"Đại ca, cuối cùng huynh cũng trở về rồi?" Tiểu Hắc thân hình như thiểm điện từ trong Loi Sơn Cư phóng ra ngoài, song nhãn ưng thậm chí phát tán linh khí. Tiểu Hắc cuối cùng cũng đã tu luyện đạt thành, vốn bản thân nó khi sinh ra cũng đã vô cùng khác thường, linh khí có thể so bì với nhân loại.
Tần Vũ ngắm nhìn xung quanh một lượt, khẽ gật đầu nói: "Cũng đã trải qua bảy tháng ở trong Hồng Hoang rồi, chúng ta cũng đã vượt qua Tứ Cửu Thiên Kiếp, hơn nữa theo bức địa đồ được lưu lại ở nhà của sư tôn, chúng ta đang ở khu vực cách rất xa với vùng đất sâu trong trung tâm Hồng Hoang. Từ đây đến biên cảnh bất quá cũng chỉ có mười vạn dặm thôi."
Mười vạn dặm!
Cũng chỉ khi đạt đến Tinh Vân kỳ, Tần Vũ mới dám nói như vậy. Nếu như ở thời điểm trước khi độ kiếp, Tần Vũ muốn vượt qua khoảng cách mười vạn dặm tối thiểu cũng cần vài năm, trên con đường mười vạn dặm này có thể thấy được vô số chủng loại yêu thú.
Tiểu Hắc đột nhiên có chút không tình nguyện nói: "Mặc dù đã rất lâu không quay về, đệ cũng không có chút tưởng nhớ nào đến nhân gian ở Tiềm Long đại lục, ở đó cũng hiếm khi gặp được bọn Tiên Thiên cảnh giới yêu thú."
Tần Vũ tự nhiên minh bạch suy nghĩ trong lòng Tiểu Hắc, thân là một cường giả, thực sự là trong đám nhược giả không có đối thủ, cái loại cảm giác này khó tiếp thụ phi thường, đó cũng là cảm giác khi Tần Vũ hướng về tu chân giới, là nguyên nhân của việc muốn tiến nhập tu chân giới.
"Mười vạn dặm này, ngươi và ta có thể vừa đi, vừa chiến đấu với yêu thú để tu luyện." Tần Vũ cười một tiếng, "Bây giờ trở về, sợ phải đợi không biết bao lâu nữa mới có cơ hội, Tiểu Hắc, như hiện nay chúng ta cũng đã là tu chân rồi, đợi khi sum họp cùng phụ vương, hoàn tất mọi việc của phàm nhân, chúng ta sẽ ly khai Tiềm Long đại lục, đi đến nơi chân trời góc bể, mặc kệ mọi việc cùng nhau ngao du."
Có chút xa xăm ánh lên trong mắt Tần Vũ.
Ngày đó nhân vì phụ vương Tần Đức không đồng ý cho hắn đi theo bảo hộ ông độ kiếp, Tần Vũ trước mặt thân nhân đã phát tiết ra những tình cảm đã đè nén suốt mười mấy năm, sau đó trong nửa năm ly khai Tần Vũ luôn luôn suy nghĩ, cuối cùng cũng đã minh bạch, con người chính là nên sống vì chính bản thân mình.
Như quả sống vì người khác, không những cuộc sống của bản thân rất mệt mỏi, mà còn khiến cho người khác chịu áp lực lớn. Thắt gút trong lòng cuối cùng đã được khai mở, Tần Vũ tiếp đó lại xảo hợp nhận nhiệm vụ bảo hộ "Doanh tiên sinh", kết thúc nhiệm vụ Tần Vũ đã liên tiếp hạ sát năm đại Tiên Thiên đại viên mãn cao thủ, rồi cùng Ngũ Hành đồng ư quy tận.
