Tác giả: Công Tử Cật Trà Khứ

Thời buổi này, quan hệ hàng xóm đều thực lạnh nhạt, cho dù có là hàng xóm cực thân thiết cũng không cần thiết cùng đối phương nói nhiều như vậy.

Lục Ly liền suy đoán, có lẽ Lư Minh Tuấn muốn để cho hàng xóm biết nhà cậu ta không có ai. Sẽ không có người tới cửa tìm bố cậu ta.

Kỳ thật ngày 7/8 cậu ta đã gϊếŧ bố mình, sau đó đi khỏi hiện trường. Còn có điểm hoài nghi thứ hai, Lư Minh Tuấn nói hiện tại ở trường học đang có kỳ thi, lập tức phải trở lại trường. Nhưng ngày 7/8 lại cùng hàng xóm nói cậu ta muốn dẫn bố mình đi ra ngoài chơi, điều này không mâu thuẫn với nhau sao?

Lục Ly gõ gõ cái bàn, làm Lư Minh Tuấn từ trong thất thần tỉnh lại

“Tôi hỏi lại cậu một lần nữa, cậu nói hai cái ví tiền này đều là của cậu, vậy vì sao một cái nát như vậy còn một cái lại là hàng hiệu? Cái ví hàng hiệu bên trong có thẻ sinh viên của cậu, tôi có thể chắc chắn cái này mới là cái mà cậu sử dụng. Cậu mới đi hoc đại học liền dùng cái ví đắt tiền như vậy, Tiền này từ đâu mà có.”

“Anh..” Lư Minh Tuấn hai tay đang nắm chặt dần dần tách nhau ra, sau đó lại nắm thành nắm đấm, môi nhắm chặt, nhìn dáng vẻ muốn liều mạng:”Ai cần các người lo! Tôi có ví đắt tiền hay ví rẻ tiền có cùng cái chết của bố tôi có quan hệ gì sao?”

Lục Ly làm hắn bình tĩnh lại, “Haiz,…… Cậu trước đừng kích động, chúng tôi lại không vu khống cậu phạm tội gì, chỉ nói cho cậu tình hình cơ bản hiện tại. Còn muốn cậu nói rõ ràng một số khúc mắc trong vụ án thôi.” Không biết Lục Ly định làm gì, tự nhiên khách sáo với Lư Minh Tuấn.

Lư Minh Tuấn thấy thái độ của hắn hòa hoãn, Cậu ta hít sâu một hơi, mí mắt hơi rũ xuống, nhìn chằm chằm mặt đất, không dám nhìn thẳng vào mắt Lục Ly hay Lương Minh Đạt.

Lục Ly cầm lấy ví tiền cũ, kéo khóa kéo, bên trong có 8000 tệ, hắn đem tiền mặt cùng cái thẻ ngân hàng bên trong ra, chỉnh tề bày biện ở trên bàn. Lư Minh Tuấn ngẩng đầu, Lúc nhìn thấy tiền mặt cùng thẻ ngân hàng, khuôn mặt vừa mới bình tĩnh lại, lập tức lại khẩn trương lên!

Cậu ta gắt gao cắn chặt hàm răng, khuôn mặt cứng đờ. Nhất định cậu ta đang giấu diếm điều gì đó, không thể nói ra trước mặt cảnh sát, cho nên hắn chỉ có thể cắn chặt răng không rên một lời.

“Cậu là học sinh, cho dù cậu vừa đi học vừa đi làm còn có sinh hoạt phí bố cậu cho, nhiều nhất cũng chỉ khoảng 3000 -4000 tệ. Vì sao lại phát hiện trên người cậu số tiền nhiều như vậy. Thẻ ngân hàng này rõ ràng là của bố cậu, tại sao lại nói là của mình.” Lục Ly ép hỏi nói

“……” Lư Minh Tuấn trầm mặc.

Lục Ly nhìn biểu hiện của cậu ta, tiếp tục nói, đây chỉ là những điều anh phân tích, cùng không có bằng chứng xác thực, chỉ là thủ đoạn dùng trong khi thẩm vấn. Tuy rằng hiện tại anh đã có 80% chắc chắn cái chết của Lư Huy Dương có liên quan đến con trai của ông ta

“ Chúng tôi điều tra hiện trường vụ án phát hiện trong phòng nên có đồ vật đều có chỉ là thiếu tiên mặt, ví cùng đồ vật đáng giá, cho nên, ban đầu chúng tôi hoài nghi là trộm vào nhà, sau đó bị bố cậu phát hiện, dưới tình huống đó bị hung thủ sát hại. Suy cho cùng đó là khu chung cư cũ không an ninh tốt, ai cũng có thể ra vào.”