So với một số bí cảnh vô cùng nguy hiểm, Tinh La đảo quả thực giống như là loại khác, không có nguy hiểm thì không nói, chỗ tốt còn rất nhiều.

Mỗi mười năm đều sẽ mở cửa ở các nơi, thu nạp các loại nhân tài tiến vào, nếu vận khí tốt có thể vượt qua quan khẩu, liền có phần thưởng không nhỏ, có pháp bảo, có linh dược, cũng có tâm kinh võ kỹ, quý giá phi phàm.

Hiếm có là tiến vào trong đó căn bản không cần tranh đấu với nhau, ai có duyên nấy, nhưng cao nhất chỉ cho Nguyên Anh kỳ tiến vào.

Các môn các phái đều có cao thủ đang không ngừng suy tính thời gian địa điểm, muốn cướp đoạt đệ nhất tiên cơ, nhưng không ngờ Chu Nhất Nhất lão tiền bối lợi hại như vậy, trước ba ngày cơ hồ chẳng khác nào là nhóm đầu tiên tiến vào.

- Đi, sao mà không đi, lần này vất vả cho lão tiền bối rồi.

Liễu Tiếu Tiếu cuống quít đáp, nàng ta cũng có cảm giác nguy cơ, còn không đề thăng thực lực thì phiền lắm, lợi ích của Tinh La đảo đối với thể tu là lớn nhất.

Chu Nhất Nhất lão tiền bối cười tủm tỉm nói:

- Không vất vả, không vất vả, chỉ là thèm ăn một chút.

Lâm Phong hiếm khi thấy Nhị sư tỷ có lòng tiến tới như vậy, dù thế nào cũng phải ủng hộ mới được, vội vàng vỗ ngực nói:

- Lão tiền bối muốn ăn gì, ngươi cứ nói, ta sẽ làm cho ngươi ăn.

Vừa nghe thấy vậy, Chu Nhất Nhất lão tiền bối cười tới híp cả mắt lại.

Qua bốn năm ngày, Chu Nhất Nhất đột nhiên chui ra khỏi phòng, hô với mọi người:

- Đi theo ta!

Ngay sau đó chính là phất tay cuốn một cái, một cỗ lực lượng cường đại bọc lấy mọi người, bay về phía bắc, đồng thời, đám người Lâm Phong thậm chí có thể nhìn thấy ở chân trời có thân ảnh của không ít cao thủ bay qua.

Tìm kiếm Tinh La đảo là đại sự, chẳng những có cao thủ thôi diễn, cũng có cao thủ tìm kiếm chung quanh, thử vận khí.

Tu vi của Chu Nhất Nhất cực cao, hắn cho dù là lướt ngang qua bên cạnh một số Nguyên Anh kỳ, cũng không có ai nhận thấy hắn, loại phương pháp ẩn thân này quá lợi hại.

Tinh La đảo tuy là hòn đảo, nhưng chỗ xuất hiện phần lớn là lục địa, chỉ có điều lần này vị trí Chu Nhất Nhất lão tiền bối thôi diễn là ở chỗ tiếp giáp giữa Trung Châu và Bắc Câu.

Đó là một đại hải nhìn mãi không thấy bờ, đây là địa bàn của Long tộc, nếu không phải có đại năng bảo vệ, người bình thường căn bản không dám tự tiện vượt qua.

Chu Nhất Nhất vung tay lên, một viên bảo thạch tinh xảo rơi vào đại hải, ngay sau đó chính là một tấm lệnh bài trồi lên mặt nước, được hắn ôm vào lòng.

Cho dù là hắn cũng phải tuân thủ quy củ của Long tộc, cũng không phải sợ Long tộc, mà là Long tộc vốn là giao hảo với Nhân tộc, không cần thiết phải đắc tội.

Tinh La đảo thập phần thần bí, mỗi một cửa vào chỉ là huyệt động to mấy trượng, có cái ở trên sông núi, có cái ở dưới địa mạch, nơi Chu Nhất Nhất suy tính ra là ở trong biển.

Cửa vào không lớn, chỉ cho phép một lần tiến vào một người, từ xung quanh cho thấy vẫn chưa có người khác phát hiện nơi này.

