Hall mắt lạnh như băng đang nhìn về trận đấu tiếp theo của Jack, nhìn hắn nhảy nhót giống như một thằng hề vậy.

Jack dựa vào lực sát thương cực lớn của hoa văn Lưu Hỏa, một đường quá quan trảm tướng, liên tục đánh bại ba người, thuận lợi tiến vào tổ bốn người mạnh nhất, chỉ cần hắn có thể thắng một lần nữa, là có thể trở thành một trong hai người thắng cuộc. Theo số lần Jack sử dụng hoa văn Lưu Hỏa, khán giả càng chú ý đối với tổ A nhiều hơn, lúc này phân nửa người xem đều đã chuyển màn hình đến hình ảnh đối chiến của tổ A.

Nguyên bản hắn cho rằng chính mình sẽ luôn thuận lợi chiến thắng như vậy, nhưng khi hắn chân chính xuất hiện trước mặt Hall. Williams, hắn không biết vì cái gì, lại sinh ra cảm giác sợ hãi như vậy.

Cho đến khi thấy tên của Hall xuất hiện trên màn hình lớn, Oakland mới cắt màn hình qua đây, khi thấy Hall cùng Jack đồng thời bị truyền tống đến không gian đối chiến, Oakland vẫn chưa biết việc trong tay Jack cũng có một khối hoa văn Lưu Hỏa, chỉ là hứng thú bừng bừng muốn xem Hall phát thần uy thôi.

Hall bắt đầu đánh đòn phủ đầu, nháy mắt liền khởi động hoa văn Băng Hà, toàn bộ không gian liền bị băng tuyết bao trùm, nháy mắt đem Jack đông lạnh thành một tảng băng.

Tất cả mọi người đều ngừng hô hấp, muốn nhìn xem Jack sẽ ứng chiến như thế nào, để xem hoa văn Lưu Hỏa rốt cuộc có thể đánh vỡ trói buộc của hoa văn Băng Hà không?

Ngay sau đó, bên trong mảnh băng tuyết màu trắng, chậm rãi xuất hiện một tia sáng màu đỏ ở phía dưới, thong thả đem băng tuyết hòa tan ra. Hình ảnh kinh tâm động phách như trong tưởng tượng vẫn chưa xuất hiện, chỉ thấy có hình ảnh băng tuyết đang dần tan ra, khiến nhiều khán giả cảm thấy có chút thất vọng.

Hall một chút cũng không nóng nảy, chỉ lẳng lặng chờ đối phương dùng ngọn lửa làm tan chảy từng chút băng cứng.

"Ta cảm giác hoa văn nguyên tố Băng của Hall. Williams lợi hại hơn a, Jack dùng lửa làm tan cũng mất vài phút, trên người còn bao nhiều băng như vậy chắc không thể động đậy được đâu."

"Đúng rồi a! Thoạt nhìn thì hoa văn nguyên tố Băng của Hall có phẩm chất cao hơn một chút a!"

Qua vài phút, rốt cuộc Jack mới thoát khỏi gông cùm xiềng xích của băng cứng, hắn đã có chút tức giận, vốn tưởng hoa văn Lưu Hỏa của chính mình có thể trực tiếp phá băng, lại không nghĩ rằng phải mất gần 10 phút mới có thể làm băng tuyết tan hoàn toàn, mà Hall chỉ đứng một bên lẳng lặng nhìn, giống như đang xem hắn làm trò, làm hắn rất mất mặt!

Jack thẹn quá hóa giận liền phát động hoa văn Lưu Hỏa một lần nữa, lửa màu đỏ diễm lệ giống như ngựa hoang đang điên cuồng quét đến, nhanh chóng đem không gian hóa thành biển lửa. Hall không nhanh không chậm kích hoạt hoa văn Kim Thuẫn, để ngăn lại luồng nhiệt cực nóng, tránh làm ảnh hưởng đến cơ giáp của chính mình.

"Như thế nào vậy a? Hoa văn nguyên tố Hỏa kia không phải rất lợi hại sao? Sao ở trước mặt Hall lại có vẻ yếu đi vậy?" khán giả nhịn không được liền bắt đầu bán tán sôi nổi lên.

Oakland hơi hơi nhướng mày, hiện giờ hắn cũng đã nhìn ra, hoa văn Lưu Hỏa đối phương sử dụng hình như cũng dùng phù văn Lưu Hỏa chế tạo ra, chỉ là màu sắc cùng độ ấm của ngọn lửa này đều không bằng hoa văn do chính mình chế tác. Chỉ việc như vậy, hắn vẫn cảm thấy có chút quái dị. Chẳng lẽ ngoại trừ chính mình, thế giới này còn có một người tu chân khác sao?

