Đang lúc Lý Thành trầm ngâm suy tư thì nghe tiếng nói của Chu Hạo truyền đến.

“Không biết Lý Công Tử có hứng thú tham gia lần này Thịnh Hội.”

Kèm theo đó là tất cả ánh mắt đổ dồn về phía Lý Thành. Như đang trưng cầu ý kiến của Hắn.

“Ta sao? Cũng chưa biết! Không biết vào bí cảnh có giới hạn gì không?” Lý Thành hỏi sau đó nhìn về Phía Kiều Trưởng Lão.

“Thật sự Thiếp Thân cũng không biết chỉ nghe rằng Niên Cốt giới hạn dưới 500 năm. Còn lại chỉ có Thánh Chủ mới biết.” Nàng cũng trả lời lại cho hắn.

“Vậy niếu đã đúng dịp như vậy Ta cũng thử đi một lần. Niếu không có giới hạn khác mà nói cũng có thể đi xem cái náo nhiệt.” Lý Thành lại cười cười nói.

“Vậy thì quá tốt. Lần này không những Thập Đại Tông Môn tham dự mà còn có gần một vạn Nhị Lưu đến Tam Lưu Môn Phái cũng tham gia.”

“Nói như Vậy lần này là toàn bộ Đại Lục Tụ Hội Sao? Những đại lục khác thì sao?” Lý Thành lại hỏi.

Nói đúng ra hắn cũng vừa đến mảnh Thế Giới này nên cũng không rõ cho lắm.

Mà khi nghe hắn hỏi mọi người hai mạt nhìn nhau.

“Lý Công Tử. Ngài không biết sao? Mảnh Tinh Vực này có 5 Đại Lục. Nhưng lại bị phân tách bởi Hải Vực. Hay gọi là Tinh Hải. Mà trong Tinh Hải đầy rẫy nguy hiểm. Nghe Nói có Hải Thú cấp Bậc Hải Đế. Hơn nữa trên biển đầy rẫy các loại nguy cơ.” Chu Hạo nói đến đây hơi ngưng lại. Sau đó nói tiếp:

“Cho nên 5 miếng Đại Lục cư dân rất ít khi giao lưu với nhau. Cũng có thể nói vô cùng biệt lập. Trừ phi đánh liều mới qua được hai bên. Mà thượng cổ Truyền Tống trận lại không xuyên qua được. Hiện tại pháp tắc Thiên Địa loạn chuyển. Không Gian Truyền Tống Trận cũng không an toàn.”

“Khó khăn như vậy sao?” Lý Thành nhíu nhíu mày. Lúc này hắn lại có thể lý giải vì sao? Thuộc tướng mẫu thân Bạch Linh mang nàng chạy từ [Thanh Khâu Quốc] đến đây toàn bộ chết sạch. Chỉ còn lại một vị cao thủ cùng Bạch Linh. Nhưng do thụ thương quá nặng cũng Toạ Hoá.

Kết hợp với Ký Ức phong ấn trong cơ thể Bạch Linh điều này càng xác định Hải Vực hung hiểm vạn phần. Thôi cũng đành phải đi thôi. Dù sao cũng chỉ có 10 năm a.

“Vậy Kiều Trưởng Lão có biết lần tiếp theo Bí Cảnh mở là nơi nào không?” Lý Thành lại hỏi?

“Cái này chỉ có Điển Tịch tại Thánh Địa có chép lại. Niếu Lý Công Tử đi qua Thiếp Thân sẽ hỏi Thánh Chủ.” Kiều Trưởng Lão cười nói. Nàng khi nhắc đến Thánh Chủ tràn đầy vẻ cung kính.

“Được vậy đa tạ trước Kiều Trưởng Lão.” Lý Thành cũng gật đầu cảm tạ.

“Các Vị niếu không bận. Tối nay đến chỗ ta. Tại hạ mời các vị thưởng thức mỹ thực a.” Lúc này hắn cười cười mở miệng mời Đám Người.

