Từ Đóa vừa mở mắt ra liền thấy một đôi mắt dữ tợn đang nhìn chằm chằm vào mình.

Mà chủ nhân của đôi mắt đó là một con gấu đen trưởng thành, bây giờ nó đang vươn lòng bàn tay ra và chụp về phía cô.


“Trời ạ!”Mặt của Từ Đóa liền biến sắc, vội vàng leo lên một thân cây thô to để tránh né.

“Bang!”Móng vuốt sắc bén của nó cọ vào mông cô, sau đó đập mạnh vào thân cây, vồ lấy một mảnh vỏ cây.

Nếu pha vừa nãy mà rơi trên người cô thì chắc giờ này thịt với da của cô cũng tróc hết rồi.

Con gấu không cho Từ Đóa có thời gian để phản ứng, nó gầm lên và vồ về phía cô một lần nữa.

Má ơi! Đúng là sợ muốn chết đi được!Từ Đóa vội vàng quay người tránh đi, dẫm lên cành cây bên cạnh rồi bỏ chạy.


Tuy nhiên, chỉ mới đi được hai bước, cành cây dưới chân cô đã chìm xuống và bắt đầu rung lắc dữ dội, thậm chí cô còn nghe được tiếng “răng rắc!” của cành cây sắp gãy.

Con gấu đen nhanh chóng leo lên!Trời ạ! Đây là có thù oán gì? Vậy mà nó còn bám riết không tha, muốn lấy cái mạng quèn của cô cho bằng được!Vừa rồi cô đã nhìn thử, hiện tại cô đang đứng cách mặt đất gần mười mét, nếu như mà rơi xuống thì xác định là xuân này con không về…Từ Đóa không dám dừng lại động tác, đôi tay nắm lấy nhánh cây rồi dùng sức rung lắc cho quả trên cây rơi xuống để hù con gấu đen kia.

Nó thấy vậy liền gầm lên một cách phẫn nộ rồi từ từ lui về phía sau vài bước.

Trước khi gấu đen có thể bắt kịp cô, Từ Đóa đã liếc mắt rà quét xung quanh, sau đó tầm mắt của cô khóa chặt vào cái lưỡi liềm đang nằm trong đám cỏ dại cách đó không xa.

Chính là nó!Cô trèo xuống khỏi cây và lần mò đi đến bãi cỏ.


Tốc độ của con gấu đen cũng không chậm chút nào, nó đã đuổi kịp cô sau khi cô bước xuống khỏi cây vài giây.

Đôi mắt của Từ Đóa nhanh chóng lóe lên, phản xạ nhanh nhẹn tránh được công kích của con gấu đen.

Sau đó cầm lấy lưỡi liềm trên tay, dồn khí và nhắm chuẩn xác vào điểm yếu trên ngực con gấu đen một cách tàn nhẫn và dứt khoát.

.