Mắt thấy Lăng Phong biểu hiện bình tĩnh như vậy, Thích Thiên Ách trong lòng tin tưởng Lăng Phong hơn vài phần, người bình thường kể cả Thánh Vực cường giả khi nhìn thấy bảo bối này cũng không nhịn được toát ra biểu tình khiếp sợ hoặc tham lam, mấy ai được như Lăng Phong thong dong bình tĩnh như vậy? Thích Thiên Ách ngậm ngùi, mang theo vài phần tiếc nuối nói:

- Nếu như trước khi bị thụ thương, bản thân ta có thể tại chỗ thu phục hỏa sơn chi linh này tặng cho đại sư, nhưng mà hiện tại chỉ có thể lợi dụng lực lượng nguyên trận miễn cưỡng đem hỏa sơn chi linh này nuôi nhốt, căn bản vô pháp thu phục.

- Ha ha, thiên địa kỳ vật bậc này chỉ dám nhìn mà thôi, cho dù ngươi thực sự có đưa tặng ta, ta cũng không biết nên sử dụng như thế nào.

Thích Thiên Ách rất sợ Lăng Phong cho là mình đang nói lời thoái thác, từ đó hiểu nhầm mình luyến tiếc bảo bối bậc này. Hắn lại không biết Lăng Phong nói ra hoàn toàn là sự thật, phải biết rằng Hỏa Tinh Ngọc Tủy đã có thể luyện chế thành Tăng Nguyên tinh chương, càng không nói đến hỏa sơn chi ling cao hơn một bậc? Thiên địa bảo bối linh khí bậc này, Lăng Phong căn bản không biết sử dụng nó như thế nào cho khỏi phí của trời.

Không gian xung quanh nơi đây có vô số hỏa hệ nguyên lực dũng mãnh tiến vào cơ thể, Lăng Phong âm thầm cảm thán, ở chỗ này mà tu luyện hiệu quả so với trong Nguyên Lực Tháp của sư tôn hơn không biết bao nhiêu lần! Nơi đây chính là "linh cư" do thiên địa tự nhiên tạo thành, hơn xa do người tạo thành.

Lại xem xét một chút, Thích Thiên Ách hô:

- Đại sư, mời đi bên này!

Theo sau Thích Thiên Ách, Lăng Phong chuyển qua miệng núi lửa, dọc theo một cái khe chật hẹp mà đi, xuất hiện trước mắt là một cái ao hình tròn, không gian phía bên trên cáo ao bị phong bế rất kín. Bên trong tràn đầy kim sắc dịch thể, mặt nước bình lặng không gợn sóng, hai người Lăng Phong tiến đến khiến mặt nước nhẹ nhàng dập dềnh một chút, từng vòng tròn gợn sóng lan tỏa sang xung quanh. Đột nhiên, chỗ trung tâm rung động rồi hiện lên kim quang, kim quang nhảy lên khỏi mặt ao rồi nổ "đùng" một tiếng hóa thành từng chùm hoa lửa!

Thích Thiên Ách lộ ra một tia tươi cười kèm theo thích thú, bàn tay nhẹ nhàng phất một cái, từng cơn gió nhẹ từ ống tay áo thổi ra hướng về phía mặt ao, bọt nước nổ tung, khắp không gian đều là những chùm hoa lửa, phảng phất như là pháo hoa rực rỡ giữa đêm hè!

Lăng Phong như trong mộng ảo, tràng cảnh trước mắt làm hắn nhớ lại một mùa hè xa xôi nào đó, khi đó bản thân vẫn lưu lạc ngồi trên một tảng đá ngây ngốc nhìn sao băng trên trời, tinh khởi tinh diệt trong mắt bất quá chỉ như những đóa hoa kia sớm nở tối tàn mà thôi.

Trong phút chốc, mặt hồ gợn sóng, từ từ xuất hiện một vòng xoáy thật sâu, một cái đầu tròn núc ních lộ ra, cái đầu này có màu xanh, hai con mắt đen như khỏa bảo thạch tản mát lực lượng mê người, một cái mũi trắng nõn điểm hổng. Truyện được copy tại Truyện FULL

Dần dần hình tượng một ma thú lộ ra khỏi ao trì, đây là một con ma thú dáng dấp như con chó nhỏ, tứ chi thô ngắn, béo tròn phì nộn. Nó vừa thấy Thích Thiên Ách liền kêu một tiếng vui mừng dễ nghe, nhanh chóng khoa động tứ chi bơi lại gần. Động tác kích động của nó làm mặt hồ gợn sóng, vô số chấm hoa nhỏ theo một đường nó bơi mà sáng lạn lên, dường như đang rước một vị thần linh từ chín tầng mây hạ giới vậy.

- Cái ao này nếu đoán không sai thì dịch thể màu đỏ hẳn là do hỏa hệ nguyên tố thuần túy ngưng tụ mà thành?

Lăng Phong chấn động không ngớt, chỉ cần một cái ao trì hỏa hệ nguyên tố này mà bộc phát thì trong phút chốc toàn thành Tinh Lam bị thiêu rụi! Càng làm cho hắn giật mình là con ma thú này, nó cư nhiên có thể sinh tồn trong dịch thể hỏa hệ nguyên tố thuần túy, năng lực như vậy quả thực là kinh người. Nhớ lại kho tri thức của Sang Sư, Lăng Phong cũng vô pháp tìm ra chủng loại ma thú tương ứng.

