Tiểu nhị tiếp theo nói:"Hơn nữa ta xem cậu ấm kia vừa thấy là người không thiếu tiền, khẳng định sẽ thưởng cho mấy chục lượng."

"Có mấy chục lượng?" Nhiều tiền như vậy a, xem ra thật đúng là chủ nhân có tiền.

Yến Bạch Thu nghe xong đôi mắt đều sáng, tâm tư không còn đặt trong phòng bếp nữ, vỗ vỗ bả vai Tư Trấn Khấu, một bộ ủy thác trọng trách nói:"Tư đại ca, sự tình trong bếp tạm giao cho ngươi, khách nhân gọi đồ ăn ngươi cứ cho ra trước, ta đi một lát liền trở về." Lấy được bạc liền trở về.

Tư Trấn Khấu thấy bộ dáng ham tiền này của hắn có chút bất đắc dĩ.

"Trong phòng bếp còn có ta cùng Lăng Cửu, ngươi cứ đi trước đi." Vừa nhìn là thấy bộ dáng hận không thể lập tức đi khỏi nơi này, tâm tư một chút cũng không ở lại đây.

Yến Bạch Thu nhận được lời hồi đáp, tức khắc vui mừng cởi dây tạp dề vây quanh bên hông, đặt ở trên tủ bát.

"Đi, đi, chúng ta đi lĩnh bạc đi." Vừa nói Yến Bạch Thu vừa thúc giục tiểu nhị đi nhanh thêm một chút, tiểu nhị cũng rất là cao hứng, nhận tiện đem luôn một chén ngư hoàn vừa làm xong bưng đi.

Tiểu nhị đi ở phía trước, một đường chạy chậm, trong tay còn bưng ngư hoàn, vẫn phá lệ vững chắc, hắn gõ gõ cửa nhã gian🚪, được bên trong đồng ý, lúc này mới bước vào, đem ngư hoàn trên tay đặt xuống bàn.

"Công tử, ngư hoàn ngươi gọi đã tới." Tiểu nhị nói.

Công tử kia nhìn thấy mỹ thực trước mặt cấp tốc bưng lên, cũng không có cố kỵ cầm lấy đôi đũa, liền kẹp một viên ngư hoàn mập mạp,  tròn tròn trắng trắng chuẩn bị cho lên miệng.

Ngư hoàn trước mặt thật sự rất hợp với khẩu vị của hắn, ở dĩ vãng hắn cũng cực kỳ thích ăn cá, nhưng khi ăn cá lại cảm thấy xương cá thật phiền toái, mà nay không chỉ có thể ăn thịt cá, lại không cần phiền não vì xương cá, rất tận hứng ăn một chén lại một chén, hắn cảm giác mình đã đến đúng địa phương rồi. Nửa ngư hoàn kẹp ở chiếc đũa, nửa còn lại nhai trong miệng liền nghe tiểu nhị kia thập phần nhiệt tình kích động nói:"Công tử, công tử, ngươi xem, ngươi xem, ta đã đem tiểu lão bản của tửu lâu mời đến."

Ngư hoàn mới ra lò thật nóng, công tử kia vừa ăn vừa thổi khí, vừa nghe tiểu nhị nói hắn đã mang tiểu lão bản mời tới, công tử tức khắc hứng thú ngẩng đầu, đem tốc độ nhanh nhất nuốt miếng ngư hoàn kia xuống, tính toán dùng tư thế khiêm tốn hữu lễ nghênh đón tiểu lão bản, theo sau hắn ngẩng đầu____

Thật là một công tử trắng trắng mập mập a.

Người này thật sự hảo trắng, hảo béo, ngay cả mặt đều béo.

Như thế nào sẽ có người béo như vậy?

Bạch y công tử cảm thấy một luồng khí nghẹn ở cổ, nuốt xuống cũng không được, nhất thời mặt liền đỏ lên.

Làm một tiểu nhị phi thường đủ tư cách, tiểu nhị sợ cậu ấm không rõ lại lần nữa giới thiệu, đồng thời cũng cười tủm tỉm đối Yến Bạch Thu nói:"Công tử, đây chính là tiểu lão bản nhà ta, món ngư hoàn mỹ vị này cũng là do tiểu lão bản nhà ta tự tay làm."

Bạch y cậu ấm trước giờ đều ôn nhuận như ngọc, khiêm tốn có lễ, mặt hắn đỏ lên bởi vì nghẹn khí, sắc mặt như màu gan heo, còn có một mặt bị đả kích to lớn, ảo tưởng lúc trước tiêu tan không còn một mảnh, cơ hồ muốn ngất đi.

Này, này không đúng a.