Tần Vũ cũng đã có quyết tâm, đợi khi trở về sum họp với phụ vương xong sẽ bắt đầu bước đi trên con đường của chính mình, tất cả đều phụ thuộc vào chính mình, nhân gian ở Tiềm Long đại lục, con sông này quả thực là quá nhỏ không thể dung nổi Tần Vũ, con cá vượt long môn, là điều dĩ nhiên.
"Thật sao?" Tiểu Hắc nhãn tình phát quang, "Đại ca huynh có thể từ bỏ tất cả ly khai phụ vương chăng?"
Trong tâm Tiểu Hắc cũng chỉ có cảm tình với Tần Vũ. Đối với Tần Đức cùng những người bên cạnh, chính vì quan hệ với Tần Vũ nên có cũng chút ít quan tâm, thực tế tịnh không có bao nhiêu cảm tình. Còn như với đám nhân loại khác, đối với nó cũng giống như đã chết, kể ra Tiểu Hắc không có chút bận tâm.
Ưng, vốn là loài cô ngạo.
"Phụ vương? Trên thực tế, chỉ cần có tình cảm hà tất phải nhất định sống cùng nhau? Hà huống nếu đổi lại là phụ vương, người cũng sẽ tán đồng ta. Xong xuôi mọi việc sẽ lên trời xuống đất, ngao du cửu thiên. Bước trên lữ trình xa xăm, chẳng phải là điều mà tu chân giả chúng ta hiện vẫn làm sao."
"Được. Đại ca, huynh đi đâu đệ theo đến đấy, kể cả lên trời xuống đất, bất kể đến nơi nào đệ cũng đi theo huynh. Tin rằng cuộc sống sau này sẽ không còn quá tẻ nhạt nữa." Trong mắt Tiểu Hắc lóe lên đạo đạo quang mang rực rỡ.
Tần Vũ vỗ lên lưng Tiểu Hắc, trên mặt khẽ cười thỏa mãn.
"Tốt, chúng ta cũng không lãng phí thời gian nữa, hiện tại hãy bắt đầu hành trình thôi." Tần Vũ chuyển thân nhìn lại Lôi Sơn cư, trong tâm máy động, cả toà Lôi Sơn cư bắt đầu bay lên và thu nhỏ lại, sau đó giống như một toà biệt thự cực nhỏ bay lên tay Tần Vũ.
Tần Vũ trong tâm ý máy động, toà Lôi Sơn cư này bị thu nhập vào trong Mộng Ảo giới chỉ.
"Phép luyện khí của sư tôn quả nhiên lợi hại, cả một căn phòng lớn như vậy cũng luyện chế thành" Tần Vũ khen ngợi. Luyện chế tiên phủ thậm chí đối với cả tu chân giới cũng kể là thủ đoạn thông thiên. Bản thân Tinh Thần chi lực đã hàm chứa hỏa tính, tu luyện Tinh Thần Biến đạt đến Tinh Thần chân hỏa tự nhiên rất lợi hại. Lúc trước Tiểu Tinh nói Lôi Vệ luyện khí thuỷ bình trở thành đệ nhất tu chân giới, quả không phải là nói bừa.
Tiểu Hắc thực sự vô cùng kinh hãi, nó cũng biết toà Lôi Sơn cư này khác thường, nhưng lại không thể tưởng tượng nổi có thể tuỳ ý biến thành nhỏ giống như một dạng linh khí.
"Tốt rồi, Tiểu Hắc, chúng ta đi thôi"
Tần Vũ thân hình như làn khói xanh, trực tiếp bay thẳng lên trời, "Á! Huynh lại bay trước." Tiểu Hắc kêu to một tiếng, sau đó hai cánh vỗ mạnh phóng vọt lên trời, thoáng chốc đã đến bên cạnh Tần Vũ. Một người một ưng song song phi hành, trực tiếp bay về hướng tây.
Vây quanh thân thể Tần Vũ là những dải ngân sắc Tinh Thần chi lực nhàn nhạt, toàn thân thực tế không chịu một chút trở lực nào, ngự không phi hành với tốc độ cực nhanh.