Lấy tay đem ma thú ôm lấy, Thích Thiên Ách vuốt ve tấm lưng mềm mại của nó, trong ánh mắt toát lên vẻ tiếc nuối. Cuối cùng, hắn quay đầu đi, lấy ra một kim sắc ấn chương, ấn chương này không rõ làm từ chất liệu gì, bề ngoài có từng hoa văn chạm khắc, tinh tế quan sát sẽ thấy những bí văn này được tạo thành bởi các đường cong, thủ pháp tinh xảo đến mức người ta phải líu lưỡi.

Mắt thấy Thích Thiên Ách xuất ra kim sắc ấn chương, ma thú nũng nịu thè lưỡi liếm lòng bàn tay của hắn, trong miệng kêu "ăng ẳng" ý như không muốn.

Thích Thiên Ách không dám nhìn vào mắt nó. Vội vàng quay đầu đi. Trong mắt loáng thoáng có lệ nhiệt, rồi sau đó ngân quang trên trán hắn chợt hiện, kim sắc ấn chương trong tay liền phát ra một cỗ kim quang dày đặc. Kim quang trói bọc lấy ma thú, sau đó nhẹ nhàng nhấc lên. Chỉ thấy ma thú bất mãn hừ hừ vài tiếng, rồi cuối cùng bị kim quang thu nhập vào trong ấn chương.

- Đây là thứ gì? Lực lượng thật thần kỳ!

Phải biết rằng tiết văn tuy rằng chứa đựng được các vật thể, thế nhưng cũng không thể chứa đựng vật sống, bên trong thiếu khuyết không khí để sinh tồn. Nhưng ấn chương này dĩ nhiên lại có thể đem ma thú hấp thu vào, hơn nữa dường như tuyệt đối không uy hiếp đến tính mạng mà thú.

- Đây là "Tỏa Thú Chiếu", có thể coi là một vật phẩm luyện kim hiếm thấy, lợi dụng nó có thể thần phục ma thú đem thu nhốt trong đó, khi cần thiết tùy thời có thể triệu hoán ra.

Thích Thiên Ách cầm Tỏa Thú Chiếu trong tay đưa cho Lăng Phong, nói:

- Món quà nhỏ này tặng cho đại sư coi như là lễ gặp mặt đi.

Lăng Phong cả kinh, hắn thật không ngờ Thích Thiên Ách lại muốn đem bảo bối bậc này tặng cho mình, hơn nữa từ biểu tình vừa rồi có thể thấy tình cảm giữa hắn với ma thú rất thâm hậu, vì để kết giao cùng với vị "đại sư" là mình, hắn đúng là rất cam lòng a!

Lăng Phong mỉm cười, xua tay nói:

- Quân tử không đoạt thứ yêu thích của người khác, phần lễ trọng này xin thứ cho ta vô pháp tiếp thu.

- Đại sư, Tiểu Kim tuy rằng hiện nay chỉ có thực lực Thánh Vực trung kỳ, thế nhưng nó còn rất nhỏ. Chỉ cần trưởng thành tiến hóa ra một đầu Kim Diễm Bích Quang Thú, cường giả Thánh Vực đỉnh phong bình thường đối với nó hoàn toàn như trẻ con thôi.

Thấy Lăng Phong không chịu tiếp thu, Thích Thiên Ách vội vã khuyên.

- Cái gì?

Từ sau khi tiến nhập vào núi lửa, Lăng Phong không biết mình đã bị chấn động tới mấy lần, hắn thậm chí cảm giác rằng từ nay về sau vô luận gặp phải chuyện gì hắn cũng đều có thể giữ vững được bình tĩnh. Không nghĩ là con ma thú hình tượng khả ái vừa rồi lại có thực lực Thánh Vực trung kỳ. Hơn nữa nghe khẩu khí Thích Thiên Ách lực lượng này còn chưa là gì, thậm chí cho rằng mình bởi vì sợ nó thực lực quá kém cỏi mà không chịu tiếp thu?

Ở tại Thần Vẫn đại lục một Thánh Vực cường giả đã đủ đảm bảo an toàn cho một công quốc, từ trên người Kiều Đặc Sâm có thể thấy được, con dân Tinh Lam hầu như coi hắn là thần mà tín ngưỡng sùng bái. Lại không nghĩ rằng cả cường giả Thánh Vực trung kỳ trong mắt Thích Thiên Ách lại yếu đuối đến như vậy, Lăng Phong triệt để không nói được lời nào.

Hảo hảo suy nghĩ một lát, Lăng Phong mới nói:

- Ngươi hiểu lầm ý tứ của ta, ma thú thông linh, nhất là khi đã đạt được cảnh giới Thánh Vực, từ biểu hiện của nó đối với ngươi xem ra có tình cảm rất sâu, nếu ta đoạt đi thì chuyện này thật không hợp tình hợp lý.

Lại nhìn Thích Thiên Ách, Lăng Phong thành khẩn nói tiếp:

- Ngươi cứ yên tâm, sau này chỉ cần ta có năng lực nhất định sẽ luyện chế cho ngươi một khối Tinh Kỹ tinh chương thích hợp, tuyệt đối không nuốt lời! Phần hậu lễ này ngươi hãy thu hồi lại đi!