Bọn họ tới tìm ở chung cư, người không có ở đây, đành phải tới nơi này xem một chút.

Câu lạc bộ đêm này không bắt mắt trên con phố này, vừa không có bảng đèn chói mắt, cũng không có nhạc rock

đinh tai nhức óc. Từ Dẫn Châu dẫn đầu đẩy cửa đi vào, Thẩm Như Như theo sát anh, lão bà bà thì đi ở phía trước dẫn đường.

Cửa vừa mở, mùi rượu và thuốc lá mang tính biểu tượng trong hộp đêm lập tức bay ra, trộn lẫn khí lạnh, hình thành một luồng khí quái dị gây sặc mũi người. Tuy rằng mùi rất khó ngửi, nhưng lúc này Thẩm Như Như không có lấy ra [ bùa khử hôi), trong hộp đêm tốt xấu lẫn lộn, rất nhiều thứ khó lòng phòng bị, khứu giác vẫn là rất trọng yếu. Bà lão quen thuộc đi qua sàn nhảy và bàn rượu, đến góc tận cùng bên trong nhìn xung quanh tìm kiếm cháu gái.

Thẩm Như Như cùng Từ Dẫn Châu đi theo phía sau bà ấy, hai người khí chất xuất chúng, cho dù ở đây ánh đèn lờ mờ như vậy cũng thu hút sự chú ý của nhiều người khác, rất nhanh đã có bồi bàn đi lên hỏi bọn họ có hẹn trước hay không.

Thẩm Như Như thuận theo nói: “Tôi hẹn Ny Ny, cô bé ở đâu?”

Bồi bàn nhìn cô vài lần, thần sắc không đúng lắm, ánh mắt lóe lên nói: “Cô bé vừa rồi giống như đi WC, cô là chị của cô bé ấy sao?”

Ny Ny mới 13 tuổi, lại là khách quen ở đây, nhân viên phục vụ trong tiệm đều biết cô bé. Thẩm Như Như qua loa gật đầu, lập tức đi về phía WC.

Nhà vệ sinh của hộp đêm này không lớn, chẳng phân biệt nam nữ, lúc bọn họ tìm được cửa liền thấy hai tên côn đồ tóc vàng canh giữ ở ngoài cửa nói chuyện phiếm, hình dung hèn mọn, thỉnh thoảng phát ra tiếng cười, rất nhiều dầu mỡ. Thấy Từ Dẫn Châu và Thẩm Như Như, bọn họ lập tức ngăn người lại. “Đầy rồi, tối mai hãy đến Lão bà bà thì ỷ vào bọn họ không nhìn thấy mình nhanh chóng xuyên qua giữa hai người, huyên náo đến hai người cũng không tự chủ được mà run lên một chút.

Thẩm Như Như không nói hai lời móc ra hai quả (bùa định thân) dán lên người bọn họ, sau đó đẩy người ra xông vào.

Trong nhà vệ sinh tổng cộng chỉ có ba gian, trống hai cái, còn lại cái kia chen chúc hai người. Cửa phòng không đóng, liếc mắt một cái là có thể thấy Ny Ny đang ngơ ngác ngồi trên bồn cầu, ánh mắt mê ly, trạng thái tinh thần rất không ổn. Một người đàn ông đứng bên cạnh, khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, đã cởi quần mình, muốn giơ cái đó chạm lên mặt Ny Ny.

Lão bà bà phẫn nộ xông vào bảo vệ Ny Ny, bà ấy hiện ra thân hình, đối với tình trạng của mình không chút che dấu, hướng vào người tên kia hô: “Mày cút ngay cho tôi!”

Người đàn ông bị bà lão bất thình lình xuất hiện làm dọa sợ, nhìn từng mảng thi thể lớn, từng mảng trên khuôn mặt xanh đen của bà, hắn dứt khoát hôn mê bất tỉnh, ngay cả kêu cũng không kịp kêu.

Thẩm Như Như đi qua đạp hắn qua một bên, tức giận nói: “Thật ghê tởm, đến vị thành niên cũng không biết xấu hổ mà dám xuống tay, tốt nhất nên biến họ bị liệt dương!”

Từ Dẫn Châu cau mày đến bồn rửa tay rút mấy tờ khăn giấy đắp lên vị trí trọng điểm của người đàn ông, thản nhiên nói: “Dụ dỗ ấ,u dâm thiếu nữ dưới 14 tuổi, có thể phán trọng hình”

“A….. ” Thẩm Như Như vỗ vỗ trán. “Nhưng chúng ta không có chứng cứ…… Không đúng, có thể để cho hắn tự mình nói ra”

Sau khi mạnh mẽ đổ nước vào mặt người đàn ông đang bị dọa đến choáng váng kia, Thẩm Như Như đến bên cạnh bồn rửa tay, đi tới trước mặt Ny Ny, mở mí mắt của cô bé mà nhìn kỹ. “Con bé hẳn là hút một lượng thuốc tê liệt thần kinh.

Nói trắng ra một chút, chính là bị đút một chút mê dược gì đó.

Lão bà bà đau lòng nhìn cháu gái, nước mắt không tiếng động chảy xuống, khóc lóc, nước mắt dĩ nhiên biến thành huyết sắc, đây là dấu hiệu biến thành lệ quỷ.