- Cũng đã ăn không ít đồ ngon của tiểu gia hỏa, nên tặng cho các ngươi một hồi tạo hóa, đi vào đi!

Chu Nhất Nhất cười nói.

Nguyệt nhi và Dạ nhi có chút giật mình chỉ vào mình nói:

- Chu gia gia, chúng ta cũng phải vào à?

- Đương nhiên, lần này đối với các ngươi cũng có chỗ tốt rất lớn, có thể là các ngươi sẽ được hưởng lợi nhiều nhất, cho nên phải đi.

Thiên cơ mờ mịt, cho dù là hắn cũng chỉ có thể tính toán đại khái, chỉ biết rằng hai tiểu nha đầu miệng lưỡi ngọt ngào này sẽ có lợi ích rất lớn.

- Cám ơn Chu tiền bối!

Mọi người nói lời cảm tạ với Chu Nhất Nhất lão tiền bối.

Lão tiền bối gật gật đầu nói:

- Đi đi, ai có duyên nấy.

Đại cữu tử chui vào, Lâm Nhược Vũ theo sát đằng sau, Liễu Tiếu Tiếu dặn dò Lâm Phong một chút rồi cũng đi vào.

Lâm Phong thì cung kính lấy ra một quyển sách nhỏ đưa cho lão tiền bối, nói:

- Cám ơn tiền bối. Đây là một số thực đơn vãn bối sao chép ra, hy vọng lão gia tử sẽ thích.

Tu vi đến loại cảnh giới của Chu Nhất Nhất, thứ bình thường căn bản không thể đả động được hắn, nhưng thực đơn trên tay Lâm Phong chính là ngoại lệ.

Lão tiền bối vui mừng mở thực đơn ra, viết rất chi tiết, quá trình dùng nguyên liệu cũng đều có ghi chép, nhưng mặt hắn tối sầm lại, nói:

- Có luyện chữ không thể, ngươi xem xem ngươi viết những cái gì này.

Lâm Phong cười xấu hổ, chữ của mình so với Nguyệt nhi và và cũng chẳng khá hơn là bao, chẳng trách lại bị khinh thường.

Dừng một chút, Chu Nhất Nhất nói tiếp:

- Nếu có gì bất ngờ, nhớ là nhất định phải chạy theo hai tiểu nha đầu của nhà ngươi, những người khác thì không sao, chỉ là mệnh số của ngươi rất mơ hồ, lão phu cũng không nhìn thấu, nhưng hai tiểu nha đầu này lần này có đại vận, đi theo bọn họ ngươi cũng sẽ có thể có không it lợi ích.

Lâm Phong vội vàng gật đầu, cũng không để ý, không phải nói trong đây không có nguy hiểm sao, vậy có thể có bất ngờ gì chứ.

Cáo biệt Chu lão tiền bối, vừa đi vào trong Tinh La đảo, lập tức xuất hiện trong một căn phòng nhỏ.

Nhìn bốn phía, Lâm Phong có chút đau đầu gãi gãi đầu, đây là địa phương quỷ quái gì thế, phòng không lớn, xung quanh là vách tường đen xì, Lâm Phong thử gõ, không phát hiện khả năng có cửa ngầm.

Chẳng lẽ ở trên mặt đất? Lâm Phong lại nằm sấp xuống gõ, cuối cùng cũng gõ tới vị trí trung tâm của phòng.

Ái chà!

Tự dưng xuất hiện một tòa bảo tháp, giống như từ tảng đá bình thường tạo thành, cũng không lớn, vừa hay có thể bọc Lâm Phong vào trong,

- Cút ngay!

Lâm Phong trong lòng cả kinh, e là có cơ quan gì rồi, cuống quít giãy dụa, muốn lao ra khỏi bảo tháp.

Nhưng rất đáng tiếc, này bảo tháp này vô cùng cứng rắn, cho dù thể phách mạnh như Lâm Phong cũng không có biện pháp, ngay sau đó, trên bảo tháp có áp lực đè xuống, vô cùng nặng nề, cả người Lâm Phong bị nó áp chế.

Càng đáng sợ hơn là cỗ cự lực đó thậm chí đang thao túng thân thể của Lâm Phong, ngay cả chân khí trong cơ thể cũng có dấu hiệu bị dẫn dắt.