Vù!
Mười mấy đạo quang hoa của Hỏa Vực thần vương như sức mạnh cấm cố nhưng khí tức âm trầm cực độ nhanh chóng lan khắp thể nội Âm Lệ Hoa.
Nàng mỉm cười nhìn Ngụy Tác, nhưng ánh sáng trong mắt mờ đi, ai cũng nhận ra sinh cơ đang tắt nhanh.
Ngụy Tác vượt hư không, trước mặt rải quang hoa, không phải do cái bình màu kích phát nhưng là nước mắt như của tiên vương rơi xuống.
"A!"
Hỏa Vực thần vương sợ hãi thật sự, không phải từ Ngụy Tác đag dấy lên khí tức điên cuồng, liên tục phát động Động Hư bộ pháp, mà từ Âm Lệ Hoa.
Kêu lên kinh hãi, Hỏa Vực thần vương ném Âm Lệ Hoa cho Ngụy Tác, đồng thời chân nguyên lại kích phát đến cực trí, diễn hóa thần văn sau lưng, phá nát hư không lao đi.
"Chuyện đó..."
Mấy trăm vạn tu sĩ Đăng Tiên thành ngẩn ra.
"Âm Lệ Hoa đem bản thân ra đổi lấy hai người rồi phát động bí pháp tự tận... Hỏa Vực thần vương không thể uy hiếp Ngụy Tác."
"Vì Ngụy Tác, Âm Lệ Hoa quyết liệt như thế, không tiếc gì..."
Không ai ngờ đến tình cảnh này.
Cảnh tượng phía trên sơn môn Đăng Tiên tông khiến tất cả rúng động. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Vẻ diễm lệ của Âm Lệ Hoa chợt sáng lên, như vì sao lao đi, Ngụy Tác quả nhiên dừng lại ôm lấy nàng ta.
"Chát!"
Tinh quang chói lòa va vào các loại thần quang của Hỏa Vực thần vương.
Đây là khí tức tiên binh, từng vạt hư không tan đi, cả thanh âm cũng tựa hồ tan đi, tinh quang do Nguyên Âm lão tổ phát ra, cái bình màu đã trong tay lão.
"Oành!"
Thanh sắc, xích sắc và bạch sắc thần hỏa quét qua không trung, một vì sao đỏ chói xuất hiện trên đầu Hỏa Vực thần vương.
Ít nhất mấy lại đại đạo pháp vực xuất hiện quanh Hỏa Vực thần vương, Thần huyền ngũ trọng đại năng này tuy tự giảm nhất giai tu vi, nhưng vẫn thể hiện thực lực hơn hẳn Thần huyền tứ trọng đại năng, diễn uy năng hùng hậu, tránh khỏi đòn toàn lực của Nguyên Âm lão tổ cầm tiên binh.
Thần hỏa cháy lên, thần uy như thần vương chân chính nhưng thần sắc y đầy hốt hoảng.
"A!"
Bị Nguyên Âm lão tổ chặn đường, y lao sang hướng khac nhưng cũng thấy Hỗn nguyên ngân oa, Dương chi điểu, thanh loan, Lý Tả Ý, Phong Ngô Thương, Vũ Hoàng chân nhân tụ lại, các loại uy năng hình thành kinh đào hãi lãng xô tới.
Không cần quét thần thức mà chỉ liếc Ngụy Tác đang ôm Âm Lệ Hoa thì khí tức rợn người toát ra, cứ áp sát y.
Hỏa Vực thần vương rùng mình kinh hoàng.
"Chát!"
Thậm chí, y đột nhiên cảm giác được có ẩn hình yêu thú, mang theo cảm giác lạnh lùng, cách đỉnh đầu y không đầy trăm trượng, nhưng y càng kinh hãi vì thần hỏa bắn về phía đó lại trượt, yêu thú đó tựa hồ không hề tồn tại.
"..."
Đăng Tiên thành lặng ngắt, chỉ còn tiếng thần uy va nhau trên không trung, tất cả đều nhìn thấy đại năng thần vương cấp liên tục bị bức chạy quanh, như chó nhà có tang.
"A!"
Hỏa Vực thần vương lại kêu lên càng hãi hùng.
Ngụy Tác cách y không đầy ba trăm dặm, y cuống cuồng phát ra một ngôi sao đỏ nhưng gã lách người tránh được.
Y đã nằm trong cự ly thi pháp nhưng Ngụy Tác chỉ lao nhanh tới.
"Vì sao nàng làm như thế!" Ngụy Tác không nhìn Hỏa Vực thần vương, ôm chặt Âm Lệ Hoa, như ôm một sợi lông có thể bay mất bất cứ lúc nào.
"Bọn thiếp hiểu phu quân, chỉ cần bất kỳ ai trong bọn thiếp lọt vào tay y, y yêu cầu gì tất phu quân cũng đáp ứng. Dù chết chắc, phu quân cũng không từ nan..." Giọng Âm Lệ Hoa nhỏ dần, nhưng cực kỳ vui vẻ, "Kiếp này, thiếp không hối hận vì là đạo lữ của phu quân..."
"Chát!" Trước mặt Ngụy Tác lại trút xuống quang hoa, gã đã xem qua mọi thuật pháp Âm Thi tông, không ai hiểu Âm Lệ Hoa phát động bí thuật gì bằng gã.
"Ai giải được Tử tâm chú của Âm Thi tông sẽ nhận được bất kỳ bí phá của mỗ, mỗ cũng sẽ giúp đột phá thần huyền!" Ngụy Tác nói to, trong mấy nghìn dặm như sấm vang.
