Sáng sớm hôm sau Dạ Mị liền tới tẩm điện của Dạ Ly Lạc xin chỉ thị. Dạ Ly Lạc sau khi nghỉ ngơi một đêm, cũng cảm thấy nguyên khí khôi phục không ít, cả người cũng thoái mái, hắn nhìn tiểu hồ ly đang cuộn tròn trong ngực mình ngủ nướng, nhẹ nhàng cười nhưng không đánh thức nàng.

"Thế nào?" Dạ Ly Lạc như không có chuyện gì xảy ra ở nội điện mặc áo khoác, vừa sửa sang lại vừa hỏi, "Chuyện đại điển đăng cơ xử lý ổn thỏa rồi chứ?"

"Hồi bẩm vương thượng, vị trí của Ngự Linh Châu nhất định phải chờ Yêu Hoàng hiện tại đăng cơ mới biết được." Sáng sớm Dạ Mị đã đến chính là muốn bẩm báo chuyện này, tối hôm qua hắn nghe nói trong đầu Nhược Ly cũng không hiện ra chút tin tức nào về Ngự Linh Châu, nên hắn đã thức trắng đêm để tra sách cổ mới tìm được tin tức này.

Dạ Ly Lạc khẽ cau mày, việc này cũng nằm ngoài dự liệu của hắn, bất quá bây giờ cũng đã có thể giải thích lý do tại sao cho đến bây giờ Nhược Ly vẫn không biết vị trí của Ngự Linh Châu.

"Mau chóng tiến hành sớm, nhưng cũng không được quá bình thường, tất cả nhân lực vật lực nếu không đủ thì điều động từ Ám vương phủ đến." Dạ Ly Lạc phân phó, mặc dù gấp, nhưng đại điển đăng cơ của Nhược Ly nên hắn sẽ không để cho nàng chịu bất cứ uất ức gì.

"Dạ! Thuộc hạ tuân lệnh!"

. . . . . .

Hôm nay có hai việc khiên toàn bộ Yêu giới xôn xao, đầu tiên là hoàng tộc Yêu giới trong một đêm toàn bộ bị diệt tộc nhưng không một ai biết là người nào ra tay.

Chuyện thứ hai chính là sau hai ngày hoàng tộc Yêu giới bị diệt tộc, xuất hiện một Hồ tộc tên là Nhược Ly vào ở hoàng cung và chuẩn bị đăng cơ, dĩ nhiên ở cùng nàng còn có Ám vương --thần thoại củaYêu Giới.

Chúng yêu rối rít suy đoán, có phải Ám vương đã sớm mơ ước vị trí Yêu Hoàng nhiều năm hay không, hôm nay thừa dịp gia tộc của lão Yêu Hoàng suy bại, liền nhân cơ hội cướp lấy.

Mà chuyện gia tộc lãoYêu Hoàng trong một đêm bị diệt tộc dĩ nhiên Dạ Ly Lạc cũng không tránh khỏi bị nghi ngờ đầu tiên.

Gia tộc lão Yêu Hoàng nguyên bản là hậu duệ củaThanh Long, có thể nói là dòng tộc cao quý nhất Yêu giới, hôm nay lại bị diệt trong một đêm, mà người có năng lực để làm chuyện này trong suy nghĩ của chúng yêu thì ngoài Dạ Ly Lạc ra thì còn có ai khác có thể?

Nhưng vô luận chúng yêu có suy đoán như thế nào đi chăng nữa, đồn đại đến thế nào thì ở trong lòng bọn họ đều hết sức e ngại kính sợ Ám vương. Nam nhân thần thoại này hôm nay cũng đã ra mặt, chưởng quản Yêu giới.

Mặc dù sợ hãi, nhưng Yêu giới trong tứ giới vốn đang từ từ suy yếu, hôm nay được người cường đại như vậy làm hậu thuẫn cho Yêu giới nên bọn họ vẫn cảm thấy có một chút mong đợi.