“Đa Tạ Lú Công Tử rồi chúng ta nhất định sẽ đến.” Toàn bộ người tại trong Đại Điên ôm quyền cảm tạ.

Phải biết Mỹ Thực mà Lý Thành nói có cấp bậc Yêu Vương a. Yêu vương tương đương với Hợp Đạo Kỳ. Hơn nữa còn là Long Ngư nhất Tộc a.

Gật nhẹ đầu sau đó Lý Thành bước đi. Đám Long Bạch cũng đối bọn người Chu Hạo ôm quyền rồi bước đi.

“Kiều Trưởng Lão. Ngài không đi qua đó sao? Lệnh Đồ vẫn bên đó.” Chu Hạo thắc mắc hỏi?

“Không cần ta cùng các vị tối hẳn qua. Cứ để Sở Nhi cùng mấy Vị Phu Nhân bồi tiếp.” Kiều Linh Nở nụ cười nói. Rồi cũng cáo lui.

Đám Cao Tầng [Thiên Kiếm Môn] cũng hiểu ý sao đó giải tán.

…………………….

Thuỷ Hiên Các

Lúc này đây Lý Mẫu cùng chúng nữ đang bắt đầu sơ chế con long ngư. Tiểu Bạch một bên cắt Thái gánh nước bổ củi. Tứ nữ thì phân công nhau sơ chế Long Ngư.

Người thì Bắt đầu cắt gọt các loại rau củ quả. Bọn hắn ở đây ai cũng Tu Vi kinh người. Nhưng Lý Thành đã từng nói qua. Chế biến thức ăn. Muốn ngon thì vẫn thuần tuý như phàm nhân. Như vậy cả Hương Lẫn Vị mới Hoà Quyện.

Cho Nên các nàng cũng chỉ sử dụng pháp lực thôi động Chứ không liên quan đến nấu nướng. Mà Một bên Tiểu Bạch Đã chuẩn bị Mấy cái nồi với chảo rất lớn. Hơn mấy trăm mét Long ngư nói lớn thì chỉ đối với phàm nhân.

Đối với tu sĩ bọn hắn. Hơn nữa đám người Lý Thành Đỉnh Đại Lục nên con long này chỉ ăn vài ngày là hết. Hơn nữa lúc nãy Lý Thành truyền Tin hôm nay hắn mời đám người Chu Hạo nên sẽ đem con Long Ngư này làm hết.

Mà Sở Tú từ nhỏ đi vào Thánh Địa. Địa vị cao quý chưa từng làm công việc bếp núc nên lúc này đang học cách thái rau củ. Rửa các loại Hoa Quả. Tay chân cứ lẩy ba lẩy bẩy.

Thấy vậy một màng Tứ Nữ cười ầm lên rồi Tống Cầm liền qua chỉ cho nàng.

“Các ngươi rất nhanh a. Nào đến lượt ta.” Đang ồn ào huyên náo thì ngoài cửa vang tiêng nam nhân vọng vào. Khi các nàng quay đầu thì thấy Lý Thành đang bước vào. Mà Đám người Bạch Long không ai bảo ai liền gia nhập vào.

Bọn hắn từ lâu đã quên thuộc và đã xem đây là gia đình của bọn hắn. Cho nên cũng không ai bảo ai mà tiếp việc của mình.

Lý Thành cười nói sau đó hắn bước đến mà theo từng bước chân. Bộ tử bào trên người dần dần biến thành một bộ áo quần mà Sở Tú chưa bao giờ thấy. Nhưng bọn người Lý Mẫu thì đã quen mắt.

Đúng a. Đây là một bộ đồ Đầu Bếp tại địa cầu. Mà thấy hắn bước vào khu vực làm bếp. Sở Tú cũng kinh hãi không thôi. Không lẽ Lý Công Tử muốn xuống bếp.

Mà sau một khắc Lý Thành chứng minh nàng nghĩ là đúng.