"Ha, đại ca, Tinh Thần Biến này thật là phi thường. Trong ký ức của đệ biết rất nhiều chuyện về tu chân giả, nhưng một Kim Đan kỳ tu chân giả ngự không phi hành tốc độ cực chậm cực chậm a." Tiểu Hắc vẫn phi hành bên cạnh Tần Vũ, truyền âm nói.
Tần Vũ cười đáp: "Tiểu Hắc, tu luyện Tinh Thân Biến này ở mức tiền đề thì thân thể đã đạt đến Tiên Thiên cực trí. Ngươi có biết là tại sao không?"
"Không biết." Tiểu Hắc nhấp nháy hai mắt, truyền âm hồi đáp.
Tần Vũ lóe lên đạo quang mang nghiêm trọng, cười nói: "Đệ nhất cảnh giới của Tinh Thần Biến là Tinh Vân kỳ, khi tu luyện thì trong đan điền hình thành nên Tinh Vân, đồng thời lực lượng xuyên qua cân cốt cơ nhục phát tán ra ngoài cơ thể, ở bên ngoài cơ thể cũng hình thành một Tinh Vân cực đại, không ngừng hấp thu Tinh Thần chi lực. Tinh Thần chi lực lại xuyên trở lại qua cân cốt cơ nhục trở lại bên trong Tinh Vân ở đan điền, hình thành một vòng tuần hoàn hoàn mỹ."
"Điều quan trọng nhất trong vòng tuần hoàn này chính là thân thể. Bởi vì không quản việc Tinh Thần chi lực từ đan điền xuất ra ngoài cơ thể, hay Tinh Thần chi lực hấp thụ thiên địa quay trở về Tinh Vân ở trong đan điền, đều phải xuyên qua cơ nhục cân cốt. Cơ nhục bị giam hãm nếu không được giải thoát sẽ sớm bị uy lực cực đại của Tinh Thần chi lực làm cho căng ra đến rách toạc, do vậy phải cần có một thân thể cực kỳ lợi hại."
"Kỳ thực, quá trình tu luyện không ngừng hấp thụ Tinh Thần chi lực cũng là quá trình tu luyện nhục thể, mỗi lần Tinh Thần chi lực vượt qua cơ nhục cân cốt, cơ nhục cân cốt đều nhận được sự tôi luyện đồng thời hấp thụ một phần Tinh Thần chi lực."
Nghe Tần Vũ nói xong, Tiểu Hắc hơi ngẩn người ra một lúc, hồi lâu sau mới truyền âm nói: "A, đây không phải là luyện khí sao, biến thân thể trở thành một dạng linh khí để tu luyện."
"Cũng gần đúng, chỉ là nhục thể quá quan trọng, nó không giống như việc luyện khí, không thể trực tiếp kinh qua chân hỏa để tôi luyện, chỉ có thể dùng Tinh Thần chi lực từ từ tôi luyện, thông quá một thời gian dài tu luyện, nhục thể cũng có thể càng ngày càng mạnh, tối hậu cũng có khả năng như một siêu việt linh khí." Tần Vũ cảm thụ kình phong quất vào mặt, trong lòng thực sự vô cùng thoải mái.
Thời khắc đó Tần Vũ như con thoi xuyên giữa lớp sương mù, từ trên cao nhìn xuống phía dưới. Núi non trùng điệp, ao đầm bình nguyên tất cả đều liên tục bị vượt qua.
Thân thể của một tu chân giả khi phi hành sẽ gặp phải trở lực cực đại, còn thân thể của Tần Vũ có thể so bì với linh khí, thực sự cũng như một loại linh khí phi hành, nhẹ nhàng vô bỉ. Đối với Tiểu Hắc, nguyên là một phi cầm, phi hành càng lợi hại.