Đại điển đăng cơ được định vào bảy ngày sau, là một ngày hoàng đạo. Trong bảy ngày này, Nhược Ly được Dạ Ly Lạc bổ túc cho một khóa đặc biệt, bời vì sẽ có trên dưới một trăm tên Yêu hầu vương cũng sẽ đến. Do đó ở đại điển đăng cơ, nàng nhất định phải nhận thức được ai là bạn ai là kẻ thù, ai không phục bọn họ, để tránh phiền toái.

Trong nội điện, Nhược Ly đứng trên cái đệm mềm mại, không có người ngoài nên nàng vẫn là bộ dáng hồ ly, lúc này nàng ngước mắt nhìn những bức chân dung trong tay Dạ Ly Lạc.

Mới nhìn một chút nàng đã cảm thấy đầu cũng to ra, nàng vô lực dựa vào ghế, nhất thời nhụt chí, buồn bực nói, "Nói như vậy, trừ Dạ Quỷ là Lang tộc, Dạ Mị thuộc Xà tộc, Dạ Võng thuộc Hổ tộc, Dạ Lượng thược Dạ Hành tộc, những tộc còn lại cũng chưa thật sự trung thành sao?"

Dạ Ly Lạc gật đầu không phủ định, quả thật như thế, lão Yêu Hoàng nhất tộc vốn đơn độc rất nhiều năm, các lộ yêu Hầu vương mới rối rít nổi lên dị tâm, bọn chúng đều đang đợi cơ hội.

Hôm nay tân hoàng kế nhiệm lại không rõ lai lịch, nếu không phải là có hắn đứng phía sau, đoán chừng bọn chúng sẽ nhiễu loạn ngay tại đại điển đăng cơ.

Nhìn bộ dáng nghiêm túc của Dạ Ly Lạc, Nhược Ly cũng hiểu con đường làm Yêu Hoàng của nàng cũng không dễ đi, nhưng đã leo lên lưng cọp nàng cũng không có ý định xuống, nàng không những muốn làm mà còn phải làm thật tốt.

"Lạc, ta nhất định sẽ cố gắng!" Tiểu Ngân hồ ánh mắt sáng quắc, tràn đầy lòng tin nói.

"Yên tâm, có gia ở đây, nàng sẽ không phải chịu uất ức...nàng giờ chính là người đứng đầu Yêu giới!" Dạ Ly Lạc vươn tay cưng chìu vuốt vuốt đầu nhỏ của nàng, hắn cam đoan chờ nàng hoàn toàn trở thành yêu, lúc đó có thể tu luyện, nàng nhất định có thể đảm nhiệm vị trí Yêu Hoàng thật tốt.

Nhược Ly nhìn Dạ Ly Lạc trước mặt, lúc này hắn còn nghĩ rằng nàng vẫn còn là một hài tử nhưng thật ra thì có một số việc nàng đã lĩnh ngộ, ví dụ như tình cảm đối với hắn.

Nhưng nàng thấy trong sách có nói, phương diện này đều là nam nhân mở miệng trước, nàng có thể cảm thấy nàng có một vị trí đặc biệt trong lòng Dạ Ly Lạc, nhưng hắn còn chưa chính miệng nói với nàng.

Cho nên nàng quyết định chờ Dạ Ly Lạc thổ lộ trước, dù sao ngày tháng của họ cũng còn dài nên cũng không cần gấp gáp, huống chi hiện nay chuyện quan trọng nhất cũng không phải là chuyện này.

Lúc này Dạ Ly Lạc đang nghiên cứu những tư liều về các yêu Hầu vương, căn bản không nhìn thấy dáng vẻ giảo hoạt của Nhược Ly, hắn mà biết những gì Nhược Ly đang suy nghĩ nhất định là vừa vui vừa buồn.

