Không tin có người có thể giải được cổ độc trong người Hạ Tử Lân, Vưu Dạ Hoa mặt không biến sắc lạnh nhạt lên tiếng: "Nhiếp chính vương nghĩ bản cung là người dễ bị lừa đến vậy sao? Phải chăng là quá xem thường bản cung rồi? Mẫu tử cổ này ngươi đã hao phí không biết bao nhiêu tài lực và công sức để giải suốt ngần ấy năm trời, nay đơn giản gặp một tiểu nha đầu đã phá giải xong?".

Hạ Tử Lân mỉm cười trào phúng từ trong ống tay áo lấy ra một cái lọ nhỏ màu trắng, nhẹ mở nút lọ rồi dốc ngược miệng lọ lên lòng bàn tay. Một vật thể đỏ sậm thon dài khoảng một lóng tay với hoa văn màu vàng cam vô cùng nổi bật trên thân thể nó, chính xác mà nói cổ tử này đã bị đào thải ra khỏi cơ thể của hắn sau khi hắn được Long Tử Nguyệt chuyển hóa thành Huyết tộc.

Vưu Dạ Hoa không tin vào mắt mình, trên tay Hạ Tử Lân đúng là cổ tử, là thi thể của cổ tử. Nhưng muốn dẫn dụ được cổ tử ra khỏi chủ thể thì phải có máu của cổ mẫu, nhưng cổ mẫu vẫn luôn còn trong người bà từ lúc bà mang thai Hạ Tử Lân đến bây giờ.

Mồ hôi lạnh bất giác tuôn ra, Vưu Dạ Hoa mất bình tĩnh lắp bắp hỏi: "Ngươi làm sao có thể triệu hồi được cổ tử từ trong người ngươi ra chứ? Bản cung không tin con nhãi kia có năng lực đó!! Tuyệt đối không thể nào!!". Thì ra những cơn đau dữ dội ở vùng ngực thời gian gần đây, tưởng chừng như giây phút kế tiếp trái tim của Vưu Dạ Hoa ngừng đập, thì ra bởi do cổ tử đã chết, làm ảnh hưởng đến cổ mẫu đang cư ngụ tại thân thể bà.

Nhớ lại những lần khổ sở vật lộn giữa sự sống và cái chết, nếu Hạ Tử Lân chết thì cổ tử sẽ tự ăn tim chủ thể, sau đó chết theo thì cổ mẫu không bao lâu sau cũng sẽ tự đào thải khỏi cơ thể Vưu Dạ Hoa. Nhưng đằng này vì Hạ Tử Lân trục xuất cổ tử ra khỏi thể khi cổ tử vẫn còn sống, cổ mẫu cảm nhận được con của nó đã chết một cách khác thường, chắc chắn sẽ phản phệ lên người còn lại mà kẻ đó chính là Vưu Dạ Hoa.

Hạ Tử Lân nở nụ cười nhạt nói: "Tử Nguyệt có năng lực đó hay không không phải mẫu phi cũng đã kiểm chứng qua rồi sao? Hy vọng mẫu phi có thể trả lời lý do thật sự cho bản vương biết, vì sao người lại có thể nhẫn tâm hạ cổ lên hài tử người rứt ruột đẻ ra, có lẽ bản vương sẽ suy nghĩ về việc cầu Tử Nguyệt để cho người một con đường sống. Dù sao Tử Nguyệt nàng rất tốt bụng, còn đang có tình ý với bản vương, biết đâu chỉ cần bản vương mở lời thì nàng liền đồng ý giúp người tránh khỏi sự dày vò của cổ mẫu không chừng?".

Vưu Dạ Hoa sống lâu trong thâm cung, có mưu mô quỷ kế nào bà không tỏ tường, bản thân đã từng giẫm đạp qua không ít xác chết của các cung tần mỹ nữ, từ một chánh bát phẩm - Thái nữ nho nhỏ nhưng chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã leo lên làm chánh nhất phẩm - Đức phi, địa vị chỉ sau Hoàng hậu, Quý phi và Thục phi.

Sau khi Vưu Dạ Hoa chiếm được sự sủng ái Tiên hoàng liền dùng âm mưu quỷ kế, xuất ám chiêu hạ bệ Quý phi - Ngụy Kỳ (phong hiệu Ngụy quý phi), chính thức trở thành chánh nhất phẩm - Vưu quý phi, thứ bậc tuy thua mỗi Hoàng hậu nhưng sự sủng ái mà bà có được gần như độc chiếm toàn bộ hậu cung hơn 60 vị mỹ nhân.