Một ngày sau tại Thiên Trì Trấn

Trên đường phố nhộn nhịp khắp nơi người lui kẻ tới. Trên đường lớn một nam tử mặc áo bào đen đầu đội đấu bồng rộng vành chậm rãi đi vào. Mà trên đường đi thì rôm rã tiếng cười nói. Chung quanh có mấy nhóm người đang tụ tập nói chuyện phiếm.

Tuy đường phố ồn ào nhưng bằng thính lực của Hắn thì vẫn nghe rõ những người này nói về chuyện gì! Mà không chuyện Cơ Gia mấy ngày trước bị hai nhà Âu Dương Gia cùng Trang Gia liên hợp diệt đi Cơ Gia. Mà còn là chó gà không tha.

Nghe đến vậy tâm tình băng lãnh của Cơ Thiên Vũ càng thêm lạnh giá. Trong mắt dày đặt sát cơ, mà dưới đấu bồng một đôi mắt đã đỏ như máu. Khiến cho niếu có ai nhìn thẳng cũng cảm thấy như rơi vào hầm băng.

Một đường không nói chuyện. Cơ Thiên Vũ chậm rãi đi đến trước nhất Âu Dương Gia mà lúc này âu dương Gia lại một mảnh tường hòa. Mây ngày trước tuân theo lệnh của Thượng Sứ cùng Trang Gia liên thủ diệt đi Cơ Gia, hơn nữa hai nhà bọn hắn còn được quyền phân chia cơ nghiệp cùng tài nguyên của Cơ Gia. Chỉ cần chậm rãi tiêu hóa không bao lâu Gia Tộc của bọn hắn cũng sẽ xuất hiện Nguyên Anh Kỳ trong truyền thuyết.

Không cần nói nhiều Hắn liền chậm rãi bước vào. Mà trước của mấy tên tộc nhân Âu Dương Gia đang canh cửa thấy người lạ đang định tiến lên nhăng cản thì chưa để bọn hắn làm ra phản ứng liền không kịp liền hóa thành từng Huyết Khí sau đó bị Cơ Thiên Vũ hấp thu vào thể nội. Mà một màng quỷ dị này cũng khiến cho một đám dân chúng đang hành tẩu trên đường thấy vậy liền tức tốc li khai khỏi đây.

Một đường đi vào Âu Dương Gia già, trẻ, lớn , bé thậm chí người hầu điều bị Cơ Thiên Vũ vô tình thuấn sát.

Trong một gian phòng có vẻ xa hoa có mấy người đang ngồi. Mà chính giữa một Trung Niên Nhân trên mặt tràn đầy hồng quang đang cười nói. Hắn là Âu Dương Lân cũng là ÂU Dương Gia Gia Chủ. Sau khi diệt đi Cơ Gia bọn hắn hưng phấn đến nỗi người Âu Dương Gia mấy ngày liền mặt mày sáng lạng.

Đang ngồi nói chuyện cùng mấy tên Tộc Lão thì trước cửa xuất hiện một bóng người.

"Ngươi là ai tự tiện đi vào Âu Dương Gia muốn chết sao?" thấy có ngoại nhân không thông váo mà vào hơn nữa còn không có người thông báo cho Dương Lân cũng bão nổi mà quát lớn.

"Cơ Gia. Một nhà là các ngươi làm!!!" Chưa để bọn hắn định thần thì một giọng nói băng lãnh trong trẻo mà vang lên. Nhưng chưa để Âu Dương Lân cùng đám tộc lão kịp nói chuyện chỉ thấy một cỗ tà ác xâm nhập vào thể nội bọn hắn, một giây sau toàn bộ hóa thành sương máu. Mà Âu Dương Lân sau cùng anh mắt đầy tuyệt vọng cũng cùng chung số phận. Sau đó toàn bộ Âu Dương Gia hơn vạn sau một hồi cũng hóa thành sương máu tiếp theo dung nhập thể nội của Cơ Thiên Vũ.