Vui chính là Nhược Ly đã có tình cảm với hắn, buồn chính là nếu hắn chủ động mở miệng, tiểu nha đầu này sẽ ôm ấp yêu thương với hắn rồi, nhưng đáng tiếc hắn lại không biết được chuyện quan trọng này.

Ngày thứ hai tứ đại gia tộc trung thành với Ám vương đã có mặt, chức vị Hầu vương của lang tộc đã truyền cho đại ca của Dạ Quỷ, nên hắn ta là người trẻ tuổi nhất trong bốn vị yêu hầu.

Hắn và Dạ Quỷ đều nghiêm túc rất giống nhau, mái tóc đều được cột một chùm thẳng đứng, một thân trang phục màu đen, dáng dấp mang theo một chút phong độ của người trí thức, nếu như không nhìn kỹ thật đúng là không phân biệt được hai người bọn họ.

Xà Tộc còn lại là cô cô của Dạ Mị, cũng có một loại ham mê giống Dạ Mị, ăn mặc trang điểm lộng lẫy, đẹp thì đẹp thật nhưng không có khí chất, đôi mắt hẹp dài liếc ngang liếc dọc, chăm chú nhìn chằm chằm bộ dạng đẹp mắt của những nam nhân xung quanh.

Hầu vương của Hổ tộc là phụ vương của Dạ Võng, lưng hùm vai gấu, nói năng thô lỗ, Dạ Võng quả thật là phiên bản thứ hai của ông ta, tác phong làm việc hết sức mạnh mẽ vang dội, cả người đều lộ ra khí phách.

Người cuối cùng đến là Dạ Hành tộc, bọn họ đều có tuổi thọ trung bình rất dài, cho nên hiện đảm nhiệm chức vị Hầu vương chính là gia gia của Dạ Lượng, hai ông cháu vừa thấy mặt hết sức thân mật, người của Dạ Hành tộc đều có làn da xanh xao, nhưng đều là những tuấn nam mỹ nữ, một loại xinh đẹp không bình thường, họ trông giống như quỷ hút máu vậy.

Thái độ của Dạ Ly Lạc đối với người của tứ tộc cũng thân thiết, không hề có cảm giác cao cao tại thượng mà cho người ta cảm giác rất dễ thân cận, trong ngực hắn ôm Nhược Ly, chỉ ngồi ở trên ghế chứ không có mở miệng nói chuyện.

Nhìn thuộc hạ của mình cùng người thân chào hỏi, sau đó đều cung kính ngồi ở trên ghế chờ sai khiến, Dạ Ly Lạc thấy tâm tình bọn họ đã bình phục, liền nháy mắt với Nhược Ly, để cho nàng biến trở về hình người.

Khi Nhược Ly biến thành hình người thì những người xung quanh đều bị kinh diễm, trong đó phản ứng lớn nhất chính là cô cô của Dạ Mị, vừa nhìn thấy mỹ nữ bà cũng ngồi không yên, trong mắt đều là vẻ tán thưởng. Ặc, bởi vì cô cô của Dạ Mị đối với những thứ xinh đẹp vô cùng yêu thích.

Chỉ có gia gia của Dạ Lượng tỉnh táo nhất, nhưng ông ta vẫn cau mày, hồi lâu mở miệng đầu tiên, "Ám Vương điện hạ, thứ cho lão hủ nói một câu, trên người Yêu Hoàng điện hạ căn bản không có yêu khí, chuyện này. . . . . . Làm sao có thể làm cho chúng yêu tin phục?"

Ba tộc kia vừa nghe vậy nhất thời cũng phản ứng lại, vừa rồi họ chỉ cho là yêu khí của Dạ Ly Lạc quá mạnh mẽ lấn át yêu khí của Nhược Ly, nhưng giờ xem xét kỹ mới thấy nàng thật không có một chút yêu lực nào.

Trong lúc nhất thời mọi người cũng lâm vào khó khăn, vẻ mặt khác nhau.