Chính lúc cặp người ưng đang hưởng thụ quá trình phi hành, hốt nhiên y phục chịu áp lực cực đại từ phía trước truyền lại, đồng thời một cơn sóng hỏa nhiệt cũng từ đằng xa bay lại đập thẳng vào mặt. Nhiệt độ xung quanh Tần Vũ liền vọt lên đến vài trăm độ.
Tần Vũ sắc diện biến đổi, hắn biết là đã gặp phải yêu thú. Tiểu Hắc cũng dừng lại, cẩn thận nhìn về phía trước.
Chỉ trong sát na, một cự đại ưng sắc lông vàng chói xuất hiện trước mắt Tần Vũ, cự đại ưng này không những trên đỉnh đầu có lớp mao vũ màu hoàng kim giống như hoàng quan, mà lông vũ toàn thân cũng là màu hoàng kim, cả thân thể con ưng này là một khối hỏa diễm bừng bừng. Thân thể con ưng này thậm chí so với Tiểu Hắc còn lớn hơn một chút.
Kim Diễm ưng, thần tình Tần Vũ chợt trở nên trầm trọng, hắn lúc ở Lô Sơn cư cũng đã đọc qua không ít tu chân thư tịch.
"Một tu chân giả nhỏ bé? Lại thêm một tạp chủng ưng nữa? Không ngờ lại dám to gan tiến nhập lãnh địa của ta." Kim Diễm ưng ngạo nghễ nhìn Tần Vũ và Tiểu Hắc. Giống như hoàng đế đang nhìn một khất cái vậy, tựa hồ như đang nắm trong tay sinh tử của đối phương. Hơn nữa đây là tình huống thực tế.
"Nguyên Anh kỳ!"
Tần Vũ sau khi cảm thụ khí thế của đối phương liền đưa ra phán đoán, Kim Diễm ưng này tuyệt đối không phải là Kim Đan kỳ, rõ ràng là hắn không có một chút năng lực phản kháng.
"Đại ca, chạy mau!"
"Tiểu Hắc, chạy mau!"
Tiểu Hắc và Tần Vũ đồng thời cùng truyền âm cho nhau, cả hai đều phán đoán rằng Kim Diễm ưng trước mặt căn bản là không thể địch nổi. Bản thân Kim Diễm ưng đã là ưng trung vương giả, thiên phú dị bẩm, lại đạt đến Nguyên Anh kỳ, cả hai căn bản không thể địch nổi.
Sau đó một người một ưng ngầm thỏa thuận với nhau nhằm hướng bắc tức tốc bay tới, còn hướng tây đã bị Kim Diễm ưng này chặn lại. Chỉ thấy Tiểu Hắc hai cánh liên tục vỗ rất nhẹ chín lần, tức thì hóa thành thiểm điện. Vừa mãnh liệt lóe lên đã ly khai đi rất xa.
Tiểu Hắc một điểm cũng không bận tâm đến Tần Vũ. Bởi vì cả hai đã từng tỉ thí qua về tốc độ.
Tiểu Hắc có truyền thừa kí ức thân pháp bay lượn của loài ưng ... Thệ Điện Cửu Thiểm, bản thân Tần Vũ cũng có Nhân Khí Hợp Nhất thân pháp trong Tinh Thần Biến. Chỉ thấy thượng phẩm linh khí Diễm Sí kiếm ám kim sắc bay xuống chân Tần Vũ.
Đồng thời Tinh Thần chi lực màu bạc mê ảo từ thể nội Tần Vũ xuất ra, hoàn toàn xuyên qua thân thể Tần Vũ tiến đến Diễm Sí kiếm, Tần Vũ và Diễm Sí kiếm như nhập làm một, tốc độ toàn thân Tần Vũ đột nhiên tăng gần mười lần, một sát na trôi qua đã chỉ còn là một cái bóng.
Kim Diễm ưng ngây ngốc nhìn hai món "đồ chơi nhỏ" trong sát na đã bỏ xa mình phía sau lưng.
