Mỉm cười nhìn thoáng qua Lăng Phong cùng Duy Khắc Đa, Ny Khả cười nói:

- Một khối linh vân cương có thể kết giao cùng Thuật Luyện Sư tiềm lực vô hạn, bộ trưởng Duy Khắc Đa có thể nói là buôn bán lời rồi, ta thấy Đa Bảo Các chúng ta hẳn nên mời ngươi tới cầm lái chứ.

Lăng Phong nhìn Duy Khắc Đa bị Ny Khả chọc đến mặt đỏ bừng:

- Ta tin tưởng Duy Khắc Đa đại ca không có nghĩ gì sâu xa cả, Ny Khả các chủ đa tâm rồi.

Thấy Lăng Phong nói như thế, Duy Khắc Đa toát ra thần sắc khuây khỏa như gặp được tri âm.

Ny Khả tự phi tự tiếu nhìn thoáng qua Lăng Phong:

- Được rồi, các ngươi hai người ở trong này đại ca huynh đệ thân mật như vậy, quay qua chỗ ta liền biến thành "các chủ" có phải quá xa lạ rồi không?

Chứng kiến Lăng Phong sắc mặt ngượng ngùng, nàng oán giận nói:

- Sao hả? Thuật Luyện Sư đại nhân tôn quý, chẳng lẽ nhận thức ta làm tỷ tỷ cũng thấy nhục cho ngươi sao?

Tác phong mạnh mẽ của Ny Khả khiến Lăng Phong ăn rất không tiêu, đành phải bất đắc dĩ nhận lấy vị tỷ tỷ tiện nghi này, Ny Khả lập tức cười tươi như hoa. Nói thêm vài câu nữa, rồi Lăng Phong cáo từ ly khai.

- Các chủ, nước cờ ngươi vừa đi thật là cao minh! Có tầng quan hệ này rồi, từ nay về sau có chuyện cần nhờ thì hắn cũng thuận tiện hơn nhiều.

Đợi sau khi hai người Lăng Phong rời đi, Biện Lương cảm thán nói.

Nhìn Biện Lương một cái, Ny Khả hỏi ngược lại:

- Biện thúc, ngài cho rằng ta nhận đệ đệ kết nghĩa này là vì để giải quyết nguy cơ của Đa Bảo Các ở Tinh Lam sao?

- Ặc, không phải ư?

- Biện thúc, ngươi nhìn lầm rồi!

Lắc đầu, Ny Khả chậm rãi nói:

- Không biết tại sao, ta xác thực cảm thấy mình cùng với Lăng Phong cực kỳ hợp ý, vừa rồi nhận hắn làm đệ đệ cũng không có bất kỳ ý nghĩ lợi ích hay hiệu quả gì... Hiện tại ta lại không muốn nguyện ý để hắn bị cuốn vào nguy cơ của Đa Bảo Các!

Nghe ra trong giọng nói Ny Khả thực lo lắng cho Lăng Phong, Biện Lương bất đắc dĩ lắc đầu:

- Nếu làm như vậy, chẳng lẽ chúng ta liền trơ mắt nhìn sinh ý của Đa Bảo Các liên tiếp bị chèn ép sao?

Ny Khả trầm mặc:

- Có lẽ, chúng ta còn có thể tìm Thuật Luyện Sư khác về a?

Biện Lương muốn nói lại thôi, cuối cùng thở dài một tiếng: vì cái gì Đa Bảo Các lại quan tâm đến Lăng Phong như vậy? Không phải cũng bởi vì Thuật Luyện Sư cao minh thật sự rất khó tìm sao......

............

Mọi âm thanh đều yên tĩnh.

Lăng Phong đặt xuống ba viên hỏa hệ ma hạch tam tinh lấy được ở Đa Bảo Các, cùng với một ít tài liệu luyện chế nguyên tố tinh chương. Thân ảnh Sang Sư nhàn nhạt phiêu bồng, hắn nhìn tài liệu trước mắt:

- Vốn dĩ luyện chế nguyên tố tinh chương đối với ngươi mà nói ngược lại là một cơ hội rèn luyện vô cùng tốt, bất quá luyện chế nguyên tố tinh chương đối với niệm thức có yêu cầu phi thường cao, bằng vào trình độ trước mắt ngươi còn chưa thể nào hoàn thành, chỉ có thể để ta tự mình động thủ.