Biển lửa của Jack chỉ chống đỡ được 5 phút, sau đó cũng dần dần biến mất, nhưng khiên năng lượng màu vàng của Hall cũng chỉ mới nát có một lần thôi, có thể thấy được lực tổn thương của hoa văn Lưu Hỏa của Jack cũng không cao như trong tưởng tượng của hắn.

Khóe miệng của Hall hơi hơi kéo lên, đây chính là lúc cho các ngươi mở mang tầm mắt như thế nào mới là hoa văn Lưu Hỏa chân chính.

Hoa văn Lưu Hỏa được kích hoạt trong nháy mắt, ánh lửa Lưu Hỏa màu đỏ như dung nham cuồn cuộn lao tới, sóng nhiệt ào ào đập vào mặt, ánh lửa hừng hực lượn lờ, khiến người cảm giác như mình đang ở trong biển lửa địa ngục.

Jack chỉ cảm thấy không khí xung quanh đã nóng đến mức hô hấp cũng cảm thấy đau đớn, càng không cần phải nói đến việc sóng nhiệt xuyên qua cơ giáp, làm hắn có cảm giác như mình đang bị đặt trên lò nướng.

Thân thể dần cảm nhận được đau nhức làm hắn không thể không gào ra tiếng, chờ đến khi hắn phản ứng lại, đã bị trí não bắn ra khỏi không gian đối chiến, trận đối chiến của hai người kết thúc như một vở hài kịch vậy.

Khán giả cũng không thể cảm nhận được nhiệt độ cực nóng do hoa văn Lưu Hỏa của Hall mang đến, bọn họ chỉ biết ngọn lửa do Hall kích phát có lực sát thương hơn so với Jack, nếu không, Jack cũng sẽ không vì một chiêu mà bị phán là thua ngay.

"Sao Hall cũng có hoa văn Lưu Hỏa a?"

"Đúng vậy, không phải Ivan nói hắn học được từ quyển sách hoa văn ma văn thượng cổ đã thất lạc từ rất lâu sao? Như thế nào lại có người làm được giống vậy...."

"Hoa văn Lưu Hỏa của Hall hẳn là do Lancelot làm. Vậy chẳng phải nói Lancelot cũng có quyển ma văn thượng cổ sao?"

"Hắc, chắc không phải là học trộm đâu ha?"

"Vậy ai trộm ai a?"

"Người có mắt liền hiểu, xem ai lợi hại hơn là biết ai trộm ai rồi."

Khán giả xem náo nhiệt chê việc chưa đủ rối còn cùng nhau nhiệt liệt bàn tán, nếu không có những lời phỏng vấn trước đó của Ivan, có lẽ mọi người sẽ suy đoán Lancelot thần bí có phải là đồng môn với Ivan không, hiện giờ xem ra, tựa hồ bên trong còn có càn khôn.

Jack xám xịt rời khỏi sân thi đấu, bất luận như thế nào hắn cũng không thể tưởng được, trong tay Hall cũng có một khối hoa văn Lưu Hỏa, hơn nữa, bất luận là độ ấm của ngọn lửa hay diện tích của biển lửa đều hơn hắn mấy lần, hắn căn bản không phải là đối thủ của Hall, Văn Chương Sư của Hall thật sự là quá khủng bố rồi....

Người chiến thắng ở tổ A là Hall. Williams và một vị cơ giáp chiến đấu sư đến từ tinh vực số 17, Hall sau khi thấy tin tức xác nhận mình được thăng cấp trên màn hình lớn, lập tức hạ tuyến, coi chuyện của chính mình như gió lốc rồi ném ra sau đầu.

Oakland nhìn thoáng qua tin nhắn trên quang não của chính mình - đến từ Hall, trên đó chỉ có hai chữ - - hạ tuyến.

Oakland sờ sờ mũi, ngoan ngoãn hạ tuyến.

Còn Ivan. Passy thì sao.....

Hắn như tên thần kinh đang không ngừng gặm cắn ngón tay của chính mình, đôi mắt đang gắt gao nhìn chằm chằm màn hình.

Sao có thể? Sao có thể được? Sao Lancelot lại có thể chế tác ra hoa văn Lưu Hỏa được? Người của gia tộc Berkeley đều đã chết hết, chỉ còn lại tên phế vật - Oakland mà thôi a!

