tiên đi lên vài người, đều đạt thành tích tốt, đa phần là được tám, chín điểm.

khi Cố Văn Xuân được xướng tên, cô ta mang theo mười phần ngạo mạn đứng trước ban giám khảo cùng với tác phẩm trên tay.

Nhân viên công tác tiếp nhận nước hoa của cô ta, sau đó lần lượt phát mẫu thử cho tất cả các giám khảo, để họ cùng nhau đánh giá tác phẩm của cô ta.

Cố Dịch Ninh xếp cuối cùng, cho nên trước mắt, cô chỉ có thể đứng một bên xem kịch hay.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Cố Văn Xuân trên sân khấu, khóe miệng nhếch lên một tia tươi cười cợt.

Cô ta hiện tại đắc ý bao nhiêu, thì lát nữa Cố Dịch Ninh đều sẽ khiến cho cô ta thê thảm bấy nhiêu.

“ Thưa các vị giám khảo và các chuyên gia, hương nước hoa mà tôi chế tác có tên là " mối tình đầu ", đầu tiên là dùng hương thơm thoang thoảng của hoa sơn chi, đại ý giống như nói về mối tình đầu tốt đẹp ngây ngô, kế tiếp lại dùng hoa hồng lưu hương kéo dài, để biểu lộ mối tình đầu trong giai đoạn bền chặt, cuối cùng chính là chanh cam và quýt, là một ẩn dụ cho sự ngọt ngào, chua chát trải qua trong giai đoạn sau của tình yêu ! "Các giám khảo ngửi qua mùi thơm trên mẫu thử, không khỏi gật đầu tán dương: “Không hổ là thiên kim của tập đoàn nước hoa Cố thị, quả nhiên rất có thiên phú.

”“Không tồi, không tồi.


”Nụ cười khẳng định trên gương mặt của ban giám khảo đã khiến cho Cố Văn Xuân nắm chắc thắng lợi, thân hình rực rỡ của cô ta không khỏi lắc lư về phía Phó Hàn Niên, hy vọng anh có thể nhìn về phía cô ta.

Nhưng Phó Hàn Niên ngửi nửa ngày cũng không thể ngửi ra được hương thơm, trực tiếp đem mẫu thử đặt xuống.

Với anh ta mà nói, ngửi không ra được mùi, thì tất cả nước hoa đều là rác rưởi!“ Cậu chủ, cái này chúng ta cho bao nhiêu điểm?” Lệ Phóng tiến đến bên tai anh thấp giọng hỏi.

Đây chính là nhị thiên kim của cố gia, cậu chủ hẳn là sẽ ưu ái hơn đúng không? Cho nên hắn mới nhiều lời.

“Sao chép đi, bên cạnh cho bao nhiêu, thì cho bấy nhiêu.

” Phó Hàn Niên nghiêm túc nói.

Vì để che giấu khứu giác khiếm khuyết của mình, cho nên từ trước tới nay anh đều làm như vậy.

.