Sau đó anh ta gọi điện thoại báo cảnh sát, đột nhập vào nhà trộm cắp là hành vi phạm tội tương đối nghiêm trọng, cảnh sát rất coi trọng, nhưng điều tra vài ngày cũng không bắt được người, hơn nữa ít nhiều đều là đồ ăn không đáng giá tiền, sau đó dần dà thì không quản nữa.

Lý Thông lại cảm thấy rất không hợp lý, đồ vật mỗi ngày một ít, làm sao có thể không bắt được người? Anh ta đã xem một vài camera có gắn ở nhà và kết quả là một cảnh tượng đáng kinh ngạc.

Trong video biểu hiện quả thật không có ai tiến vào trong nhà, mà trái cây bánh ngọt đặt trên bàn trà phòng khách lại tự dưng biến mất. Hơn nữa là mắt thường có thể thấy được sự biến mất ấy, anh ta tận mắt nhìn thấy trong video, cái đĩa đồ ăn kia từng chút từng chút bị thứ sinh vật nào đó không nhìn thấy ăn hết, vỏ trái cây cùng vỏ bánh ngọt đều không lưu lại.

Sau khi xem xong video, Lý Thông lập tức liên hệ với một người anh em có hiểu biết về phương diện này nhờ hỗ trợ, người anh em kia liền đề cử cho anh ta đến Huyền Thiên Quan của trấn Mộ Nguyên, nói bùa trong quan rất linh, quan chủ là một người có bản lĩnh thực thụ, bảo anh ta tự mình tới mời. Vì thế anh ta liền mua vé tàu cao tốc, đi không ngừng nghỉ tự mình chạy tới.

Lý Thông kể khổ xong, thành khẩn nói: “Thẩm đại sư, xin cô hãy giúp tôi chuyện này, tôi vừa nghĩ tới trong nhà có thứ dơ bẩn nào đó không nhìn thấy được động chạm vào đồ đạc của tôi, cả người liền thấy khó chịu. Chỉ cần chuyện này được giải quyết, tôi nhất định sẽ có số tiền lớn để tạ ơn!”

Thẩm Như Như nghe xong như có điều suy nghĩ, tuy rằng không nhìn thấy vật kia, nhưng cô đã gần đoán ra được. Cô sảng khoái đáp: “Giúp đỡ không thành vấn đề, nhưng ngày mai tôi có việc quan trọng, có lẽ không đi được, ít nhất phải đợi đến ngày mốt.

Hai ngày này Lý Thông cũng không vội, liên tục gật đầu nói: “Không thành vấn đề, không thành vấn đề, đại sư có wechat không, add nhau liên lạc cho tiện.

Thẩm Như Như với anh ta kết bạn với nhau, sau đó vào trong tiệm cầm một lá [bùa chuyển vận] cho anh ta, để cho anh ta mang theo bên người. “Tôi thấy anh đang có vận xui quấn thân, hai ngày nay nên ở nhà, không nên ra bên ngoài đi lại, nhất là khi có bạn bè rủ rê, tốt nhất không nên đi.

Lý Thông sửng sốt một chút, anh ta vốn còn định chuẩn bị trở về tỉnh thành sau khi thuê 1 phòng ở khách sạn để đối phó qua 2 ngày, thấy ý tứ này nhất định sẽ phải về nhà, anh ta chưa từ bỏ ý định truy vấn: “Chỉ có thể ở nhà của mình sao? Tôi đến ở nhà bạn tôi được không? Thẩm đại sư, con người tôi tuy rằng bề ngoài nhìn có vẻ là một đại lão thô kệch, nhưng kỳ thật nội tâm rất yếu ớt, đặc biệt sợ ma quỷ” Anh ta giơ cánh tay có hình xăm của mình, nói: “Những thứ này, đều là để tăng thêm sự can đảm mới xăm.

Thẩm Như Như nói: “… Tốt nhất là anh nên ở nhà của mình, thứ kia sẽ không đả thương anh, anh cũng không nhìn thấy nó, không cần lo lắng” Cô nhìn hình xăm trên mặt và trên cánh tay anh ta, nghĩ thầm ai sợ ai còn chưa chắc đâu.

Lý Thông thở dài, tâm tình vô cùng nặng nề: “Vậy những cây này, khi nào thì có thể đưa đến chỗ tôi?” Thẩm Như Như thấy anh ta thật sự muốn mua cây, liền đề cử với anh ta: “Chỗ tôi có mấy cây hoa quế giống thế, thích hợp trồng trong sân nhà hơn, còn có một ít cây mây cũng không tồi, còn có mỹ quan, hiệu quả cùng không kém nhiều lắm, anh nên suy nghĩ một chút”

Lý Thông không phải là người thích hoa, không hiểu chút nào về phương diện này, nghe nói có mỹ quan hơn một chút thì liền quyết định mua chút cây mây, cây hoa quế cũng muốn tám cây, sảng khoái chuyển tiền, bảo Thẩm Như Như sáng mai sai người đưa lên tỉnh thành cho anh ta.