Tiếp sau đó cũng là một mà tương tự cũng diễn ra tại Trang Gia. Sau khi có người phát hiện hai Đại Gia Tộc của Thiên Trì Trấn cũng quỷ dị biến mất. Một vết máu cũng không để lại. Kèm theo lời kể của một số người chứng kiến bên ngoài Âu Dương hai nhà. Thì quan phủ chỉ kết luận có Cao Thủ diệt tộc bọn hắn. Tiếp đó cũng khép lại. Không có ai ngu mà đi điều tra một người im lạng diệt đi hai nhà mấy vạn người. Bọn Hắn không muốn chết sớm a.

Sau khi trả thù xong Cơ Thiên Vũ chỉ lảng lặng một đường rời đi mà hấp thu mấy vạn người máu tươi. Tu vi của Hắn cũng lặng lẽ xông phá đến Động Hư Trung Kỳ. Hơn nữa [Huyết Đồng Ma Công] cũng ẩn ẩn có chút tăng tiến cũng đúng môn Ma Công này càng về sau càng cần đại lượng Máu Tươi hơn nữa chất lượng cao Mau Tươi. Có thể nói Máu Huyết của người Tu Vi càng cao đối với Cơ Thiên Vũ càng có lợi. Hắn chậm rãi cứ như vậy hướng về Trung Châu. Nhưng cứ một bước đi lại đi mấy vạn cây số.

Mà hiện tại Mãng Hoang Đại Lục] khắp nơi có vô số phi cầm cùng phi hành pháp bảo hướng phía [Tiêu Dao Thánh Địa] trung châu mà đi.....

=========TA LÀ DẢI PHÂN CÁCH==========

Quay trở lại với Lý Thành lúc này đang nhàn nhã thưởng thức mỹ thực. Mà bên kia Tiên Lâu của [Thiên Kiếm Môn] cũng đang phi hành song song cùng Tiên Hạm. Chỉ khác cái cao tầng bọn người Chu Hạo điều vế quan. Chỉ có vài tên Đệ Tử thi pháp khổng chế LAu Thuyền. Mà Tiên Hạm bên phía Lý Thành thì tự động hoàn toàn.

Qua một ngày làm quen hai Sư Đồ Sở Tú cũng đã quen thuộc Tiên Hạm, lúc đầu các nàng cũng rất hiếu kỳ cùng lạ lẫm. Thiết kế của Tiên Hạm lấy theo nguyên mẫu của Chiến Hạm trên địa cầu cho nên đối với mỹ quan của các nàng cang lạ lẫm. Mà bên trong lại trang trí vô cùng xa hoa. Tiện nghi đầy đủ. Khiseens cho mấy người [Tiêu Dao Thánh Địa] vô cùng hào hứng.

Hôm nay nắng đẹp Lý Thành lại theo thói quen lười biếng nằm phơi nắng. Trên người mặc áo sơ mi tay ngắn. Quần lửng. Mắt đeo mắt kiếng nằm trên ghế ngâm nga mấy câu hát theo điệu nhạc đang phát ra, Hắn cũng chẳng cần phải để ý hình tượng làm gì cho phiền toái. Cứ làm theo mình muốn là được rồi, bên cạnh Tiểu Bạch mấy nam nhân cũng học một bộ cà lơ phất phơ như vậy. Mà mấy nữ thì đang tụ tập chơi Cờ Tỷ Phú. Phải nói mấy trò chơi giải khuây của kiếp trước Lý Thành điều dạy cho các nàng.

Mà lần này còn có sự gia nhập của Kiều Trưởng Lão cùng Sở Tú. Chỉ có mấy tên nam Đệ Tử thì không biết làm gì chỉ vào phòng tu luyện. Mà xa xa Sở Tú vừa chơi vừa len len nhìn về phía Lý Thành. Tro gb mắt nàng Lý Thành quá mức đẹp trai rồi. Nhất là lúc mặc mấy trang phục kỳ quái. Hơn nữa còn cvos nhiều loại pháp bảo hết sức kỳ lạ.

"Cứ như vậy sáng ngày kia là đến Trung Châu a" đang chơi bông nhiên Kiều Trưởng Lão mở miệng nói.