Oakland hẳn là không biết về quyển ma văn thượng cổ kia đâu, nếu không cũng sẽ không đem một quyển sách bảo bối có giá trị liên thành ném ở trong rương rồi để ở dưới đáy giường mà lại không mang đi theo cho rồi! Cho dù những người khác có thấy được quyển ma văn rách nát kia, cũng không có khả năng coi nó là một quyển văn tự thời thượng cổ mới đúng!

Lancelot này rốt cuộc là người nào? Tại sao hắn lại biết được ma văn Lưu Hỏa? Có phải hắn đang nắm giữ rất nhiều ma văn thượng cổ không? Cho nên mới có thể chế tác ra nhiều loại hoa văn với hiệu quả kỳ lạ như vậy?

Những lời lúc nãy mình mới vừa nói với phóng viên, sau đó Hall liền cầm hoa văn do Lancelot làm ra để vả mặt hắn ngay! Bọn họ nhất định là cố ý! Nói không chừng đây là một âm mưu? Ma văn thượng cổ của gia tộc Berkeley có lẽ không chỉ có một quyển này, có thể Oakland đã cho Hall một quyển, sau đó Hall lại đưa cho Lancelot!

Nếu Hall. Williams cũng biết loại ma văn này xuất phát từ gia tộc Berkeley thì.....

Ivan càng nghĩ càng cảm thấy kinh hãi, cả người đều cảm thấy không ổn, đúng lúc này, quang não của hắn đột nhiên vang lên, là phụ thân của hắn gọi tới, Ivan gấp không chờ nổi liền nghe máy.

"Phụ thân!" Ivan nhìn phụ thân hắn giống như nhìn thấy một cọng rơm cứu mạng.

Arnold. Passy nhìn bộ dáng thất hồn lạc phách của con trai liền nhíu mày, lạnh giọng quát lớn, "Bộ dạng của con như thế là sao? Làm ra dáng vẻ này để ai xem?"

"Phụ thân....con..."

"Được rồi! Sự tình cha đã biết rồi! Cha đã phái người đi điều tra tên Lancelot kia rồi, còn tiểu tử Hall. Williams kia không chừng cũng đang điều tra chúng ta! Không phải chỉ là một khối hoa văn giống nhau thôi sao? Không cho phép truyền thừa giống nhau sao? Chỗ của cha vừa mới giải ra một loại ma văn mới, con cầm đi nghiên cứu đi, mấy ngày nay cứ ở trong phòng làm việc đừng có đi ra ngoài! Chỉ cần con có thể chế tác ra một khối hoa văn độc nhất vô nhị, là có thể đem chuyện này áp xuống ngay thôi!

"Vâng ạ....phụ thân."

"Còn về chuyện này, cha sẽ nghĩ cách dẫn dắt sự chú ý của dư luận sang hướng khác, sẽ không sinh ra ảnh hưởng quá lớn đến con đâu, con đừng có tự loạn thế trận biết chưa?"

"Con đã biết, thưa phụ thân."

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với phụ thân, cả người Ivan giống như được sống lại một lần nữa, hắn cầm hình ảnh do phụ thân gửi đến, một lần nữa tiến vào phòng làm việc cá nhân.

Lúc này Hall cũng đã đi tới KTX của Oakland, hai người ngồi mặt đối mặt, không khí có chút đình trệ.

"Mẫu thân của ngươi có để lại di vật gì cho ngươi không?" Hall hỏi thẳng vào vấn đề.

Oakland vắt hết óc của nguyên chủ tìm kiếm một chút, mơ mơ hồ hồ nhớ ra hình như có một cái rương bằng sắt, "Hình như có một ít đồ vật...."

"Là cái gì?"

"Là một quyển sách rách tung tóe..." Hắn cũng không nhớ rõ lắm, thật ra đây cũng không phải là ký ức của hắn, nguyên chủ đối với ký ức về mẫu thân rất mơ hồ, chỉ mơ hồ nhớ rõ là có một cái rương bằng sắt vô cũng cũ nát, bên trong có một vài món đồ chơi khi còn nhỏ của nguyên chủ, còn có một quyển sách nát cũ kĩ, có lẽ nguyên chủ xem không hiểu văn tự cùng đồ văn thâm ảo bên trong, bởi vậy chỉ tùy tiện nhìn rồi ném vào trong rương.

"Hiện tại quyển sách kia ở chỗ nào?"

"A....? Hình như ở phía dưới giường của ta......"

HẾT CHƯƠNG 79