Linh hồn cuối cùng đã đạt đến cấp nguyên thần. Một khi nguyên thần hình thành, dù cho sau này đao phách có bị gãy, nhưng vẫn cón thể tu luyện mới trở lại, chỉ là thời gian sẽ rất dài mà thôi. Nguyên thần mà bất diệt, tức là bất tử (Nguyên thần không bị diệt, tức là không chết), điều này đã được các giới công nhận.
- Ha ha, Bá Vương, năng lượng của kim sắc huyết dịch này quả nhiên lợi hại. Ta có tổng cộng hai đao phách, cùng với tu luyện nhục thể, kim sắc huyết dịch này nguyên là có thể làm cho một người đạt đến được Ma Tướng, nhưng thực tế chỉ khiến đao phách của ta đạt được đỉnh điểm của Thiên Ma hậu kỳ!
Lý Dương cười nói.
Hạng Vũ cũng rất hài lòng.
- Hắn có thể không hài lòng sao? Nếu Lý Dương chỉ độ kiếp thành công, nói muốn phi thăng, có lẽ còn cần vài năm thời gian, nhưng công lực của Lý Dương hiện giờ đột nhiên tăng lên, năng lượng bên trong cơ thể rất nhanh chuyển hóa thành ma nguyên lực, hơn nữa hắn còn đã đột phá Đại Thành kỳ, thậm chí đạt tới đỉnh điểm của Thiên Ma hậu kỳ.
Cứ như vậy, phi thăng tương đối sẽ đến rất nhanh, Lý Dương phi thăng, cũng chính là Hạng Vũ trở về Ma giới.
Lý Dương nghĩ đến tình huống của bản thân, trên mặt có chút "xảo trá".
Năng lượng bản thân là Thiên Ma trung kỳ, đao phách đạt tới Thiên Ma hậu kỳ đỉnh phong, lại dùng liễm tức thuật thu liễm khí tức của đao phách, sau khi đến Ma giới, người ngoài nhất định cho rằng Lý Dương chỉ là một Thiên Ma trung kỳ, trong lòng sẽ cho rằng Lý Dương thực lực chỉ có vậy.
Nhưng đâu mới là thực lực thực sự của Lý Dương?
Chỉ sử dụng thân thể kết hợp với Chiến Thần Ngõa là Lý Dương có thể có đựơc thực lực của Ma Tướng (La Thiên thượng tiên) rồi. Một khi vận dụng đao phách cùng với bi sát thì thực lực có thể miểu sát Ma Tướng dễ dàng, nếu kết hợp với "Phá Sơn Liệt Không" nữa thì gặp đối thủ là Ma Soái cũng có thể giết.
Để ngoại nhân trông thấy thì họ cho rằng thực lực của Lý Dương chỉ là Thiên Ma trung kỳ. Tuy nhiên khi thực sự chiến đấu thì thực lực lại đạt tới Ma Soái (Đại La Kim Tiên) tiền kỳ. Thực lực ẩn tàng quả nhiên khủng bố a, điều này tại ma giới cũng chưa từng xuất hiện qua.
"Hừ, lần trước gặp phải giao long Xoa Ly, gia hỏa đó đã đạt đến La Thiên thượng tiên hậu kỳ, đến cả phòng ngự của hắn ta cũng không phá được, dù cho sử dụng Bi Sát thì nhiều nhất là chấn động được tâm thần hắn, nhưng vẫn vô dụng, chênh lệch thật quá lớn. Lần đó không dùng Bi Sát, lần này đao phách đột tăng mãnh liệt, đạt đến cảnh giới xanh thẫm, hừ, nhất định phải cho hắn thưởng thức cái tư vị của Đao Chi Bi Sát." Lý Dương cười lạnh.
Bi sát là vũ khí sát thủ của Lý Dương, dù cho đối phương đang ở trạng thái buông lỏng, không có hoàn toàn phòng ngự, bản thân cũng không gây thương hại được đối phương một chút nào. Vì cớ gì lại để đối phương phát hiện ra sự tồn tại của "Bi Sát" chứ? Cho nên, lần đó đối phó giao long, Lý Dương đã không có sử dụng Bi Sát.
