Sau khi hàn huyên vài câu, hai người coi như là đã thoáng quen thuộc, Thường Đồng hỏi:

- Tô sư đệ, ngươi mới tiến vào cửa, có muốn chọn một nơi tĩnh tu trên núi không? Không biết ngươi ưa thích một gian phòng hay là động phủ?

- Động phủ a.

Tô Triệt lập tức trả lời.

Một gian phòng thì thoải mái dễ chịu hơn một ít, sáng sủa và thông thoáng hơn.

Nhưng động phủ lại mang lại cảm giác an toàn, tính tư mật tương đối cao. Tô Triệt cảm giác được động phủ thích hợp để che dấu mí mật bảo tháp trong đầu hơn.

- Tốt.

Thường Đồng gật gật đầu, quay người cầm một cái phù lục trên kệ lên, đưa tới:

- Tô sư đệ, động phủ này là vị trí cao nhất khu vực ngoại môn ta, nồng độ linh khí rất tốt, khoảng cách đến khu vực nội môn Ngọc Thanh sư huynh cũng gần.

Ý của lời này chính là động phủ này tuyệt đối là vị trí tốt nhất trong khu vực đệ tử ngoại môn, xem như đã bán cho Tô Triệt một cái nhân tình.

- Đa tạ Đại sư huynh.

Lúc Tô Triệt tiếp nhận mộc phù, thuận tay đưa tới cho hắn một cái túi nhỏ, bên trong đã có mười khỏa hạ phẩm linh thạch, đây chính là tiền tiêu hằng tháng vừa mới đưa tới vài canh giờ trước.

Loại chuyện có qua có lại này, Tô Triệt cũng không keo kiệt khiến người khác phản cảm. Huống hồ, bên trong túi càn khôn khác thì còn có hơn trăm mười khỏa hạ phẩm linh thạch, đủ để dùng trong một thời gian rồi.

Cái túi nhỏ chứa mười khỏa hạ phẩm linh thạch kia chỉ là một cái túi nhỏ miệng làm bằng vải nhung. Thường Đồng nắm trong tay, không cần mở ra cũng có thể cảm giác được linh thạch ở bên trong.

Hắn cười ha ha, trong nội tâm rất thỏa mãn nhưng ngoài miệng vẫn nói khách khí:

- Tô sư đệ, cái này khách khí rồi.

- Nên như thế. Sau này còn cần Đại sư huynh giúp đỡ, dạy bảo nhiều hơn.

Tô Triệt nói với vẻ mặt thành khẩn.

- Ta sẽ tận tình chỉ bảo.

Thường Đồng đương nhiên là luôn miệng đáp ứng. Kế tiếp, lại nói một cách kỹ càng cho Tô Triệt về các công việc mà mỗi một đệ tử ngoại môn không thể không làm.

Ví dụ như là cuối tháng đi nhận tiền tiêu, nửa năm xét duyệt điểm cống hiến cho môn phái một lần, ba năm khảo hạch tu vi cá nhân một lần, hoàn thành đúng hạn nhiệm vụ môn phái được giao.

Sau khi bàn giao hoàn tất tất cả mọi chuyện thì đã là chạng vạng tối. Tô Triệt ra khỏi căn lầu các này, dùng chân khí vận khởi mộc phù trong tay, mộc phù này liền tự động lơ lửng, rất nhanh phiêu du về phía trước, như là đèn sáng chỉ đường, dẫn đường Tô Triệt đến động phủ của hắn.

Huyền Cơ Phong thật sự quá lớn, chỉ một đoạn đường núi này mà Tô Triệt phải đi hơn nửa canh giờ. Đương nhiên, nguyên nhân chính là do tu vi mình quá thấp.

Trước động phủ cũng có một bình đài giàn giáo tương đối lớn, chiều dài và chiều rộng đều hơn trăm bước, lúc này đủ chứa mười mấy tên võ giả thế tục luyện tập công phu quyền cước. Mà cái này chỉ vẻn vẹn là một nơi đặt chân trước cửa động phủ mà thôi.

Không nói đến diện tích lớn, cảnh sắc nơi này cũng đẹp không sao tả xiết được. Bên trái cửa vào động phủ có một con suối chảy từng giọt ra từ trong một khe đá, phía dưới là một ao nước, từng con cá năm màu tươi đẹp nhàn nhã vẫy đuôi, lá sen xanh biếc phảng phất như là hàng mỹ nghệ được điêu khắc tinh tế.

Phía bên phải cửa vào chính là hoa cỏ và cây ăn quả cao thấp chằng chịt nhau, tự động phập phồng, đóa hoa kiều diễm, trái cây óng ánh, không có chỗ nào là không toát ra vẻ mê người, cho thấy thực vực và sinh linh nơi này đều được linh khí nồng đậm tẩm bổ, so với những đồng dạng tại thế gian thì có khác biệt rất lớn.

- Quả thật là một chốn tiên cảnh nhân gian!

