Mấy ngày tiếp theo Đạt Ý đều đi theo người đàn ông đến bệnh viện, cô phát hiện mỗi lần đến đây cậu ta đều lén lút lẻn vào nhà xác.

Đạt Ý lúc làm như vô tình, lúc lại cố ý xuất hiện ở trước mặt cậu ta, nhưng đối diện với một mỹ nhân như vậy mà cậu ta lại chẳng có chút hứng thú nào!Đạt Ý cảm thấy vô cùng thất vọng.

Sau khi xem xét xong xuôi cô liền đi về cửa hàng.

"Khả Nhạc, rót cho chị cốc nước với!""Sao vậy? Tình huống thế nào rồi chị Đạt Ý?"Đồng Khả Nhạc vừa đưa cốc nước của mình cho Đạt Ý vừa hỏi.

Lam Đạt Ý uống từng ngụm từng ngụm đến khi hết cốc nước, sau đó quay đầu lại nói với hai người họ:"Người đàn ông này thật kì lạ, cậu ta đến bệnh viện rồi lẻn vào trong nhà xác!""Cái gì?"Đồng Khả Nhạc há hốc miệng không dám tin.

Cô ấy lại nói tiếp: "Hơn nữa cậu ta cứ tự lẩm bẩm trước gương.


Chị ăn mặc xinh đẹp như thế này mà còn không thu hút được sự chú ý của cậu ta.

"Tần Hải Đường ngay lập tức liền hiểu tại sao cậu ta lại hành động kỳ lạ như vậy.

"Đó là điều bình thường, trong mắt cậu ta thì chị không khác gì với một ông già cả, cậu ta sẽ không có hứng thú với chị đâu!""Tại sao vậy?"Hai người đồng thanh hỏi.

Tần Hải Đường đứng dậy, bỏ hết đồ đạc cần dùng vào một chiếc chiếc ba lô nhỏ.

"Bởi vì cậu ta thích một nữ quỷ ở trong gương.

Khả Nhạc, cậu ở lại trông cửa hàng nhé, tớ với chị Đạt Ý đi xem một chút.

"Đồng Khả Nhạc chép miệng nói: "Được thôi.


"Khi ba người Tần Hải Đường đến trước cửa nhà người đàn ông, Tạ Bách Thế đã đợi sẵn ở đó.

Cậu ta lo lắng hỏi: "Chị hai, có phải cậu ta bị quỷ ám không?""Chẳng phải em có thể nhìn thấy quỷ à?""Em vẫn luôn không dám xem, em sợ lắm.

"Tần Hải Đường không nói nên lời, đã là một thằng nhóc to xác rồi mà vẫn còn sợ ma quỷ.

"Cô Hải Đường, cô Hải Đường!"Trang Nhất từ phía xa nhìn thấy Tần Hải Đường và Tạ Bách Thế đang muốn lên lầu liền vội vàng gọi lại.

Tần Hải Đường nhìn người đàn ông mặc vest đi giày da đứng trước mặt mình, khó hiểu hỏi:"Anh tới đây làm gì thế?"Không đợi Lệ Thù lên tiếng, Tạ Bách Thế đã vừa cười hì hì vừa yếu ớt giơ tay lên.

"Là em gọi chú ấy tới, em sợ ma.

"Tần Hải Đường chỉ hận rèn sắt không thành thép, cô trừng mắt nhìn Tạ Bách Thế.

.