Năm xưa ở Côn Luân tiên cảnh sở dĩ có thể đả thương Thiết Oa chân nhân một chút, chủ yếu là do trạng thái phòng ngự bình thường của Thiết Oa chân nhân không được tính là mạnh, vì Thiết Quắc chính là độc thú, trên phương diện phòng ngự không bằng được giao long.
Giao long thiên sinh có long lân phòn ngự tự nhiên rất cao!
-Vù!
Thân hình Lý Dương chợt lóe lên đã tới quỷ cốc tiên phủ, trong Thái cực âm dương đại trận, Lý Dương cũng chỉ biết là đường này ra khỏi miệng của quỷ cốc tiêng phủ. Cái này đã sớm ghi tạc trong đầu, thân hình Lý Dương lóe lên, rất nhanh đã ra khỏi Thái Cực Âm Dương đại trận.
Trận trận kình phong thổi đến, y phục tung bay, Lý Dương cước đạp Thanh Vân mà bay giữa những đám mây trắng.
"Không biết con hắc long đó chạy đi đâu rồi?" Lý Dương lập tức khống chế thần thức tỏa đi tìm kiếm, trước đây tâm thần của hắn chỉ là La Thiên Thượng Tiên hậu kì, bây giờ đã là Đại La Kim Tiên trung kì, diện tích mà thần thức có thể dò xét được đã lớn lên gấp mấy lần, bây giờ để dò hết cả sáu châu lục bốn đại dương hắn nhiều nhất chỉ cần đến một ngày.
Thần thức của hắn mau chóng tỏa ra, tựa hồ say nháy mắt đã bao phủ cả một khu vực cực lớn, thần thức dò xét từng chút một, thậm chí cả dưới mặt đất cũng không bỏ qua, kể cả hang chuột hắn cũng phát hiện ra được.
- Không có?
Lý Dương mỉm cười thầm nghĩ:
- Không gấp, hiện nay phạm vi mà thần thức của ta bao phủ đã lớn hơn rất nhiều, dò xét tất cả các khu vực trên toàn địa cầu cũng chẳng mất đến một ngày ta muốn xem xem con nghiệt long đó chạy được đi đâu nào?
Lập tức , Lý Dương cước đạp thanh vân, hóa thành một đạo hoắc quang, tiêu thất không thấy.
Truy tìm lâu như thêm dĩ nhiên, ngay cả bóng của Lý Dương cũng không không phát hiện ra, giao long dễ dàng cam tâm như thế sao?
- Hống hống…
Giao Long Xoa Li bay trên bầu trời Thái Bình Dương gầm lên dữ dội, một ngọn lửa lóe lên khắp thân người nó. Nhất thời nước xung quanh đều bốc hơi, tụ lại trên bầu trời hóa thành mây đen, lôi điện lóe ra, mây mù giăng giăng, cho dù cuồng phong cũng không cách nào làm cho Giao Long Xoa Li mất thăng bằng.
- Tên tiểu tử dám đoạt máu kim sắc của ta, rốt cuộc trốn đi đâu. Bình máu đó có công lực tương đương với ngàn năm khổ tu của ta.
Giao Long Xoa Li vô cùng đau lòng, nếu có máu kim sắc, nó có lẽ sẽ có cơ hội lớn hơn rất nhiều khi phải đối mặt với tán yêu thiên kiếp lần thứ chín
Hắn còn nhớ tán yêu thiên kiếp lần thứ tám, lực công kích kinh khủng lần đó thiếu chút nữa đánh chết Giao Long Xoa Li rồi. May mà phòng ngự cường đại của nòi giao long đã cứu được hắn, cuối cùng miễn cưỡng vượt qua được tán yêu thiên kiếp lần thứ tám. Nhưng, giao long không thể nắm chắc vượt qua được tán yêu thiên kiếp lần thứ chín.
- Tiểu tử khốn nạn, có bổn sự thì trốn luôn đi, một khi bị ta phát hiện, ta nhất định phải đem ngươi ra bầm thây vạn đoạn.
Giao Long Xoa Li ngửa mặt lên trời gầm lên.