Lý Thành tiếp vào Dao Làm Bếp. Xe nhẹ đường quen. Thuần thục chế biến các món ăn. Mà lúc này Lý Mẫu đã lui về phía sau. Chỉ còn lại Tống Cầm. Long Vân cùng Phụng Hoàng đang phụ bếp cho hắn.

Lý Mẫu thì kéo tay Sở Tú vào đình viện ngồi nói chuyện. Nàng cũng không còn việc gì làm nên. Muốn đánh cảm tình với cô nương này.

“Sở Cô Nương. Chúng ta vào thôi. Ở đây không còn việc chúng ta nữa đâu. Còn lại để Thành Nhi cùng các nàng đi thôi! Lý Mẫu kéo tay Sở Tú cười nói.

“A. Dì ta không cần giúp Lý Công Tử cùng các nàng sao?” Sở Tú lí nhí nói.

“Không Cần Đâu. Một khi tên tiểu tử này đã đích thân vào bếp. Chỉ cần ba người Cầm Nhi phụ Bếp là được. Còn lại Hắn tự xử Lý. Lý Tuyết Vân( Bây giờ gọi Tên Không Gọi Lý Mẫu nữa nha) cười nói trên mặt đầy vẻ Hạnh Phúc. Đây là con trai của nàng a.

“Lý Công Tử không những Tài Mạo Song Toàn hơn nữa còn biết làm bếp!!” Sở Tú che miệng cả kinh. Nhưng ánh mắt của nạng toát lên đầy ngôi sao nhỏ.

“Tài nghệ của chúng ta là Thành Nhi hắn dạy đấy. Ta trước kia thân phận thấp hèn. Cũng biết làm bếp. Nhưng Thành Nhi hắn dạy chúng ta toàn những món mới lạ. Hơn nữa còn có mấy cuốn sách về Mỹ Thực. Cho nên mới được như bây giờ.

“Dì. Ngươi tại sao lại nói mình thân phận thấp hèn đâu.” Sở tú thấy kỳ quái nhưng cũng mơ miệng an ủi Lý Tuyết Vân.

“Tú Tú Cô Nương ngươi cũng không biết trước đây ta cũng chỉ là một tiểu nha hoàn a.” Nói rồi Lý Tuyết Vân trên mặt đầy hồi ức.

“Dì người không ngại có thể kể cho Tú Tú rõ hơn được không?” Sở Tú nghe vậy càng như một cái hiếu kỳ Bảo Bảo nắm tay Lý Tuyết Vân nũng nịu.

“Được rồi để dì kể…….” nói rồi nàng ánh mắt xa xăm kể lại lúc còn nhỏ vào ở Lâm Gia làm Nha Hoàn sau đó có Lý Thành. Tiếp đến mẹ con chịu khổ mười mấy năm. Tiếp đến Lý Thành được Ngư Hôm Nay.

Mà Sở Tú nghe đến đây trên khuôn mặt toàn là nước mắt. Ánh mắt không ngừng mà nhìn đến bóng lưng Của Lý Thành.

Trong mắt nàng không hiểu lại khi nhìn đến hắn lại tràn đầy vẻ nhu tình. Hon nữa nàng còn sót thương cho quá khứ của Mẹ Con Lý Thành.

“Dì. Ngài và Lý Công Tử quái khổ rồi!” Nói rồi nàng nắm tay Lý Tuyết Vân mà thút thít.

“Nha đầu ngốc. Đã là quá khứ rồi. Hơn nữa giờ nghĩ lại cũng như mây bay. Ta cũng không có uất ức. Tú tú ngươi lại như vậy a.” Nói rối Lý Tuyết Vân xoa đầu Sở Tú đầy yêu chiều.

“Xế Chiều Hoàng Hôn khiến cho [Thiên Kiếm Sơn] càng Mỹ Lệ lạ thường. Mà theo cang lâu. Tại Thuỷ Hiên Các một cỗ mùi hương khuấy động lòng người từ từ bay ra. Khiến cho chỉ cần ngửi cũng có cảm giác thèm ăn.càng khiến cho không ít người bụng réo rắc.