Lăng Phong ngồi ngay ngắn, đây là lần đầu tiên Sang Sư chủ động ra tay luyện chế tinh chương, hắn tự nhiên muốn quan sát thật kỹ.

- Nguyên tố tinh chương cùng vật chất tinh chương bình thường khi luyện chế chỗ bất đồng nhất là ở việc điều phối mực tố linh, hai là ở chỗ cố định! Nói chung, lúc điều phối, mực tố linh cần thiết phải dùng cho nguyên tố tinh chương sẽ nhiều hơn bảy tám loại nguyên vật liệu so với vật chất tinh chương bình thường, nếu như là trung cấp nguyên tố tinh chương mà nói, thì lượng chênh lệch lại càng lớn.

Ngón tay Sang Sư nhẹ nhàng nhấc lên, tài liệu dưới mặt đất theo đó trôi lơ lửng, tùy ý lấy ra mười loại tài liệu trong đó. Niệm thức khẽ nhúc nhích, từng phần từng phần hữu hiệu trong nguyên vật liệu bị lấy ra, sau đó lần lượt di chuyển vào giữa nước tố linh. Cả quá trình hệt như nước chảy mây trôi, nhất là lúc Sang Sư một bên làm một bên rảnh rỗi tiến hành dạy bảo Lăng Phong, phần thành thạo này khiến cho Lăng Phong líu lưỡi không thôi.

Mực tố linh rất nhanh liền điều phối hoàn thành, kế tiếp chính là quá trình cố định mực tố linh cùng linh hồn vật tính! Sang Sư thản nhiên nói:

- Ma hạch này hẳn là lấy từ Hỏa Vân Thú, loại ma thú này chủ yếu sống chung quanh núi lửa, nuốt lấy nham thạch mà sống qua ngày. Mặc dù không có thiên phú kỹ năng công kích cường đại gì, nhưng mà lại có được một thân dư thừa nguyên lực hỏa hệ thuần khiết, phối hợp với lực công kích trác tuyệt của kiếm linh ngược lại không gì có thể tốt hơn được! Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Nói xong, liền chứng kiến một hư ảnh nhàn nhạt bị lão rút ra từ trong ma hạch, lấy tốc độ cực kỳ nhanh bắt đầu dung hợp cùng mực tố linh.

- Nguyên tố mố ma thú phần lớn đều tuân theo thiên địa nguyên lực mà sống, tự nhiên sẽ có được linh tính tương đối cao, cho nên khi điều khiển linh hồn vật tính của chúng dung hợp cùng mực tố linh cần phải có lực khống chế rất mạnh, nếu không sẽ rất dễ dàng bị linh tính của chúng khống chế lại! Nói như vậy, linh hồn của Thuật Luyện Sư thậm chí đều có thể bị xâm chiếm, trở thành thân thể nhân loại mang linh hồn ma thú tồn tại!

Sang Sư mang theo cảnh cáo nói.

Lăng Phong đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, lần đầu tiên hắn phát giác ra luyện chế tinh chương lại có chuyện nguy hiểm đến mức như vậy! Lúc luyện chế Toàn Không Kích không biết có phải là do linh hồn vật tính của Khiếu Nguyệt Thiên Lang thật sự quá yếu hay không, chứ hắn vốn chẳng hề phát hiện ra điều này.

- Ủa, có người đến.

Sang Sư đột nhiên làm ra động tác lắng tai nghe:

- Một, hai, ba, ha ha, là người quen cũ của ngươi!

Miệng nói, tay hắn vẫn không hề ngừng lại, hai tay dùng một tốc độ cực kỳ nhanh xoáy động. Lăng Phong căn bản không rõ lắm động tác của hắn, chỉ nghe Sang Sư quát nhẹ một tiếng:

- Được rồi, cầm lấy đi.

