Ninh Tiểu Thuần bị Cung Triệt ôm vào trong phòng, ném lên giường. Ánh mắt cô nhìn quanh một vòng, nhận ra đây vốn là phòng ngủ, cô vừa quay đầu, Cung Triệt đã đè lên, thân hình cao lớn bao phủ Ninh Tiểu Thuần.

"Tổng giám đốc... Bây giờ không được, bây giờ là giờ làm việc..." Ninh Tiểu Thuần đẩy tay vào ngực Cung Triệt, lắp bắp nói. Độ ấm thân thể anh truyền từ bàn tay lan khắp thân, cảm giác nóng rực khiến cô phải rụt tay lại.

"Ngoan, đánh nhanh thắng nhanh." Cung Triệt vuốt vuốt tóc cô, sau đó đẩy cô ngã lên giường, hôn xuống.

Nụ hôn nối tiếp nụ hôn khiến Ninh Tiểu Thuần mê mệt, đầu óc cô lộn xộn, không thể suy nghĩ. Cung Triệt vừa hôn vừa cởi nút áo và dây kéo váy cô, vài động tác đã cởi sạch y phục. Môi từ trên cổ đi xuống, hôn lên ngực, hôn lên bụng, rồi đi vào mảnh đất thần bí. Đầu lưỡi quét nhẹ bắp đùi cô, liếm đến cửa mình. Anh khẽ thổi vào đó, hơi thở ấm áp phả vào lối vào, khiến Ninh Tiểu Thuần không chịu nổi co rúm người lại.

Ngón tay trườn vào di chuyển bên trong, vỗ về trêu vờn nhuỵ hoa khơi lên khoái cảm của cô. Dục vọng lại cháy lên, cả người Ninh Tiểu Thuần nhũn ra như phát sốt, người uốn éo, một luồng nhiệt bốc lên trong bụng, chất dịch bắt đầu rỉ ra ở thân dưới. Ngón tay anh thăm dò cảm nhận vuốt ve trong lối vào, làm ngón tay dính đầy chất dịch.

Dạo đầu cũng kha khá, bây giờ có đi vào cũng không làm cô đau, Cung Triệt giật khăn xuống, vật đàn ông đã ngẩng cao đầu, gào thét chờ đợi. Anh nâng hai chân cô gác lên vai anh, sau đó nhắm ngay cửa mình, đâm mạnh, vật đó vẫn chưa chìm vào bên trong.

Ninh Tiểu Thuần khe khẽ rên rỉ, vật của anh rong ruổi trong cô mang theo từ hồi khoái cảm. Lúc đầu chỉ đẩy nhẹ chín lần, khiến cô nhộn nhạo, sau đó một lần đâm vào thật sâu. Cô run rẩy toàn thân, khoái cảm từng đợt úp vào, không thể ngăn cản. Đỉnh đầu anh đi thẳng sâu vào trong, cô rơi vào trạng thái hưng phấn cực độ, bên trong liên tục giãn ra rồi không ngừng thắt lại. Càng như thế, cảm giác ép chặt của anh càng mạnh, khoái cảm ân ái đạt đến cao trào.

Cung Triệt nhét gối nằm dưới lưng cô, cho cô dễ chịu. Anh nhanh chóng đưa đẩy, để cảm giác sướng khoái của hai người lên đến tận cùng. Chất dịch của cô không ngừng tiết ra, thấm ướt dra giường. Trong cô nóng bỏng kẹp chặt của anh, anh khẽ rùng mình, tinh dịch ấm nóng phun ra sâu trong cô. Một ít tinh dịch hoà với chất dịch chảy ra nơi hai người giao hợp, men theo đùi chảy xuống.

Cung Triệt nằm trên người Ninh Tiểu Thuần, thở dốc, mồ hôi từ vòm ngực cường tráng chảy xuống, rơi lên người Ninh Tiểu Thuần. Cô ôm chặt vai anh, điều chỉnh hơi thở.

Cung Triệt vén tóc dính trên mặt cô, nói nhỏ: "Chừng nào tắm rửa xong hãy đi ra." Ninh Tiểu Thuần vừa định gật đầu, thì ngoài cửa có tiếng vặn nắm cửa, sau đó là tiếng kêu sợ hãi khó tin của phụ nữ.

Cung Triệt nhanh nhẹn kéo dra giường qua, che khuất thân mình trần truồng của anh và Ninh Tiểu Thuần. Hai người cùng quay đầu lại, thấy Lạc Hi Hi che miệng sững sờ nơi cửa.

Tiêu rồi!! Là từ đầu tiên xuất hiện trong đầu Ninh Tiểu Thuần. Lúc cô vào đây không đóng cửa, sau đó cửa phòng này cũng chỉ khép hờ, không khoá. Người khác rất dễ bước vào. Thật là bất cẩn!

Ninh Tiểu Thuần thấy mặt Lạc Hi Hi nhăn nhúm, chột dạ quay đầu nơi khác, tránh phía sau Cung Triệt. Cung Triệt buông Ninh Tiểu Thuần ra, kéo mền đắp nhanh cho cô, sau đó cầm khăn lông quấn người lại, nói với Lạc Hi Hi: "Em ra ngoài chờ anh." Lạc Hi Hi âm thầm nhìn họ vài lần, sau đó ra ngoài Nguồn tại http://Truyện FULL

Cung Triệt xuống giường, đến tủ quần áo lấy đồ mặc xong, nói với Ninh Tiểu Thuần: "Em tắm trước đi." Sau đó đi ra ngoài.

