Chương 16

“Tịch Nhan, em muốn ăn gì?”

“Hmmm ăn gì nhỉ? Ăn lẩu, thịt nướng. Không em muốn ăn cả hai.”

Anh nhìn cô hỏi, cô nhìn xung quanh. Thật sự thứ nào cô cũng muốn ăn mà lâu lắm rồi chưa ăn một bữa thịt nướng, lẩu thật bự.

Mộ Cố Trì chiều theo ý của Tịch Nhan đi ăn lẩu, thịt nướng. Nhìn những món ăn trên bàn bỗng nhiên cô lại cảm thấy buồn một thứ gì đó.

Cố Trì nhận ra cô đang buồn bã, không biết nhà hàng đã mang sai món gì.

“Sao thế? Em không thích đồ ăn ở đây à?”

“Không, chỉ là lúc trước em đi ăn thường có bạn bên cạnh giờ lại không…”

“Không sao, gọi bạn em đến đi.”

Tịch Nhan nghe lời nói của Cố Trì không khỏi vui mừng. Chạy ngay ra nhà vệ sinh gọi bạn đến.

Từ lúc đó về bàn tâm tình cô tốt lên không ít anh cũng vui lây. Bỗng nhiên thần thái cô xám xịt lại, Mộ Cố Trì thấy từ xa có một cô gái ăn bận sexy đi đến.

“Ey dô đây không phải là tiểu thư bảo bối của Tịch Gia, Tịch Nhan hay sao? Nghe nói cô đã lấy thiếu gia nhà họ Mộ, Mộ Cố Trì nổi tiếng đó rồi hay sao? Hửm đây là ngoại tình?”

Vãn Y chỉ hai người Tịch Nhan và Mộ Cố Trì nở ra một nụ cười khinh bỉ. Lúc trước cô ta luôn nịnh nọt Tịch Nhan giờ Tịch Gia suy sụp lại quay sang đá đểu.

“Cô là ai?”

“Ey chết tôi chưa giới thiệu, tôi là Tụ Vãn Y bạn học cũ của Tịch Nhan. Này anh trai cô ta trẻ con thế này, gia cảnh còn không tốt chi bằng đi theo hầu hạ tôi, tôi sẽ chu cấp cho anh đầy đủ.”

Từ đầu tới giờ Tịch Nhan vẫn cúi người im lặng không nói gì. Mộ Cố Trì cười nhẹ, một nụ cười chứa đầy sự nham hiểm độc ác.

“Tụ Vãn Y cô cút đi cho tôi.”

Cố Trì đang định lên tiếng thì Tịch Nhan đã xù lông phải công lại. Anh ngược lại muốn xem con mèo nhỏ này phản công thế nào.

“Một đứa thấp hèn như cô mà có tư cách đuổi… Aaa.”

Chưa kịp nói hết câu Tịch Nhan đã cầm ly nước trên bàn tạt vào mặt Tụ Vãn Y. Cô ta gào lên tức giận, Tịch Nhan nhẹ nhàng trầm lắng lại tát cho cô ta một bạt tai.

“Aa cô dám đánh tôi?”

“Tại sao tôi lại không dám? Dù gì giờ tôi cũng là con dâu nhà họ Mộ, cô tưởng tôi còn sợ cô sao?”

Mộ Cố Trì thoả mãn ánh mắt hướng về phía cô. Tịch Nhan tuy trẻ con nhưng không phải là con người dễ bắt nạt, cô cũng biết vùng dậy phản kháng.

“Nghe nói hôm nay Mộ lão phu nhân xuống kiểm tra đấy.”

“Á à tôi đứng đợi ở đây chờ Mộ lão phu nhân đến bắt quả tang hai đứa ti tiện này.”

“Miệng chó của cô câm được rồi đấy Tụ Vãn Y.”

Mộ Cố Trì đen mặt lại đập mạnh tay xuống bàn khiến Tịch Nhan và Tụ Vãn Y hoảng hồn.

“Có chuyện gì vui vậy?”

Cùng lúc đó Phương Mai, đại tiểu thư của Phương Gia cùng đám bạn của cô đi đến. Tịch Nhan như có thêm ánh sáng, miệng cười cười nhìn bọn họ.

“Sao nào? Không địch lại được tôi nên đành gọi người đến cứu viện à?”

Tụ Vãn Y mất hết vẻ cao sang chà đạp cô và mọi người. Phương Mai cũng không vừa mang lại quá khứ của cô ta ra đào bới.