Lăng Phong đang định quan sát kỹ hỏa hệ tinh chương, thì Sang Sư lại trở về thức hải của hắn, hơn nữa nói:

- Đi ra ngoài coi náo nhiệt xíu đi, mấy vị khách không mời kia đang tới quấy rối.

Lăng Phong biết rõ hắn sẽ không bắn tên không (ý bảo nói lời không có mục đích), vì vậy cẩn thận đứng sát vào cửa phòng nhìn ra ngoài.

Ánh trăng nhàn nhạt chiếu, ba thân ảnh đang đứng chính giữa hậu đường ... Không ngờ là bọn người Tắc Nhĩ! Càng khiến cho Lăng Phong kinh ngạc hơn là, một gian phòng khác ở hậu đường mở cửa ra, Tiêu Vũ lẳng lặng đi ra ngoài.

- Nàng muốn làm gì?

Nhìn thấy ba gã thú nhân nửa đêm đăng môn là có thể thấy được bọn chúng ý tới bất thiện rồi, Tiêu Vũ trực tiếp bước ra ngoài như vậy, tại trong mắt Lăng Phong nhìn thì nguy hiểm vô cùng. Ngay lúc hắn đang muốn ra ngoài, thì lại nghe Sang Sư truyền âm nói:

- Đồ đần, đừng có ra, kiên nhẫn nhìn xem!

Nhìn thấy Tiêu Vũ, Tắc Nhĩ làm ra một cử động ngoài dự đoán của mọi người, hắn khom người nói:

- Tiểu thư!

Chứng kiến Tắc Nhĩ, khuôn mặt Tiêu Vũ có chút động, sau đó lập tức khôi phục lại bình tĩnh, nàng hạ thấp người làm lễ nói:

- Tắc Nhĩ thúc thúc, đã lâu không gặp, các người sao lại tới nơi này?

- Tộc trưởng đại nhân phân phó bọn ta đến tìm tiểu thư, mời tiêu thư mau chóng trở về Nạp Sắt thành.

- Tộc trưởng, Nạp Sắt thành, tiểu thư.

Ba danh từ liên tiếp hiện lên trong óc Lăng Phong, bằng vào sổ tay ghi chép trong Bí Kíp Các xem qua mấy ngày này, hắn suy luận ra một cái kết luận kinh người: Nạp Sắt thành là vương thành của nhất tộc Phúc Khắc Tư, tộc trưởng trong miệng bọn họ tất nhiên là thủ lĩnh của nhất tộc Phúc Khắc Tư, chẳng lẽ ...- Tiêu Vũ là người của Phúc Khắc Tư tộc?

- Ngày đó ta ly khai Phúc Khắc Tư tộc, thì Tắc Ân Tư đại nhân cũng đã nói không có nữ nhi ta đây nữa!

Tiêu Vũ nhíu đôi lông mày đẹp lại:

- Hắn hiện tại tại sao lại nhớ tới việc tìm ta trở về?

- Chuyện này......

Tắc Nhĩ nhíu mày, hắn nhớ tới lai lịch của Tiêu Vũ liền nhịn không được thấy đau đầu: Tiêu Vũ là kết quả một đêm phong lưu của tộc trưởng Tắc Ân Tư cùng một nha hoàng trong phủ, nha hoàn bởi vì bị phát hiện ra có tư tình cùng với tộc trưởng, kết quả bị hồ tộc chủ mẫu đánh gậy đuổi ra phủ! Vốn dĩ Tắc Ân Tư cũng không đem chuyện đó để ở trong lòng, ai ngờ sau khi phong lưu một đêm thậm chí còn có được một hậu đại ... đó chính là Tiêu Vũ.

Chờ đến khi sau này hắn vô tình biết được, thì tỳ nữ kia bởi vì bệnh nặng không cách nào trị liệu chết đi, Tiêu Vũ cũng không nhận thức phụ thân hắn. Về sau còn tuyên bố cự tuyệt tiếp nhận nuôi dưỡng của hắn, lựa chọn một mình rời đi! Dưới cơn thịnh nộ, Tắc Ân Tư tuyên bố cùng với Tiêu Vũ đoạn tuyệt quan hệ phụ tử!