Sau khi rời khỏi lớp,4 người con gái kia vào bar,còn nó tgì ra sau vườn hoa.Hoàng thấy vậy,liền trốn tiết theo nó,sau đó thì Hắn cũng vậy luôn

Ra đến vườn hoa,nó nhẹ nhàng lướt đôi tay thon dài lên một cái bảng số dài 24 ô,nó lướt qua các ô chữ và cai bảng hiện lên dòng chữ chứng tỏ mật khẩu nhập vào là chính xác.Cánh cửa từ từ mở ra,nó bước vào và bấm mật khẩu đóng cửa lại.Hoàng liền đi theo nó,cũng bấm mật khẩu và Hắn vô tình thấy được và cũng mở cổng vào theo.Một sự nghi ngờ hiện lên trên khuôn mặt của hắn - Họ chính là 1 trong 5 người đó sao

Vào đến nơi,nó vui vì vườn hoa vẫn còn nguyên,vừa đi vừa hít thở không khí,thơm thật.Chắc ba nuôi chăm sóc kỹ lắm đây.Vuờn hoa này do mẹ nó trồng khi còn sống,bà đã tận tụy chăm sóc.Các loài ở đây do một tay bà lai giống với nhau cả.

Hoàng đi theo nó nãy giờ.Nhìn theo từng cử chỉ của nó,cậu đau lòng lắm.Dũng đi theo,cậu biết chứ.Nhưng cậu cũng mặc kệ hắn chỉ biết đứng nhìn quan sát nó từ xa thôi.

Hắn đi theo naỹ giờ hết thắc mắc này đến thắc mắc khác. Hai anh em họ thật sự là ai,tại sao lại vào đây được.Chẳng lẽ họ là một trong 5 người đã có công xây trường này sao,Nó là người đứng đầu thế giới đêm đó sao.Người con gái đẹp mỏng manh tựa thiên thần kia lại là bang chỉ Demonwhite - Bang đứng đầu thế giới đêm - Bang chủ là "Jersey Máu Lạnh " người nắm trong tay đầy quyền lực đây sao.Hàng vạn câu hỏi đặt lên trong đầu Hắn.Bỗng Khánh Hoàng đập nhẹ vào vai Hắn làm Hắn giật mình ,Hoàng đưa ngón tay lên môi ra hiệu im lặng " Cô ấy làm sao thế - Mà sao mày lại đi theo nó " - Hắn thì thầm vào tai Hoàng .... " Uh - Tí tao nói cho mày nghe - giờ thì im lặng " - Hoàng thì thầm vào tai Hắn

Dừng chân ở một gốc cây - Gần đó có một vài khóm cây Oải Hương - Loài hoa mẹ nó và nó rất thích.Nó đưa tay mân mê từng khóm hoa - Và rồi ... Một giọt .... Hai giọt .... Nó lại không kìm lòng được nữa ... Nó đã tự tạo cho mình một vỏ bọc lạnh lùng bên ngoài một cách hoàn hảo nhưng rồi tự nhận ra rằng mình bị tổn thương quá nhiều .... Mùi hương thoang thoảng của loài Oải Hương ấy cứ bay bay khắp người nó như đôi bàn tay của một người mẹ đang vỗ về con gái mình - Từng làn gió nhẹ lùa vào mái tóc như một người mẹ đang vuốt ve con mình vậy - Ngăt một cần Oải Hương,nó nhẹ nhàng ngửi mùi thơm của loài hoa ấy,nó thấy ấm áp lắm,như đang ở gần mẹ của nó vậy - Nó khóc nấc từng hồi.. " Mẹ ơi ... Là tại con mẹ ơi ... Con nhớ mẹ lắm ... Mẹ đã hứa sẽ cùng con chăm sóc khóm cây này mà mẹ ... sao mẹ lại không giữ lời ... là tại Jersey kholng ngoan ... nên mẹ mới bỏ Jersey phải không mẹ .... Là tại Jersey hết phải không mẹ ..... Mẹ nói đi Jersey phải làm sao hả mẹ .... " - Nó vừa khóc vừa trách mình,khóc nhiều đến nổi,nó thiếp đi bên gốc cây lúc nào không hay

Hoàng và Hắn đã nghe hết những lời của nó nói - Nghe rõ nữa là khác.Nghe em gái mình khóc như vậy,người làm anh như cậu sao thấu nổi.Hắn nghe cũng hiểu được 40% câu chuyện rồi. " Mẹ ơi ... Con phải làm sao cho Jersey hiểu là bên cạnh nó còn có bố và con nữa đây mẹ ... Làm sao cho nó hiểu con sẽ che chở và bảo vệ cho nó đây mẹ ... Con vô dụng lắm không mẹ " - Hoàng nghĩ

" Tao đi trước " - Hoàng đứng dậy chực nước mắt tuôn trào,cố không cho Hắn thấy rồi vội vã chạy đi.Hắn từ từ tiến đến chỗ nó,cởi áo khoát,trùm lwen vai nó,rồi nhẹ nhàng ôm nó vào lòng.Tại khu vườn,Hắn và Nó cùng chìm vào giấc ngủ - Hắn không ngủ,chỉ là cảm nhận hơi ấm của nó mà thôi