Vì cái gì lại là cái dạng này, thiếu niên ngọc thụ lâm phong hắn tưởng tượng đâu?

Như thế nào lại là một tên béo?

Cậu ấm bạch y cảm thấy chính mình bị lừa.

Yến Bạch Thu đứng ở một bên, ban đầu cũng là thập phần kích động, hắn liền bỏ việc chạy lấy người lên chờ được cấp bạc, nhưng nhìn thấy thái độ của cậu ấm bạch y quái quái, tuy Yến Bạch Thu không phải là người quá thông minh, nhưng cũng biết nhìn sắc mặt người khác, cảm giác chính mình có khả năng khiến khách nhân không vừa lòng, thần sắc thất vọng trên mặt cậu ấm kia quá rõ ràng, hắn nghĩ nghĩ một chút, tức khắc liền minh bạch.

Đánh giá của người này là thấy đồ ăn ngon như vậy, phỏng chừng người làm ra nó là một người tuấn tú, lịch sự, đặc biệt có một số người thích đồ ngon cái đẹp, càng muốn khen ba hoa chích chòe, đáng tiếc người ngoài lại không biết hắn trông như thế nào, lúc này vừa thấy, liền biết giữa tưởng tượng và thực tế chênh lệch nhau quá nhiều liền vô pháp tiếp nhận.

"Vị công tử này, nếu không có việc gì, ta đây liền đi xuống trước, phòng bếp còn có chút vội, ta liền không lưu lại bên này." Dứt lời, xoay người liền đi.

Tươi cười treo trên mặt tiểu nhị cũng cứng đờ.

"Tiểu lão bản, ngươi...." Tiểu nhị lòng tràn đầy vui mừng nhảy nhót, khi nhìn thấy thần sắc tiểu lão bản có chút không đúng, cũng phát hiện chính mình khả năng đã làm một việc rất ngu xuẩn, cũng chạy theo sau, trong lòng thầm mắng công tử bạch y kia mắt cẩu không biết nhìn người.

Cũng chỉ được cái túi da đẹp.

Trước và sau khi đi ra ngoài nhã gian, tâm tình Yến Bạch Thu khác nhau một trời một vực, hắn đúng là không dự đoán được sẽ là như thế này, người kia đối với bề ngoài của hắn có thành kiến như vậy, trong nhất thời nội tâm buồn khổ, phẫn nộ, còn có khổ sở, lúc ấy căn bản không nghĩ một lời, quay đầu liền đi, bất quá đem phần tức giận này nén xuống, sau khi đi ra ngoài nhã gian, đột nhiên phát hiện, kỳ thật cũng không có việc gì.

Trước kia không phải cũng là bộ dáng này sao?

Đồng học, đồng sự đều nhìn hắn với ánh mắt như vậy, các loại biểu tình thất vọng, khiếp sợ hắn đã tập mãi thành thói quen.

Hơn nữa hiện tại hắn có người yêu là Tư Trấn Khấu đại ca, chỉ cần Tư đại ca không chê hắn, Yến Bạch Thu cảm thấy cũng không có việc gì.

"Di, Lăng Cửu ngươi như thế nào ở chỗ này?" Vừa ra cửa, Yến Bạch Thu liền nhìn thấy Lăng Cửu đứng ở một bên sườn cửa.

Lăng Cửu khốc khốc nói:"Không có việc gì, tiểu nhị nhiều việc quá không lo hết, ta giúp khách nhân bưng thức ăn, ngươi trước đi ra sau bếp đi, Tư Trấn Khấu ở nơi đó có chút vội."

Yến Bạch Thu nói:"Nga, ta đây liền đi xuống trước."

Tiểu nhị cũng đi theo ở phía sau, còn chuẩn bị xin lỗi lão bản, ra khỏi cửa phòng, tiểu nhị cũng không ngốc, nhiều ít cũng biết được lúc nãy đã xảy ra chuyện gì, tức khắc liền cảm thấy khó chịu. Nếu không phải do chính gã lắm miệng, cậu ấm kia cũng sẽ không sinh ra tâm tư như vậy, cũng sẽ không kêu tiểu lão bản lên đây, còn chạy tới mất mặt.

Tiểu nhị cảm thấy chính mình là một tội nhân, hận không thể cho mình mấy cái bạt tai.

Gac vừa mới vừa đi, đã bị một bàn tay bắt được, tiểu nhị quay đầu lại, Lăng Cửu bảo gã không cần lên tiếng. Chờ Yến Bạch Thu đi xuống lầu, Lăng Cửu lúc này mới buông tiểu nhị kia ra, ánh mắt lạnh lùng:"Ngươi, nói cho ta biết, vừa nãy bên trong đã xảy ra chuyện gì?"

