"Nhưng thật ra dân phụ được cơ duyên xảo hợp có một bí pháp ủ rượu, dân phụ đã thử qua, thế nhưng thật sự đã ủ ra một bình rượu trắng ngon."Trương phu nhân cười nói: "Ngươi đây cũng có rất nhiều cơ duyên xảo hợp, một thân phúc khí này, thật ra ít người có thể sánh bằng."Phùng Trinh biết, Trương phu nhân là đang hoài nghi nàng.

Rốt cuộc, một lần là trùng hợp, mấy lần này cũng quá trùng hợp.

Nhưng nàng đương nhiên sẽ không nói ra sự thật, hiện giờ đây là lời giải thích hợp lý duy nhất nàng có thể đưa ra.Trương phu nhân là người thông minh, không để ý mấy chuyện này.

Dù sao cũng để cho bà ta sử dụng, mặc kệ người này học được từ chỗ nào, đối với bà ta cũng không có ảnh hưởng gì.“Hôm nay ngươi mang rượu đến cho ta uống, rốt cuộc là có ý gì?” Bà ta không tin Phùng Trinh đến đây chỉ vì chuyện này.Phùng Trinh nói: “Phu nhân kiến thức rộng rãi, hẳn là cũng nhìn ra được, việc kinh doanh rượu trắng này khẳng định tương lai sẽ một vốn sinh bốn lời, thậm chí có thể dẫn đến sự thu hút của nhiều người trên khắp Đại Đường, lợi nhuận này tựa như một quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn." Sau khi nói xong, nàng nhìn Trương phu nhân: “Phu nhân đối xử với dân phụ là có đại ân, việc kinh doanh này, Phùng Trinh hy vọng có thể đem bảy phần lợi nhuận trong đó đưa cho phu nhân."“Đưa ta bảy phần?” Trương phu nhân kinh ngạc ngồi thẳng dậy, suýt nữa đứng dậy khỏi ghế.Ngay cả Ngô ma ma cũng sửng sốt.

Bà ta cũng đã từng nhìn thấy việc kinh doanh của La gia, biết việc kinh doanh rượu trắng này ngày sau sẽ có triển vọng.


Bảy phần lợi nhuận, chính là một khoản lớn a.Bà ta kinh ngạc cảm thán liếc nhìn Phùng Trinh, vốn tưởng rằng tiểu phụ nhân này đã đủ hào phóng, lại không nghĩ đến, có thể hào phóng đến mức này.Phùng Trinh dường như không nhìn thấy biểu hiện kỳ lạ của hai người này, tiếp tục nói: “Phu nhân cũng biết, kinh doanhh rượu trắng ngày sau nhất định có thể được triển khai trên toàn bộ thành Túc Châu, nếu như trở nên nổi tiếng, còn phải được buôn bán với các thành đô khác ở Đại Đường, gian hàng lớn như vậy cũng chỉ có phu nhân mới có thể chống đỡ được, Phùng Trinh không dám làm lớn như vậy, chỉ có thể da mặt dày đến thỉnh phu nhân cùng nhau làm ăn."Trương phu nhân nhìn Phùng Trinh với vẻ mặt phức tạp: “Ngươi thật thông tuệ hơn so với ta nghĩ." Nếu là một người bình thường, sớm đã bị phần lợi nhuận này mê tâm, ai có thể nghĩ đến những nguy hiểm trong đó.

Mặc dù có nghĩ tới, tất nhiên cũng sẽ luyến tiếc khoản lớn như vậy.

Phùng Trinh này thế nhưng ngay cả mắt không chớp mà đưa ra, thủ đoạn và đầu óc như vậy, thật là một nữ nhân vô cùng thông minh.Nếu như có gia thế tốt, chỉ sợ ngày sau tiền đồ càng rộng lớn hơn.Phùng Trinh biết Trương phu nhân đã biết ý đồ của nàng.

Nàng cũng không lên tiếng.

Mặc dù nàng đã có ý đồ, nhưng xét về mặt ngoài mà nói, nàng có một chút không thành tâm.Trên thực tế, nếu không phải vì nguy hiểm trong đó quá lớn, nàng sẽ không muốn cùng làm ăn với Trương phu nhân.

Chỉ là những lời của Tiêu Sơn đã đánh thức nàng, đoạn mất còn đường tiền tài của người khác, cũng không phải là một chuyện tốt.

Nhưng nàng không cam lòng cứ như vậy mà từ bỏ việc kinh doanh rượu.

Ngay cả khi nàng không làm, về sau cũng có người phát hiện công nghệ này.

