"Nói mau, ai sai cô đến đây? Một con quỷ bình thường sao có thể tiếp cận con người dễ dàng như vậy được, hơn nữa còn không bị tổn thương một chút nào.

"Tân Tô Diệp thấy không thể che giấu được nữa bèn nói: "Đó là một người phụ nữ, tôi chỉ biết cô ta họ Tần, lúc đầu tôi được sai đến để lấy mạng của Tạ Bách Thế, chẳng qua là do tên ngốc Chu Điển này cứ ngăn tôi lại.

""Vậy chắc hẳn cô cũng biết tại sao gần đây bọn quỷ các cô lại manh động như vậy, chẳng những không sợ người mà thân thủ và tu vi cũng không tệ.

""Tôi chỉ biết gần đây tiểu quỷ vương lấy được một bảo vật cho nên công lực được tăng lên rất nhiều, nghe lũ quỷ nói đó hình như là một miếng ngọc bội, ngay cả bọn tôi cũng được hưởng một chút lợi.


Tôi không biết chuyện này có liên quan gì đến câu hỏi của cô hay không.

"Lệ Thù lấy ra một chuỗi ngọc Phật thường đeo bên người, anh chỉ vào khối ngọc và hỏi: "Có giống miếng này không?"Tân Tô Diệp lắc lắc đầu nói: "Tôi cũng không biết nó trông thế nào, dù sao tôi cũng chỉ là một con tôm con tép mà thôi!”Lệ Thù chợt hiểu ra tại sao trước đây Tần Hải Đường lại quan tâm đến khối ngọc trên người mình như vậy, lẽ nào cô cũng có một khối.

Tần Hải Đường cũng đã sáng tỏ, xem ra kẻ đứng phía sau Tần Tử Liên thật sự rất lợi hại, có thể leo lên vị trí tiểu quỷ vương cũng có nghĩa là có thể tùy ý đi lại ở chốn quỷ giới.

"Đại sư, tôi đã biết sai rồi, cô có thể tha cho tôi một mạng được không?"Tân Tô Diệp hèn mọn nói.

Giọng nói trầm thấp của Lệ Thù vang lên bên tai của Tần Hải Đường: "Chúng ta giữ lại cô ta đi, có lẽ sẽ có lúc cần dùng tới.


"Tần Hải Đường suy nghĩ một lát, cô ta là kẻ giết người chưa thành, Chu Điển cũng không có vấn đề gì nghiêm trọng ngoại trừ việc bị cô ta hút một chút dương khí.

Cô lập tức nói: "Tôi có thể tha cho cô, nhưng cô phải giúp tôi tìm hiểu về chuyện ở quỷ giới, tôi muốn biết ngọc của tiểu quỷ vương có giống với khối ngọc trên tay của anh ấy hay không.

"Tân Tô Diệp gật đầu lia lịa: "Cô yên tâm đi, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

"[Lời của Dạ Miêu: Đoạn này mình dịch cũng thấy lấn cấn, mình nhớ lúc trước Tần Hải Đường đã tìm lại được ngọc rồi, lại còn ở ngay trước mặt Lệ Thù, không hiểu sao đoạn này lại có khối ngọc nào nữa, nhưng mà tác giả viết như vậy nên mình cứ dịch lại, có thể là tác giả nhầm lẫn hoặc là mình chưa hiểu hàm ý của tác giả.

].