"Một tạp chủng ưng Kim đan tiền kỳ bỗng nhiên có tốc độ như vậy, khẳng định là có bí quyết thân pháp tuyệt đỉnh." Nghĩ vậy, quang mang trong mắt Kim Diễm ưng tức thì bừng bừng cháy, Kim Diễm ưng của nó cũng là truyền từ mẫu thân của nó, hơn nữa Kim Diễm ưng chỉ truyền cho nó phương pháp tu luyện đơn giản.
Mới gần Kim đan tiền kỳ đã đạt đến tốc độ như vậy, khẳng định là một công pháp phi thường. Mỗi yêu thú ở Hồng Hoang đều chỉ truyền đời này qua đời khác cái công pháp tối giản cơ bản, làm gì có yêu thú nào có vận may giống như Tiểu Hắc, tự nhiên từ truyền thừa ký ức ra quyết định tu luyện công pháp, thậm chí còn có thể tự mình luyện khí.
"Vù!"
Thực lực của Nguyên Anh kỳ trong nháy mắt hoàn toàn bạo phát, tốc độ của Kim Diễm ưng đột nhiên tăng lên vài lần, hóa thành một đạo kim sắc quang mang nhanh chóng truy đuổi một người một ưng trước mắt.
"Đại ca, tốc độ của chúng ta thật nhanh, phút chốc đã bỏ rơi con ưng ngốc kia ." Tiểu Hắc truyền âm nói, lúc đó Tiểu Hắc cũng đã thoải mái hơn nhiều, Tần Vũ cũng hơi mỉm cười. Trong thời gian ở Hồng Hoang, hắn đã biết mỗi một yêu thú cũng chỉ có vài tu luyện tối cơ bản, căn bản không giống như tu chân giả khi luyện khí, luyện đan các loại có thể dùng rất nhiều thủ đoạn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Còn đối với dạng quái thai như Tiểu Hắc thì không tính, nó sử dụng rất nhiều công pháp thần kỳ khiến Tần Vũ cũng cảm thấy chấn kinh.
"Tạp chủng ưng, mau giao cho ta thân pháp bí quyết, ta sẽ tha mạng cho mi." Một cỗ sóng nhiệt từ đằng sau phóng lại, hai đạo thanh âm đồng thời vang lên trong não Tần Vũ và Tiểu Hắc, Tần Vũ và Tiểu Hắc vừa giảm tốc tức thì hét vang một tiếng, tốc độ một lần nữa lại gia tăng.
Một đạo hắc quang, một đạo đạm ngân sắc quang mang tựa hồ sánh vai cực tốc phi hành, ở ngay sau lưng là một đạo kim sắc quang mang cực đại.
"Ta là Kim Diễm ưng, là vương giả trong loài ưng, vốn sở trường nhất là phi hành, cũng đã đạt đến Nguyên Anh kỳ, không ngờ lại không truy bắt kịp một Kim Đan kỳ tiểu tạp chủng ưng. Thân pháp này khẳng định là thân pháp cực kỳ phi thường." Càng không đuổi kịp, khát vọng trong lòng Kim Diễm ưng đối với loại thân pháp này càng tăng.
Mặc dù Kim Diễm ưng truy đuổi không kịp, nhưng Tần Vũ và Tiểu Hắc trong nhất thời cũng khó lòng bay thoát được.
"Tiểu Hắc, tạm thời không cần liều mạng." Tần Vũ truyền âm nói, hắn biết Tiểu Hắc có tuyệt chiêu trong chớp mắt gia tăng tốc độ lên vài chục lần, nhưng đó cũng có thể là một dạng chiêu số liều mạng, một dạng chiêu số mà Tần Vũ hắn cũng đang sở hữu.
Mặc dù hiện tại không thoát khỏi sự truy đuổi của Kim Diễm ưng, tuy nhiên Kim Diễm ưng cũng không đuổi kịp.