Hộ phu cuồng ma Tư Trấn Khấu nghiễm nhiên không an tâm để Yến Bạch Thu một mình đi lên, y cảm thấy nếu muốn đánh thưởng một người sẽ gọi người đi lên, trực tiếp cùng tiểu nhị kia nói một tiếng là có thể?

Cố tình đem người đi lên, đặc biệt là khi nghe tiểu nhị kia nói, cậu ấm kia tuổi trẻ, Tư Trấn Khấu trước tiên liền cảnh giác, bảo Lăng Cửu đi lên theo.

Lăng Cửu vừa đi lên trong chốc lát, liền thấy Yến Bạch Thu đi ra, khi đi ra ngoài rõ ràng Yến Bạch Thu không có tươi cười như ban đầu, tựa hồ như đang ẩn nhẫn cái gì.

Tiểu nhị trong lòng thật phẫn nộ, một năm một mười kể lại chuyện vừa phát sinh nói cho Lăng Cửu, Lăng Cửu nghe xong trong lòng cũng bùng lên một ngọn lửa phẫn nộ.

"Hảo, nơi này không còn việc của ngươi, có ta là được." Nói xong, biểu tình lạnh nhạt, trực tiếp mở cửa, bước chân đi vào, xoay người liền đóng cửa.

Tiểu nhị đứng ở bên ngoài:"...."

Tổng cảm giác việc này không thể yên tâm được.

Cậu ấm bạch y gian nan nuốt nửa viên ngư hoàn, trong nhất thời, thể xác và tinh thần đều tâm tắc, thật sự quá khó tiếp thu rồi, chờ gã nuốt xuống xong, gã cũng cảm thấy thái độ của mình thể hiện quá rõ ràng, tiểu mập mạp kia biết mình bị xem nhẹ, liền đi rồi, khả năng sẽ tức giận tới thương tâm, chưa cho gã thời gian suy nghĩ cẩn thận, tiểu mập mạp đã đi rồi.

Tiểu đồng thanh y vẫn luôn chứng kiến nãy giờ, nội tâm đã muốn cười hỏng, hắn cảm thấy công tử nhà mình thần sắc có chút ảo não, không khỏi dò hỏi:"Công tử, còn muốn thỉnh tiểu lão bản đến nữa sao?"

Bạch y công tử nghẹn họng:"...Còn? Vẫn là thôi đi." Bất đắc dĩ ăn nốt bát ngư hoàn trước mặt.

Gã đột nhiên cảm thấy tâm tình có chút không xong.

Không phải là khi nhìn thấy tiểu mập mạp, mà là cái loại tâm tư coi khinh vừa nãy quá rõ ràng.

Thanh y tiểu đồng:"Ngọc thụ lan chi?"

Mỹ vị ngư hoàn trong miệng cứ như là sáp.

"......"

Cố tình lúc này, một thân hắc y, bên hông còn đeo tạp dề hướng bọn họ đi tới.

Thanh y tiểu đồng tiến lên ngăn cản, lạnh lùng nói:"Nơi này là nhã gian công tử nhà ta đã bao trọn, còn thỉnh vị công tử này rời đi trước, nếu không..." ta liền kêu người a.

Lăng Cửu tiến lên, đứng ở phía trước cái bàn, từ trên cao nhìn xuống, thái độ lạnh băng:"Ta là đầu bếp nơi này, ngư hoàn ngươi ăn trước mặt, chính là do ta làm, ta nghe tiểu nhị nói, công tử thập phần rộng rãi, ra tay cũng hào phóng, sẽ thưởng một ít bạc. Hiện tại chúng ta đã tới, công tử sẽ không đổi ý đi?"

Công tử bạch y vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người vô sỉ, không biết xấu hổ như vậy, lập tức liền ngây ngẩn cả người.

Thanh y tiểu đồng sợ công tử nhà mình bị khi dễ, tức khắc muốn vén tay áo:"Ngươi nói cái gì cơ? Liền tính là cho cũng là do công tử nhà ta nói, hơn nữ, ngư hoàn này cũng không phải là do ngươi làm!" Rõ ràng chính là do tiểu mập mạp làm a.

Đây là một hắc đi3m a!

Thanh y tiểu đồng ở trong lòng hô to.

Lăng Cửu cười lạnh.

"Ngư hoàn này là do tiểu lão bản nhà ta làm, nhưng thứ ngươi đang ăn là do tay ta làm, như thế nào còn không vui?"

Bạch y công tử mặt lại một lần nữa đỏ lên.

"Ta, ta không có."

_____