Ninh Tiểu Thuần nắm chặt dra giường, nhìn chăm chăm trần nhà. Làm sao bây giờ, quan hệ ngầm của họ sắp bị công bố khắp thiên hạ rồi. Cô làm sao còn làm ở Hoàn Nghệ được đây. Chuyện này để nhà trường biết được, hậu quả sẽ khó lường. Cô ngồi dậy nhặt quần áo lên, đột nhiên đầu chợt loé, phát hiện biểu cảm nhăn nhúm vừa rồi của Lạc Hi Hi giống cô gái đi cùng Cố Minh Vũ ở quảng trường nhỏ trước đây. Chẳng lẽ...

Cô rón rén đến bên cửa, ép tai lên nghe. Nghe một hồi cô liền cảm thán kỹ thuật cách âm của Hoàn Nghệ thật tốt quá đi thôi, không sợ tai vách mạch rừng. Cô rất tò mò muốn biết họ nói gì, chuyện liên quan đến cô, không thể không quan tâm, bất đắc dĩ cô hé cửa một tí.

Cung Triệt ngồi sau bàn làm việc, Lạc Hi Hi đứng đối diện cách anh cái bàn. Chỉ thấy Lạc Hi Hi vòng hai tay trước ngực, cười lạnh nói: "Chồng sắp cưới thân yêu của em ơi, cho hỏi vừa rồi anh đang làm gì đó?"

Chồng sắp cưới?! Tim Ninh Tiểu Thuần rớt xuống cái bịch, cô ấy là vợ sắp cưới của Cung Triệt, vậy cô ấy quan hệ thế nào với Cố Minh Vũ?! Quan hệ tay ba rắc rối à nha.

Cung Triệt nhàn nhã nói: "Như em thấy thôi."

Lạc Hi Hi cắn môi, tức tối nói: "Anh không thấy có lỗi với em sao, bị em bắt được tại trận, anh còn lời gì để nói đây?" Không ngờ nắm được nhược điểm của anh ta, phen này thương lượng có lợi thế rồi!

"Em đã nói, em không có tình cảm với anh, em muốn huỷ hôn với anh, lại đi quan tâm anh với người khác sao?"

"Anh... bất kể thế nào, hôn ước còn đó, chồng sắp cưới của mình diễn xuân cung đồ trước mặt mình, em nuốt nổi cơn giận này à?" Lạc Hi Hi lạnh lùng nói.

Cung Triệt lạnh lùng nhìn lại cô: "Vậy em muốn thế nào?"

"Chỉ còn cách huỷ hôn, nhưng không thể cắt đứt nguồn tài chính. Là anh bỏ em trước, anh không còn gì để nói rồi chứ." Lạc Hi Hi mừng thầm, "Anh mà không đồng ý, em sẽ nói chuyện này ra, xem anh giải thích thế nào!"

"Anh chẳng sao cả." Cung Triệt vuốt vuốt tay, "Em đừng tưởng rằng em uy hiếp được anh, cùng lắm thì chúng ta huỷ hôn, anh cưới cô ấy, sẽ đổi tên từ tình nhân thành vợ chồng. Nói chúng ta không thể vì lợi ích hai bên gia đình mà ở cùng, giờ mà bỏ cũng khó, nhưng chuyện vừa nãy lại đảo ngược tất cả. Anh có thể cứu vãn lần này, càng nâng cao hình ảnh, còn em, vợ sắp cưới thân yêu của anh, em cho rằng trong tay anh không có yếu điểm của em ư?"

Lạc Hi Hi biến sắc, gừng càng già càng cay, cô không đấu lại anh ta được sao?! "Anh, anh... anh cho anh là toàn năng sao, anh xem mà lo liệu, cho anh vài ngày suy nghĩ, không giải quyết êm đẹp thì chúng ta cứ chờ xem!" Nói rồi, cô nghiến gót giầy, bỏ đi.

Ninh Tiểu Thuần lẳng lặng ngồi xổm cạnh cửa, phải làm gì đây, cô không muốn làm lớn chuyện này, bị Lục Tử Hiên biết, bị bạn bè biết, bị ba mẹ biết, cô còn mặt mũi nào mà sống nữa chứ?

Cửa cạch mở ra, đẩy ngã Ninh Tiểu Thuần. Cung Triệt trên cao nhìn xuống cô, hỏi: "Sao vậy, sao không đi tắm?"

"Em, em... Cô ta..." Ninh Tiểu Thuần đứt quãng nói.

Cung Triệt hiểu cô muốn nói gì, đưa tay kéo cô đứng lên, trấn an: "Yên tâm, không có gì đâu. Đi tắm đi, sắp hết giờ làm việc rồi."

Cô nhìn đôi mắt sâu của Cung Triệt, trong mắt lộ vẻ kiên định, cô gật đầu, bước vào phòng tắm.