Mua hoa xong, tâm tình Lý Thông cuối cùng cũng tốt hơn chút ít, cẩn thận nắm lấy ( bùa chuyển vận) rồi rời khỏi Huyền Thiên Quan.

*

Sáng sớm, Thẩm Như Như rửa mặt xong thay một bộ hắc bạch đạo bào, tóc búi bằng trâm gỗ, đội mũ đồng bộ. Sửa sang lại trang phục xong, cô đi tới chính điện, đám người Mạch Mạch, Tuệ Trí đã chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, đã đứng sẵn ở trong chính điện chờ.

Thời gian vẫn còn sớm, trời tờ mờ sáng, tiền viện đã đứng đầy người. Hết kỳ thực tập, hơn một trăm vị đạo hữu đã sớm sửa sang chỉnh tề cẩn thận tụ tập ở chỗ này, các đạo hữu rất khẩn trương, từng đôi mắt toàn bộ nhìn chằm chằm về cửa chính, chờ mong có thể nghe được tên của mình.

Vưu Nhất cũng đặc biệt từ thành phố B chạy tới tham gia nghi thức lần này, anh ta đứng trong đám người nhìn quanh chính điện, so với lúc thi nghiên cứu sinh còn khẩn trương hơn, ngay cả trò ảo thuật yêu thích nhất cũng không có tâm tình để chơi. Thẩm Như Như vì tổ sư gia rót đầy rượu, sau đó giơ ba nhánh Trường Hương rồi quỳ xuống, nói rõ với tổ sư gia những đạo sĩ chờ đợi ngoài cửa đều là đệ tử muốn bái nhập Huyền Thiên Môn, cô đã kiểm định phẩm chất của bọn họ, kế tiếp mời tổ sư gia từ trong đó chọn lựa đệ tử có thiên phú.

Hương dài cắm vào trong lư hương, khói xanh lượn lờ bay lên, hội tụ thành một đám mây mù, Vô Lượng tổ sư ở trong mây mù như ẩn như hiện, vuốt râu tán thưởng nói: “Không tồi, ngắn ngủn một năm đã vì bổn môn mà đưa tới nhiều đệ tử tư chất thượng giai như vậy, con quả nhiên không làm cho vi sư thất vọng”

Năm nay hương khói trong quán vô cùng thịnh vượng, tín đồ trải rộng khắp các tỉnh thành xung quanh, tín lực tinh khiết dư thừa cũng khiến cho Vô Lượng tổ sư vô cùng hài lòng.

Thẩm Như Như khiêm tốn từ chối một phen, phất phất tay, Tuệ Trí liền đem danh sách ghi chép mở ra đặt lên bàn thờ.

Vô Lượng tổ sư phất tay áo, sau đó liền dần dần tiêu tán đi. Thẩm Như Như đi tới trước danh sách, chỉ thấy tên của một bộ phận người trong danh sách được vẽ một vòng tròn màu bạc, những người này hẳn là đệ tử nhập môn đủ tư cách. Cô đếm một chút, còn rất nhiều, tổng cộng có hai mươi tám vị đệ tử, tên Vưu Nhất rõ ràng ở trong danh sách.

Cô cầm danh sách đứng ở cửa lớn, hô lên tên của hai mươi tám vị đệ tử kia, để cho bọn họ vào điện tiến hành nghi thức bái sư nhập môn.

Danh sách vừa được thông báo, có người cao hứng có người ưu sầu, người được chọn vui mừng nhảy nhót, người không được chọn mặt mày đầy mất mát. Ấy nhưng đệ tử không được chọn vẫn không rời khỏi Huyền Thiên Quan, bọn họ ở chỗ này sinh hoạt mấy tháng, đã thành thói quen sinh hoạt ở nơi này, không nỡ đi.

Huống chi Huyền Thiên Quan hiện giờ đang từ từ quật khởi, hương khói càng ngày càng vượng, địa vị ở đạo môn cũng dần dần đề cao, đãi ngộ phúc lợi lại tốt, hiện tại muốn tiến vào Huyền Thiên Môn treo đơn cũng không đơn giản như trước kia, không ít đạo hữu khác hâm mộ bọn họ, những người đã sớm gia nhập 1 cách hiểu nhiên không có khả năng dễ dàng buông tha vị trí nơi này.

Sau khi nghi thức bái sư kết thúc, mọi người đến nhà ăn ăn điểm tâm. Bữa sáng hôm nay phong phú hơn bình thường rất nhiều, để chúc mừng Huyền Thiên Môn có thêm người mới, các sư phụ phòng bếp đã sử dụng tất cả vốn liếng, chuẩn bị rất nhiều thức ăn.

Sau khi ăn xong, mọi người đều tự tản làm công tác của riêng mình, Thẩm Như Như đem các đệ tử mới kéo đến hậu viện sắp xếp chỗ ngủ, lấy ra pháp bảo Huyền Thiên Quan tính đến nay có lượng tiêu thụ cao nhất [ bùa Chiêu Tài 1 bắt đầu tiến hành dạy người mới.

Vẽ bùa và học thuộc bùa là hai bước đều rất quan trọng, thiếu một thứ cũng không được.