- Sao cơ ? Muốn băm thây ta thành vạn đoạn hả.
Lí Dương từ trên mây bay đến, nhìn Giao Long Xoa Li cười chế diễu. Chỉ thấy hắn cước đạp Thanh Vân, tay cầm bình rượu, chỉ lo nốc rượu không thèm quan tâm đến việc gì khác. Lí Dương bất quá mới tìm tòi không đến một giờ, liền phát hiện ra con Giao Long Xoa Li này đang nổi điên trên đại dương.
- Là ngươi!
Giao Long Xoa Li nhất thời mắt trợn tròn, nàng lúc này đã biến thành hình người, nhưng mắt vẫn to tròn như trước. Lí Dương vừa xuất hiện nó thoáng cái đã nhận ra Lí Dương chính là người ngày ấy cướp đi bình máu kim sắc.
- Ngươi cũng dám tới hả, chẳng lẽ không sợ chết sao?
Giao Long Xoa Li không thể hiểu sao Lí Dương lại chạy đến đây, dù sao cho dù Lí Dương đã uống hết cả bình máu kim sắc, cũng nhiều lắm chỉ là Ma Tương tiền kì, còn xa mới bắt kịp nó.
- Ngươi không phải muốn bầm thây vạn đoạn sao? Ta đây này!
Lý Dương tựa hồ rất vô tội, rồi đồng thời lấy ra một bình rượu, nốc ừng ực.
Nghe Lí Dương trả lời, Giao Long Xoa Li vô cùng sửng sốt
Một người một con rồng cứ như vậy giằng co nhau.
- Nhất định là có bẫy gì đây, nhất định là có bẫy.
Trong lòng Giao Long Xoa Li tự nhủ. Hắn tin rằng thiên hạ không có người nào ngu như vậy. Mình muốn giết hắn, hắn vội chạy tới cho mình giết. Giao Long Xoa Li mặc dù không tính là thông minh, nhưng tốt xấu gì cũng biết suy nghĩ một chút.
Thần thức khuếch tán, Giao Long Xoa Li cẩn thận tìm tòi chung quanh, ngoại trừ Lí Dương, đích xác không có người nào khác nữa. Giao Long Xoa Li lại dùng thần thức dò xét thực lực của Lí Dương, rồi cười to.
- Ha ha, ngươi mới là Thiên Ma trung kỳ, thật sự là lãng phí, năng lượng máu kim sắc mạnh như vậy, thế mà. Ngươi lại hấp thu không được, chỉ hấp thu một bộ phận nhỏ mà thôi, nếu không như thế nào mới chỉ là Thiên Ma trung kỳ thôi?
Giao Long Xoa Li cười nhạo Lí Dương.
Thiên Ma trung kỳ, Giao Long Xoa Li cũng không thèm để vào mắt.
Nhưng lúc này trong lòng Giao Long Xoa Li cũng đang rất phẫn hận. Lí Dương công lực tiến nhanh như vậy, hiển nhiên là Lí Dương vừa uống sạch bình máu kim sắc, Xoa Li đã không còn khả năng tìm được máu kim sắc nữa. Nghĩ đến máu kim sắc trân quý như vậy mà bị lãng phí, trong lòng giao long vô cùng đau lòng.
- Lãng phí thì sao? Không phục hả? Hừ, ta uống máu kim sắc, uống một phần đổ đi một phần, hâm mộ chưa.
Lí Dương trêu giao long.
Lí Dương nói vừa được một nửa.
Đột nhiên…
- Hống…
Giao Long Xoa Li đột nhiên gầm lên, lập tức thân thể nhanh chóng biến hóa. Một con rồng dài vài trăm thước liền xuất hiện trên bầu trời Thái Bình Dương, những vảy rồng khổng lồ lấp lánh tản ra quang mang lạnh như băng. Cái sừng bén nhọn dài đến mấy chục thước trông oai phong dị thường.
Giao Long Xoa Li rất thông minh, hắn biết dưới trạng thái hình người, tốc độ của mình không thể theo kịp Lí Dương, phải biến thân mới nắm chắc. Hơn nữa dưới tình huống biến thân, thực lực của mình mới là cực mạnh. Hơn nữa hắn thừa dịp Lí Dương đang nói chuyện. Đột nhiên biến thân, không để cho Lí Dương chạy thoát.
