Chương 202

 

Nàng ta nói xong thì khóc lóc đầy oan ức.

 

Mà Ngô phó tướng đang ở một bên lập tức trợn mắt há hốc mồm!

 

Ông ta giống như một con chó nhỏ bị vứt bỏ… Tuy rằng là một hán tử, nhưng dáng vẻ khi phát ngốc lại hệt như một con chó mặt xệ mặt mày ủ rũ.

 

“Ta theo Vương gia đã nhiều năm như vậy, thế mà Vương gia lại không tín nhiệm ta?” Ngô phó tướng lẩm bẩm tự nói: “Ở trong lòng Vương gia, ta là gì?” Cảnh tượng chỉ trích “Tra nam thay lòng đổi dạ”.

 

Ngô phó tướng khóc, đôi tay run rẩy ôm lấy mặt.

 

Thấy thế, Tân Nghiên Tuyết càng thêm chột dạ.

 

Triệu Hoàng hậu nhíu mày, Mặc Quốc Thiên lại không kiên nhẫn phất tay: “Tuy hắn ta bị hãm hại, nhưng làm mất lệnh bài là tội đáng chết trăm ngàn lần. Trước tiên nhốt hắn ta lại! Chờ lão Tam hồi kinh rồi lại thẩm tra” Ngô phó tướng đang khóc lóc bị kéo ra ngoài.

 

Mặc Quốc Thiên còn chưa nói sẽ xử lý Tân Nghiên Tuyết ra sao, Triệu Hoàng hậu đã hạ quyết định: “Hoàng Thượng, gây ra hiểu lầm lớn như vậy đều là do thần thiếp quản giáo không nghiêm” Bà ta cứ mãi cường điệu rằng đây chỉ l “Lần này Nghiên Tuyết phạm sai lâm vốn nên phạt! Không bằng đánh nàng ba mươi đại bản để nàng nhớ. Hoàng Thượng, ngài thấy thế nào?” Triệu Hoàng hậu thật ra cũng thông minh, chỉ đánh ba mươi đại bản đã muốn dẹp yên chuyện này.

 

Nếu để Mặc Quốc Thiên quyết định, chắc chắn không chỉ ba mươi đại bản đơn giản như vậy

 

Nhưng bà ta đã đánh đòn phủ đầu, Mặc Quốc Thiên cũng chỉ có thể gật đầu đồng ý.

 

Vì thế, chắc chắn Tân Nghiên Tuyết sẽ bị đánh một trận!

 

Chẳng qua mới đánh chưa được hai mươi đại bản đã xảy ra chuyện. Tân Nghiên Tuyết vô lực khóc rống xin tha. Nàng ta ghé vào trên băng ghế, dưới thân đã tẩm ra máu loãng…

 

Tân Nghiên Tuyết bị phạt bên ngoài cửa Ngự thư phòng.

 

Khi nghe được cung nhân bên ngoài kinh hô, Mặc Quốc.

 

Thiên không vui hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”

 

“Hoàng Thượng, Hoàng hậu nương nương, xảy ra chuyện lớn rồi!” Ma ma hành hình vọt vào trong, run run rẩy rẩy đáp lời.

 

Đầy tay của bà ta đều là máu, vẻ mặt hoảng sợ: “Doanh Vương phi, Doanh Vương phi nàng sẩy thai rồi!”

 

“Cái gì!” Triệu Hoàng hậu lập tức đứng dậy.

 

Bởi vì đứng dậy quá nhanh nên trước mắt bỗng tối sâm, suýt nữa đã ngã quy xuống mặt đất. Cũng may Trương ma ma nhanh tay lẹ mắt đỡ bà ta: “Nương nương, nương nương người không sao chứ?”

 

“Bổn cung đi xem” Triệu Hoàng hậu bất chấp đầu váng mắt hoa, vội vã ra ngoài.

 

Mặc Quốc Thiên cũng buông chuyện đang làm xuống, lập tức ra ngoài xem xét.

 

Tân Nghiên Tuyết đã ngất đi.

 

Dưới thân nàng ta là một mảng máu loãng, máu tươi từ trên băng ghế chảy xuống dưới, tạo thành một vũng máu trên mặt đất.

 

Thấy thế, sắc mặt Triệu Hoàng hậu biến đổi, cuống quít gầm lên: “Một đám không có mắt! Còn không mau chóng thỉnh thái y? Tất cả đều đứng thất thần làm gì!” Lúc này ma ma mới vội buông bản tử, chạy đi thỉnh thái y.

 

Cung nhân ba chân bốn cảng nâng Tân Nghiên Tuyết lên, dưới sự phân phó của Mặc Quốc Thiên mà đỡ nàng ta vào thiên điện của Ngự thư phòng.

 

Môi Triệu Hoàng hậu run rẩy, bà ta vội vàng vào theo.

 

Bà ta chỉ có ba cháu gái bảo bối.

 

Hiện giờ hoàng thất vẫn chưa có hoàng trưởng tôn. Mặc Quốc Thiên cũng đã mấy lần nói rằng ông ta muốn hoàng trưởng tôn… Nề hà mấy người con dâu này người này còn kém hơn so với người khác.

 

Ai cũng không thể sinh hạ hoàng trưởng tôn!

 

Làm Hoàng hậu, đương nhiên Triệu Hoàng hậu vô cùng sốt ruột.

 

Thái y rất nhanh đã tới đây.

 

Sau khi bắt mạch xong thì lắc đầu thở dài, nói là quá muộn, Doanh Vương phi đã sẩy thai.

 

“Theo mạch tượng thì đứa bé đó là nam hay là nữ?” Triệu Hoàng hậu hết sức cẩn thận hỏi.