Cho nên nàng đã cân nhắc một phen, quyết định vẫn là làm lợi cho người, bản thân nhận được một phần cũng tốt rồi.Hơn nữa bản thân nàng cũng biết năng lực của mình, nếu dựa vào xuất thân thấp bé của mình, mặc dù có thể tồn tại được, nhưng việc kinh doanh rượu này không thể làm lớn, nhiều lắm cũng chỉ ở thành Túc Châu.


Nhưng nếu cùng làm với Trương phu nhân, biến thành kinh doanh của Trương phu nhân, vậy thì kinh doanh với toàn bộ Đại Đường cũng không thành vấn đề.

Khi đó mặc dù lợi nhuận là ba phần, so với việc tự mình kinh doanh cũng sẽ nhiều hơn.

Quan trọng nhất chính là, nàng hoàn toàn không có nguy hiểm gì.Vì vậy, nàng đã hạ quyết tâm, lấy bảy phần lợi nhuận đưa cho Trương phu nhân để thể hiện sự chân thành của mình.

Cho dù Trương phu nhân biết ý đồ của nàng, trong lòng cũng sẽ không cảm thấy không vui, dù sao thứ nàng nhường đi cũng chính là bạc trắng.Thật lâu sau, Trương phu nhân rốt cuộc nói: "Việc làm ăn này phải làm như thế nào, ngươi có kế hoạch gì? Ngươi cũng biết, hiện tại ta không xen vào việc kinh doanh của La gia, kinh doanh này làm như thế nào, đến lúc đó còn phải do ngươi quyết định."Đây là ám chỉ đã chấp nhận rồi.

Phùng Trinh thầm thở phào nhẹ nhõm, nói: "Cửa hàng kia của dân phụ vẫn là quá nhỏ, nghe nói La gia cũng có tửu phường lớn, nếu như có thể dùng tửu phường của La gia, hơn nữa bên trong đó điều là nhóm đại sự phụ đáng tin cậy, là có thể đủ cung ứng trực tiếp cho toàn bộ thành Túc Châu, thậm chí một ít thành lớn của Trung Nguyên."“Cái này đương nhiên không có vấn đề.” Trương phu nhân gật đầu, trong tay bà ta có bảy phần lợi nhuận, đương nhiên sẽ không nắm hết toàn bộ, đến lúc đó đưa cho La gia hai phần cũng là đủ.Phùng Trinh thấy thế, lại nói: "Dân phụ chỉ lo về sau việc kinh doanh này phát triển hơn, nếu như làm tổn hại đến lợi ích của những đại gia tộc nào đó, khi ấy chỉ sợ gây phiền toái cho phu nhân và tướng quân.”“Hừ, chuyện này ngươi không cần lo.” Sắc mặt Trương phu nhân trở nên nghiêm túc: “Làm ăn phải xem bản lĩnh của mỗi người, nếu không có bản lĩnh thì cũng không thể trách người khác kiếm được bạc.

Ngươi chỉ cần làm cho tốt là được ."Phùng Trinh lúc này mới cười: “Phu nhân anh minh, cái này thì Phùng Trinh rất nắm chắc, ngày sau nhất định sẽ đem chuyện buôn bán này khuếch trương hơn.” Nàng cười có chút ngượng ngùng: “Chỉ là hiện tại tửu phường kia của dân phụ còn chưa khai trương, nếu như ngày sau có thể lấy hàng từ La gia tiếp tục bán, vậy thì không có gì tốt hơn.


Ngày thường bản thân dân phụ cũng muốn ủ ra chút rượu đặt ở cửa hàng để bán.”Trương phu nhân cười nói: "Cái này không ảnh hưởng đến toàn cục, ngươi cứ mở cửa hàng là được." Sau đó, bà ta nói với Ngô ma ma: “Sau này lại đưa cái bảng hiệu cho tửu phường, dùng ấn tín của ta.”Trên bảng hiệu có ấn tín của phu nhân tướng quân, cho nên sẽ không ai dám gây sự.

Phùng Trinh vui mừng không thôi, vội vàng hành lễ nói lời cảm tạ."Được rồi, hiện tại ngươi và ta cùng nhau kinh doanh, sau này cũng không cần đa lễ như vậy.

Nếu như việc kinh doanh có gì khó khăn, có thể trực tiếp tìm đến ta." Trương phu nhân nói xong lại phân phó cho Ngô ma ma, đến lúc đó lại cấp tấm môn bài cho Phùng Trinh, về sau có thể trực tiếp đến quý phủ.Phùng Trinh biết rõ, bản thân nàng đã thành công lên được con thuyền của Trương phu nhân.Đương nhiên, việc này tất có lợi có hại.

Nhưng hôm nay nàng cũng chỉ có một con đường như vậy, chỉ có thể đi tiếp thật tốt.

Ai có thể biết được sau đó lại có thể đi được bao xa..