- Tiểu tử chết đi…
Long vĩ quất ngang, giao long trong nháy mắt lao vào Lí Dương, hào quang lóe ra từ những cái vuốt rồng, tùy thời chuẩn bị phóng ra, còn sừng rồng sáng bóng đang đâm thẳng vào Lí Dương, sừng rồng và lợi trảo là vũ khí cường đại nhất của giao long. Lí Dương nhìn cảnh này, nhưng chỉ mỉm cười ngửa đầu, uống ồng ộc hết cả một bình rượu. Tựa hồ không thấy công kích của giao long.
Giao Long Xoa Li cười lạnh trong lòng, hắn tựa hồ đã thấy được kết cụ bị thảm của Lí Dương.
Đột nhiên…
Vẻ mặt Lí Dương trở nên lạnh lùng, tay phải vung ra rất nhanh, cơ hồ trong nháy mắt, lấy Lí Dương làm trung tâm, một cơn cuồng phong hướng ra bốn phía.
- Oanh long long…
Trên cả Thái Bình Dương, sóng lớn bốc lên cao mấy chục thước, kinh khủng dị thường, từng cơn sóng đổ sầm xuống, thanh âm cực lớn, còn lớn hơn tiếng sấm rất nhiều. ¬
- Vù vù…
Gió to sóng cả, hôn thiên ám địa, bao trùm khắp nơi, chỉ có nước là nước, từng cơn sóng lớn quét ngang cả thiên địa.
Giông bão nổi lên ,
Từng cơn sóng chồm lên,
Ánh sáng nhợt nhạt,
Trời đất tối sầm
Một đạo đao mang băng lãnh hoa phá trường không, giao long Xoa Ly chỉ cảm thấy cả thiên địa nhất thời đều trở nên tối sầm, tâm thần cơ hồ bị chấn tán, nhất thời căn bản không biết đông tây nam bắc gì nữa, hoàn toàn không biết gì nữa, con mắt cũng giống như bị mù, tai cũng phảng phất như là bị điếc, đến cả thần thức cũng không cánh nào khống chế được.
Sợ hãi, vô cùng sợ hãi, không thể khống chế được gì nữa, cũng không còn biết gì nữa, hoàn toàn trầm luân.
Thậm chí, hắn cũng không hề nghe thấy tiếng long lân(vảy rồng) vỡ vụn, tiếng răng rắng của xương đầu và tiếng yêu hạch nổ mạnh. Cứ như vậy, giao long Xoa Ly vĩnh viễn trở về với yên lặng, hắn cũng không còn tư tưởng nữa.
Bởi vì, nguyên thần của hắn đã bị diệt, hồn phi phách tán, vĩnh viễn không được siêu sinh.
Rất lâu sau đó.
Thái Bình Dương lại hồi phục lại vẻ an tĩnh, chỉ là long huyết đã thấm đỏ cả mấy ngàn mét trên mặt mặt biển, thi thể của rồng đang bập bềnh trên đó, thi thể con rồng đó dài đến mấy trăm mét, thật khiến người ta phải kinh hãi. Khắp toàn bộ thi thể con rồng chỉ có vùng bụng là có một lỗ thủng, đó chính là do đao phách của Lý Dương chuyên qua yêu hạch của nó, yêu hạch nổ tung tạo thành lỗ thủng đó, long huyết cũng từ đó không ngừng chảy ra.
- Vốn dĩ đến lớp phòng ngự của nó cũng chẳng phá nổi, vậy mà bây giờ lại có thể dễ dàng giết chết.
Lý Dương thở dài một tiếng, hắn lật tay qua, một bình Nhị Oa Đầu lại xuất hiện, hắn ngẩng đầu lên uống một hớp, sau đó cánh tay vung ra, thi thể của con rồng cự đại đó đã biến mất sau nháy mắt.
Nhất đao trảm long!
- Vù…
Cho dù con rồng này đã đạt đến Ma Tướng đỉnh phong nhưng dưới Đao Chi Bi Sát của Lý Dương, nó cũng chẳng còn tính mạng.