"Kiều Tỷ. Trung Châu náo nhiệt lắm phải không?" Lý Tuyết Vân nghe vậy cũng hiếu kỳ mở miệng hỏi. Qua một ngày các nàng cũng đã xưng hô thử muội cũng không muốn Kiều Trưởng Lão các nàng lúc nào cũng xưng hô bọn hắn Tiền Bối.

Tính cách của mấy người Lý Tuyết Vân cũng ảnh hưởng bởi Lý Thành. Nên từ lâu các nàng đã thích ứng. Mà Kiều Trưởng Lão vì kéo gần quan hệ cũng gật đầu đồng ý.

"Tú Nhi. Lần này hồi Thánh Địa con phải một phen đau đầu a. Tên tiểu Tử Trần Huyền kia lần này sẽ hướng con cầu thân a!" nói đến đây Kiều Trưởng Lão trên trán tràn đày chán ghét.

Tống Cầm nghe vậy cũng hiếu kỳ hỏi: " Tú Tú. Cái người tên Trần Huyền đó là ai? Hắn muốn hướng muội cầu thân sao?

Nghe Tống Cầm hỏi Sở Tú lắc đầu rồi nói ra. " Tên này là một cái hoa hoa công tử. Suốt ngày cùng một đám hồ bàng cẩu hữu đi khắp nơi triêu hoa ghẹo nguyệt. Hơn nữa thiên phú cặn bã đến cực điểm. Làm người chán ghét. Niếu không phải bối cảnh lớn e rằng đã chết không biết bao nhiêu lần." nói đến đây nàng càng thêm chán ghét. Mà so sánh bới Lý Thành càng cách xa như trời đất.

"Hừ cái loại đó một tát đập chết là được rồi." đang ngồi ăn đồ vặt Bạch Linh mở miệng nói.

Bên cạnh Long Vân cùng Phụng Hoàng gật đồng tỏ vẻ đồng ý.

Thấy vậy Sở Tú cười khổ. "Nào có dễ dàng Gia Gia của Hắn là cái bao che khuyết điểm. Lúc trước có nữ Đệ Tử bị để mắt tới sau khi chiếm đoạt nàng sau đó còn để nàng cho đám bằng hữu của hắn tiếp tục. Mà nữ tử kia sau đó cũng tự tử. Thánh Chủ biết được muốn trừng phạt nhưng lại bị Gia Gia hắn ngăn cản. Cuối cùng tên kia chỉ diện bích 1 tháng"

"Hừ Thượng Bất Chính Hạ Tắc Loạn! Nên diệt đi cả tộc" lúc này từ phía Lý Thành vang đến giọng Hắn. Bản Thân Lý Thành rất cam ghét loại nhị thế tổ này.

"Anh Hai nói đúng. Tên kia niếu đui mù đung đến em muốn làm thịt Hắn" Bạch Linh giơ nắm tay nói.

"Mà tên kia nhằm vào ta. Niếu không có Sư Tôn ra sức bao che ta e rằng ta cũng không tốt bao nhiêu." nói đến đây nàng cảm thấy mình bất lực.

"Gia Gia của Trần Huyền là cảnh giới gì đó?" trầm ngâm hồi lâu Lý Tuyết Vân mở miệng hỏi?

"Cũng không biết. Nghe đồn là Đại Thừa Trung Kỳ chỉ thua Lão Thánh Chủ." Sở Tú nói đến ánh mắt đầy kiêng kỵ.

"Tú Tú Cô Nương yên tâm, niếu Hắn không đụng đến ngươi không sao? Đụng đến ngươi Dì Vân không cho bọn Hắn quả ngon để ăn." Lý Tuyết Vân ánh mắt lạnh lùng nói. Nàng cũng rất chán ghét loại người khi nam phách nữ như vậy!

"Cảm Tạ Dì Vân..." Sở Tú Cảm Động Nói

"Là người một nhà nói gì cảm tạ" Tống Cầm cười nói còn nháy mắt với nàng.

Làm Tiểu Cô Nương cả khuôn mặt đỏ như quả cà chua. Đẹp đến vạn phần.

Mà lúc bây giờ tại Trung Châu Ngọc Long Thành

Trần Huyền nghĩ không ra đang có mấy cái Đỉnh Phong Đại Năng Giả đang nhớ thương Hắn.