Tu sĩ Đăng Tiên thành biến sắc, trận này phe Ngụy Tác đại thắng nhưng nghe tiếng gầm thì ai cingx nhận ra lời hứa vô thượng.
Ai cũng nhận bí thuật của Ngụy Tác, dù Động Hư bộ pháp hayVạn cổ thánh vương kinh đều là chí bảo khó tưởng tượng nổi, gã lại có song Thần huyền tứ trọng, sau trận chiến này thì uy thế và thực lực không biết sẽ tới mức nào, lời hứa của gã tuyệt đối đán tin hơn bất kỳ siêu cấp đại tông môn nào. Không siêu cấp đại tông môn nào dám đưa ra lời hứa biến một tu sĩ thành thần huyền đại năng nhưng với thực lực của gã e sẽ đủ để giúp một phổ thông đê giai tu sĩ thành tựu thần huyền.
"Tử tâm chú là thuật pháp gì?" Dù có muốn giúp Ngụy Tác hay không thì tất cả đều động lòng, thậm chí tu sĩ có địch ý với gã cũng nghe ngóng xem là thuật pháp gì.
"Xoẹt!!" Hư không chấn động, quang hoa lấp lánh rải trước mặt Ngụy Tác, hoàng sắc thủy tinh đạo liên xuất hiện trên mình Âm Lệ Hoa, phong ấn lại, đồng thời, Ngụy Tác tế xuất Bất diệt tịnh bình thu nàng ta vào.
"Oành!"
Động Hư bộ pháp vẫn áp sát Hỏa Vực thần vương đã cùng đường.
"...!"
Hỏa Vực thần vương tưởng chừng rách mí, chân nguyên lưu động đến cực trí, đầu tóc bị các loại nguyên khí quy tắc thổi cho dựng đứng. Giờ y chỉ còn thực lực Thần huyền tứ trọng trung giai, uy căn không ngăn được Ngụy Tác, gã không tránh vì sao đỏ mà dùng Đăng tiên tiên vực va vào rồi đánh nát.
"A!"
Hỏa Vực thần vương lại rú lên hãi hùng.
Ngụy Tác trực tiếp xuất hiện cách y không đầy mấy trượng.
Hỏa Vực thần vương rùng mình diễn hóa pháp vực mạnh nhất, cả mấy bí pháp mạnh nhất cũng phát ra, tâm tạng bay khỏi lồng ngực, hiện rõ bảy lỗ, chảy ra bảy tử sắc tiểu long, hòa cùng tam sắc thần hỏa hình thành thần hỏa trường thương diễn hóa vô số nguyên khí pháp tắc.
Vù!
Ngọn thương đâm trúng Ngụy Tác khiến tất cả giật mình như chính bản thân bị đâm trúng.
Ngụy Tác bị xuyên ngực, huyết nhục hóa thành tro.
"A!" Hỏa Vực thần vương lại rú lên càng sợ hãi.
Ngụy Tác không dừng lại, vỗ vào y.
Như tảng đá vỡ, Hỏa Vực thần vương lại bị đánh thành ba khúc văng đi.
Ngụy Tác đi tiếp, thần hỏa trường thương xuyên qua ngực gã, bắn về phía chân trời, không biết bay đi bao nhiêu dặm.
"Ngụy Tác! Ngươi giết ta sẽ không có kết quả tốt đâu!"
"Ngươi quá nghịch thiên, tu vi tốc độ hơn hẳn những người cùng thời đại, thần thông hơn hẳn đồng giai tu sĩ, người như ngươi không thể tồn tại trên đời, không đại năng nào hi vọng ngươi sống sót! Ta đã thấy trước kết quả ngươi mất mạng!"
Hỏa Vực thần vương gầm lên những lời gần như nguyền rủa.
"Ngươi định giết ta cũng chết đến nơi mà ta vẫn sống, ngươi có gì mà kêu gào." Hỏa Vực thần vương tắt tiếng, nhục thân chưa kịp tụ, Ngụy Tác kích phát Sinh tử thư, Thiên kiếm tru tà kiếm trận và Đăng tiên pháp vực, uy năng ép lên Hỏa Vực thần vương.
Hỏa Vực thần vương tan nát, hóa thành tro, thần huyền nguyên khí bị chấn tan.
Hỏa Vực thần vương là Thần huyền ngũ trọng, vượt hai đại lục đến giết Ngụy Tác nhưng không kịp cả chạy trốn đã mất mạng!
"Hỏa Vực thần vương bị y diệt rồi!"
"Vì sao, vì sao Âm Lệ Hoa làm thế..." Trong sơn môn Đăng Tiên tông, Vu thần nữ mất hết khả năng suy nghĩ.
Tin tức về Âm Thi tông Tử tâm chú lan khắp Đăng Tiên thành.
Đây là cấm chế của Âm Thi tông mà chỉ Kim đơn kỳ nữ tu mới có thể phát động, mà phải là Kim đơn kỳ nữ tu đó khi mất nguyên âm lần đầu, khắc cấm chế của Âm Thi tông vào thì mới thi triển được.
Môn cấm chế này do một Kim đơn kỳ nữ tu của Âm Thi tông bị bỏ rơi mà sáng tạo ra, thi triển xong là tâm mạch co lại, khí huyết biến thành âm khí.
Thuật pháp được sáng tạo do bị đạo lữ bỏ rơi mà chết cả cõi lòng, nhưng ai cũng biết Âm Lệ Hoa không thích thấy Ngụy Tác bị uy hiếp mà thi triển thuật này.
Thà mất mạng cũng giúp đạo lữ san bằng chướng ngại.
Thần uy tan đi, cuồng phong vẫn gào rú trên không, ai cũng thấy nát lòng.