Cước đạp Thanh Vân, sau nháy mắt Lý Dương đã biến mất trên bầu trời Thái Bình Dương.
Bên trong biệt thự của Lý gia tại New York.
Trong trang viên cự đại, lực lượng bảo an còn nghiêm mật hơn cả nhà trắng gấp cả trăm lần, sau mấy lần liên tục bị công kích trong mấy tháng gần đây, lực lượng bảo an ở Lý gia đã được tăng lên rất nhiều. Thậm chí lúc tối hậu địch nhân còn sử dụng cả đến loại vũ khí hóa học vô cùng đáng sợ.
Bất quá, dưới thần thức của Ma Sách tứ lao, tất cả đều chẳng thể ẩn trốn được.
- Vù!
Lý Dương đột nhiên xuất triện phía trên trang viên của Lý gia.
- Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! …
Mấy chục tam cấp cao thủ xung quanh đột nhiên nhìn thấy một bóng người xuất hiện trên không trung thì đều sững sờ, người này sao có thể đột phá được lớp bảo vệ bên ngoài nhỉ? Bọn họ sao biết được, với tốc độ của Thanh Vân, đừng nói là người, cho dù là những công cụ khoa học hiện đại cũng chẳng thể phát hiện nổi. Bất quá, súng laze của đám bảo an này lập tức bắn đến.
Lý Dương chỉ có cười khổ, trở về nhà mình ngược lại bị công kích, lúc này thân hình chợt lóe, trực tiếp đẩy của tiến vào trong biệt thự.
- A Thạc!
Lý Thạc ngẩn người nhìn về cửa lớn, chỉ thấy Lý Dương đang đứng mỉm cười.
- Anh, thật sự là anh rồi!
Lý Thạc vui mừng lẫn sợ hãi, chợt phẫn nộ nói:
- Anh, anh cũng thật là, lúc công kích Hắc Ám nghị hội xong liền trực tiếp đi, căn bản mặc kệ chúng ta, sau lại cấp cho ta tin tức cho ta đoạt Vu thị tài đoàn, mà bản thân mình lại biến mất, mà biến mất lẫn hai tháng.
Bọn người Lý Thạc sao có thể không lo lắng cho Lý Dương được chứ?
Lý Dương nghe xong không khỏi cười khổ.
Nghe được tiếng hét của Lý Thạc, không ít người trong biệt thự vọt tới, đám người của Điền Cương cũng chạy ra, vẻ mặt vui mừng lẫn sợ hãi, Cát Hân ngược lại chạy nhanh nhất, trực tiếp từ lầu ba biệt thự nhảy xuống trước mặt Lý Dương,
- Tiểu thúc!
Cát Hân nhìn Lý Dương, mặt chợt đỏ nói không nên lời. Vợ chồng Cát Bác một lát sau cũng đi chạy tới đây.
- Ha ha, là Hân Hân, ta cấp Ma Dương Điển cho ngươi, tu luyện thế nào rồi?
Lý Dương vừa cười vừa hỏi. Đối với Hân Hân, Lý Dương chỉ có cảm tình của huynh trưởng đối với tiểu muội mà thôi. Nói cách khác là trưởng bối quan tâm hậu bối mà thôi.
- A Thạc, triệu tập mọi người lại.
Đột nhiên Lý Dương nói với Lý Thạc. Dù sao tại biệt thự hắn còn có không ít người.
- Sư huynh, ngươi có chuyện gì trọng yếu cần tuyên bố sao?
Jake hỏi.
Lý Dương gật đầu, nói:
- Ta sắp phi thăng lên Ma giới rồi.
Từ khi đột nhiên tăng mạnh, đạt tới Thiên Ma hậu kỳ, trong lòng Lý Dương có một loại cảm giác huyền diệu, tựa hồ có một loại lực lượng đang kêu gọi, phảng phất bản thân bất cứ lúc nào cũng có thể phi thăng.
Nhưng là Lý Dương cũng đã rõ ràng, thời gian mình ở nhân gian đã không còn nhiều rồi.
Quyển 7 : Kim Sắc Huyết Dịch