Tô Triệt hít sâu một hơi, hắn cũng không biết đánh giá làm sao cho thỏa đáng nữa.

- Ba!

Mộc phù dẫn đường tự động khảm vào một cái lỗ trên thạch bích, vầng sáng nhàn nhạt bắt đầu chớp động, cho thấy động phủ này đã có chủ, không được chủ nhân đồng ý thì ai cũng không thể tùy ý xâm nhập.

Tô Triệt dùng phương pháp mở cửa ghi chép trong mộc phù mở cửa đá động phủ ra, đi vào dạo qua một vòng.

Bên trong có phòng khách, phòng ngủ, phòng bếp, mật thất luyện công, phòng luyện đan, mật thất nuôi dưỡng, ... Đầy đủ mọi thứ, cũng đều có pháp trận chiếu sáng, thông gió tránh bụi bẩn, dù ở bên trong lâu đến đâu cũng không cảm thấy khó thở.

Sắc trời đã không còn sớm, thoạt nhìn hôm nay đã không kịp đến Truyền Công Các để nhận công pháp nữa. Huống chi bận rộn cả ngày hôm nay, Tô Triệt cũng cảm thấy tinh thần có chút mỏi mệt, ngồi xuống trong chốc lát như thường lệ, lại thử liên hệ với tiểu tháp trong đầu, nhưng một hồi lâu cũng không nhận được phản hồi, liền sớm nằm xuống nghỉ ngơi.

Sáng sớm hôm sau, Tô Triệt ra khỏi động phỏi, vừa mới đóng cửa đá lại, chợt nghe có tiếng người ồ nhẹ truyền đến sau lưng.

Quay đầu lại nhìn, đó chính là một thiếu niên Luyện Khí Kỳ tầng thứ hai, bên hông giắt thẻ bài Huyền Cơ, đồng dạng là một đệ tử ngoại môn Huyền Cơ Phong.

Thoạt nhìn thì niên kỷ người thiếu niên này so với Tô Triệt thì như lớn hơn hai ba tuổi, khoảng mười sáu mười bảy tuổi, trên mặt hắn lộ vẻ tươi cười, tiến đến chủ động hỏi:

- Vị sư đệ này là đệ tử mới đến Huyền Cơ Phong hả?

- Đúng vậy.

Tô Triệt chào nói:

- Tô Triệt bái kiến sư huynh.

Không có biện pháp, trước mắt chỉ có thể làm như vậy, thực lực mình xem như thấp nhất, là đệ tử ngoại môn nhỏ tuổi nhất, nhìn thấy ai cũng phải hô một tiếng sư huynh hoặc sư tỷ.

- Ta gọi là Lôi Tiếu.

Người thiếu niên cười ha hả, nói:

- Tô sư đệ không đơn giản a, vừa mới nhập môn đã được phân cho động phủ này.

Tô Triệt mỉm cười, nhìn thoáng qua phương hướng lúc trước hắn đến, hỏi:

- Động phủ của Lôi sư huynh ở gần đây sao?

- Đúng vậy.

Lôi Tiếu cười cười, ngón tay chỉ về hướng bên kia.

- Xem như cách ngươi một tòa lâu xá, độ cao so với ngươi cũng không sai biệt lắm, chỉ có điều, ta ưa chuộng lâu xá rộng thoáng và cảm giác thoải mái khi dõi mắt nhìn ra nghìn dặm xa xa. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Tô Triệt cười cười phụ họa, mấy câu này có thể nhìn ra đây là một gia hỏa tính cách hoạt bát, có chút quen thuộc.

Bất quá, hắn là một đệ tử Luyện khí kỳ tầng thứ hai mà cũng có thể được phân một chỗ ở như vây, đủ để nói rõ bối cảnh của hắn cũng không đơn giản. Phải biết rõ, độ cao nơi tĩnh tu cũng là nơi thể hiện ra địa vị và bối cảnh trong môn phái.

Đồng dạng, Lôi Tiếu cũng đối đãi như vậy với Tô Triệt, vừa thấy đã bắt đầu kết giao, hắn lại hỏi:

- Tô sư đệ, sớm như vậy đã ra ngoài, ngươi muốn đi đâu?

Tô Triệt trả lời:

- Vừa mới nhập môn, muốn đến Truyền Công Các nhận công pháp và cũng muốn nhanh chóng hiểu rõ một ít quy củ trong môn phái thoáng một phát.

- Truyền Công Các?

Lôi Tiếu gật đầu, nói:

- Vừa vặn ta cũng muốn đến đó, chúng ta đồng hành một đường a.

- Tốt.

Hai người sóng vai, cùng nhau đi tới. Trên đường Lôi Tiếu nói ra một ít quy củ hắn biết rõ cực kỳ lưu loát, nói chuyện cũng rất có trật tự.

Quy củ tại nơi này, cũng không phải là môn quy Thiên Huyền Tông mà là một ít quy tắc nửa ẩn nửa công khai. Hiểu rõ môn quy rất dễ dàng, có thể thông qua điển thư là hiểu được rồi.