Phi hành một lúc lâu, không ngừng vượt qua sơn lâm ở bên dưới, Tần Vũ hốt nhiên nhãn tình lóe sáng, hắn nhìn thấy một hồ nước cực đại phía dưới, hồ nước này tối thiểu cũng rộng vài trăm dặm.
"Tiểu Hắc, xuống nước!"
Tần Vũ dùng linh thức truyền âm nói, sau đó hóa thành một đạo lưu quang trực tiếp phóng thẳng xuống nước, Tiểu Hắc cũng vỗ cánh một cái phóng theo xuống hồ nước, Kim Diễm ưng kêu to một tiếng sắc nhọn như dao, cũng cực tốc phi xuống.
Phi cầm vốn kị việc rơi xuống nước, nhưng vô luận là Tiểu Hắc hay là Kim Diễm ưng, đều không phải là phi cầm bình thường, chúng đều là yêu thú đã trải qua Tứ Cửu Thiên Kiếp, tiến nhập vào trong nước chỉ ảnh hưởng đến tốc độ. Nhưng đối với Kim Diễm ưng vốn có thuộc tính của hỏa, việc tiến nhập vào trong nước có ảnh hưởng khá lớn.
"Hoàng mao ưng, chúc may mắn... há há..."
Tần Vũ hốt nhiên cười lớn, với tốc độ của Tần Vũ tiến nhập vào trong nước không có ảnh hưởng gì lớn, Nhân Khí Hợp Nhất, giống như một đạo phi kiếm nhân hình, trong chốc lát đã vượt rất xa. Trên cánh Tiểu Hắc hốt nhiên điện mang lóe lên, dòng thiểm điện này chạy ngang dọc trong phạm vi vài mét xung quanh thân thể Tiểu Hắc.
Nước có thể truyền điện, Tiểu Hắc ở trong nước cực tốc xuyên qua, dòng nước đối với nó ảnh hưởng cực nhỏ, Tiểu Hắc trong chốc lát cũng biến mất không thấy đâu nữa.
Kim Diễm ưng chỉ biết bất lực nhìn hai con mồi nhỏ của mình trong nháy mắt đã vượt rất xa không thấy bóng dáng đâu nữa. Nó mặc dù có linh thức, nhưng phạm vi cũng chỉ đến vài chục nghìn mét thôi, Tần Vũ và Tiểu Hắc trong chớp mắt đã vượt ra ngoài phạm vi linh thức của nó.
Từ trên cao có thể nhìn thấy hai đạo quang mang trong phút chốc đã thoát ra khỏi mặt hồ, sau đó lóe lên một cái đã chạy vào trong một sơn lâm cự đại, sơn lâm này cực kỳ rộng, nhìn qua một lượt cũng không thể nhìn đến tận cùng. Rất lâu sau, Kim Diễm ưng không tìm thấy Tần Vũ và Tiểu Hắc liền phẫn nộ kêu to, sau cùng bay trở về tổ của nó với vẻ không cam tâm.
Trong rừng cổ thụ, Tần Vũ và Tiểu Hắc trong lòng đều run sợ, nếu thật sự phải chiến đấu, bọn họ không phải là đối thủ của Nguyên Anh kỳ Kim Diễm ưng thiên phú dị bẩm.
"Tiểu Hắc, chúng ta không phi hành nữa. Đi dưới mặt đất thôi, đồng thời chúng ta cũng nên tu luyện một lúc, chiến đấu với một vài yêu thú Kim Đan kỳ." Tần Vũ cười nói, Tiểu Hắc cũng liên tục đập cánh biểu thị tán đồng.
Sau đó, cả hai liền thôi không phi hành trên không nữa, cho dù họ không gặp chút trở ngại nào nữa trên đường, thì việc tu luyện vẫn là quan trọng hơn. Đương nhiên nếu gặp đối tượng tu luyện đạt đến Nguyên Anh kỳ thì có chút quá sức.
* phi cầm: chim