Thẩm Như Như lập tức trấn an nói: “Đừng lo lắng, tôi có biện pháp làm cho cô bé nhanh chóng tỉnh lại, còn mấy tên cặn bã kia, lập tức cho bọn họ ăn chút giáo huấn Nói xong, cô lấy giấy vàng và chu sa từ trong túi ra, hiện giờ vẽ ra một quả ( bùa Thanh Tâm 1 dán lên trán Ny Ny. Lá bùa giống như nước có sinh mệnh, lập tức hòa vào trong làn da, chỉ chốc lát sau, đôi mắt đờ đẫn của Ny Ny liền có thần trở lại.

Bà lão thấy thế nhanh chóng lau nước mắt trên mặt, bình phục cảm xúc cẩn thận từng li từng tí nhìn cháu gái hỏi: “Ny Ny, có thấy bà nội không?”

Ny Ny há hốc mồm nhìn bà lão, còn chưa nói, nước mắt đã chảy ra trước, cô bé không kiềm chế được mà khóc thành tiếng, nhào đầu vào trong lòng bà lão. “Bà nội ơi, cháu rất nhớ bà!”

Hai bà cháu ôm đầu vào nhau khóc lớn, kể ra những kỉ niệm hồi xưa của nhau. Thẩm Như Như thấy 2 bà cháu nhất thời không dừng lại được, liếc nhìn thời gian, nói: “Chúng ta rời khỏi nơi này trước đi, lát nữa bị người ta phát hiện sẽ rất phiền toái”

Tuy rằng cô không sợ những tên côn đồ kia, nhưng nơi này dù sao cũng là địa bàn của bọn họ, một khi náo loạn lên đối phương người đông thế mạnh, cô cùng Từ Dẫn Châu không chỉ phải khống chế sức mạnh không đánh chết kẻ đó, mà còn phải lo cho Ny Ny, bó tay bó chân rất chịu thiệt.

Lão bà bà liên tục gật đầu, lôi kéo Ny Ny ra khỏi phòng, bà ấy thấy Ny Ny vẻ mặt nghi ngờ, dặn dò: “Đừng nghĩ gì nữa, chúng ta về trước, những chuyện khác chờ sau khi trở về rồi nói sau”

Thẩm Như Như đi tới cạnh cửa nghe ngóng động tĩnh một lát, bên ngoài tiếng nhạc vẫn đang tiếp tục, cô nhòm vào một cái khe cửa, nhìn ra ngoài, vừa vặn bị hai tên đang bị ( bùa định thân) cố định ở cửa nhìn. Bọn họ làm không ra biểu hiện gì, nhưng mà trong ánh mắt rõ ràng hiện lên sự sợ hãi, trong đó một người trên mặt đã treo một chuỗi nước mắt, chỗ nhân trung còn lấp ló 1 đường nước mũi trong suốt…

Thẩm Như Như cười lạnh với bọn họ, tầm mắt lướt qua hai người nhìn về phía sàn nhảy và quầy, thấy không ai chú ý tới bên này, liền yên tâm mở cửa đi ra ngoài. “Thừa dịp hiện giờ, mau đi thôi”

Từ Dẫn Châu đang đứng ở bên cửa sổ gọi điện thoại báo cảnh sát, anh đem địa chỉ hộp đêm báo cho cảnh sát, nói cho bọn họ biết nơi này có người sử dụng thuốc cấm, cảnh sát đối với việc này vô cùng coi trọng, tỏ vẻ sẽ xuất binh trong vòng nửa giờ nữa, cũng dặn dò anh chú ý an toàn của bản thân, mau chóng rời khỏi hộp đêm. Từ Dẫn Châu nhìn hàng rào rỉ sét trên cửa sổ nhàn nhạt ừ một tiếng, cúp điện thoại đi theo.

Lão bà bà ẩn thân đi ở phía sau Ny Ny, Ny Ny bỗng nhiên không nhìn thấy bà ấy nữa, kinh hoảng nhìn chung quanh.

“Bà nội đâu?”

“Đừng tìm nữa, ngay phía sau em đấy” Thẩm Như Như quay đầu lại nhìn nói: “Em theo sát một chút, đừng để bị bỏ lại.”

Ny Ny theo bản năng quay đầu lại, chỉ có thể nhìn thấy cửa toilet mở rộng cùng hai tên côn đồ lông vàng đưa lưng về phía bên ngoài. Cô bé rốt cục cũng ý thức được bà nội mình nhìn thấy căn bản không phải người, bà nội đã sớm chết không có khả năng chết mà sống lại, cô bé run tay đuổi theo Thẩm Như Như, mất hồn mất vía hỏi: “Các chị rốt cuộc là ai, vì sao…

””

Âm thanh của cô bé ở trong tiếng nhạc ồn ào có vẻ đặc biệt khàn, Thẩm Như Như cắt đứt cô bé, kéo cô bé bước nhanh ra ngoài. “Tóm lại sẽ không hại em là được rồi, đừng hỏi, đi ra ngoài trước rồi nói”

Ba người xuyên qua hành lang có ánh sáng lờ mờ, mắt thấy sắp đi tới lối ra, ba nhân viên phục vụ và sáu bảy người đàn ông lưu manh bỗng nhiên xông ra ngăn cản bọn họ, trong đó người đàn ông dẫn đầu nghiêng đầu nhìn bọn họ, tàn thuốc kẹp ở đầu ngón tay rõ ràng đã tắt.