Trong khi Tần Vũ và Tiểu Hắc đang tiếp tục hành trình, thì ở trong tổng bộ chỉ huy ở Tích Dương Trấn, lúc này trăng sáng sao thưa, Tần Đức đứng trong sân, ngửng đầu nhìn ánh trăng, hai tai chắp sau lưng.
"Đại cục đã định!"
Trong mắt Tần Đức quang mang sáng rực, hiển nhiên trong lòng đang rất kích động. Hành động lần này cử tay một cái nắm cả Bắc vực lưỡng quận có thể gọi là hoàn mỹ, từ đầu đến cuối đều trong kế hoạch của Tần Đức. Lúc trước ông cố ý hội ngộ hiệp định cùng Thượng Quan Hồng, muốn cùng liên minh với lão ta, là vì ngày này.
Vô luận Thượng Quan Hồng thực tâm muốn liên minh, hay giả bộ cùng ông liên minh, rồi sau đó phản lại, Thượng Quan Hồng nhất định ngoài mặt phải tuyên bố đứng về bên Tần Đức, tối thiểu cũng phải bỏ đi chút địa vị tuyệt đối, những quân sỹ bình thường đều không hiểu rõ chân tướng sự việc. Như vậy có thể triển khai kế hoạch, cất tay một cái là nắm được cả Bắc vực lưỡng quận.
Như cục diện hiện nay, Tần gia chỉ cần làm chút thủ đoạn, thì toàn bộ Bắc vực lưỡng quận sẽ không thuộc về Thượng Quan gia nữa, mà sẽ là của Tần gia.
"Tĩnh Di, Vũ nhi, mọi người ở trên trời hãy chứng kiến cho ta. Ta nhất định phải vì các người báo cừu. Hạng gia... ... nhất định phải bị ta đạp bằng, Hạng Quảng, Ngũ Đức, cũng phải chết không nghi ngờ gì nữa." Nhãn quang Tần Đức đột nhiên trở nên lăng lệ, hai tay chắp sau lưng cũng mãnh nhiên nắm chặt, các ngón tay đều trắng bệch.
Cừu hận!
Ẩn tàng trong tâm khảm Tần Đưc, vô luận là cái chết thê tử yêu thương nhất, hay là cái chết của nhi tử nhỏ nhất, mỗi đêm đều như ngàn vạn con kiến (mã nghĩ) cắn xé tâm tạng của ông, không diệt được Hạng gia, không giết được Hạng Quảng và Ngũ Đức, Tần Đức ông không có lấy một đêm an giấc.
Trước khi bình minh khi màn đêm đang dần biến mất, Tần Đức dĩ nhiên đã thấy ánh rạng đông của chiến thắng.
"Một tháng, trong vòng một tháng sẽ thống nhất cả Sở Vương triều. Tiêu diệt Hạng gia, giết chết Hạng Quảng, Ngũ Đức." Tần Đức trong lòng tự nhủ, mặc dù lúc này mới bước vào cục diện đối đầu, nhưng trong lòng Tần Đức đã mười phần tín tâm.
Hạng gia tổn thất một quận, cộng thêm Mộc gia thì hiện giờ tổng cộng chiếm cứ sáu quận. Tần gia có thêm hai quận của Thượng Quan gia, cũng có sáu quận. Thực lực của hai bên là tương đương. Mặc dù quân lực Tần gia mạnh hơn một chút, nhưng Hạng gia là bên phòng thủ. Tần gia là bên công kích, khi công thành, binh sĩ của bên công kích sẽ chết nhiều hơn của bên phòng ngự.
Nói tóm lại, hai bên thực lực tương đương, bước vào thời kỳ giằng co. Nhưng Tần Đức lại có tín tâm trong vòng một tháng thống nhất cả Sở Vương triều.
... ...
Trong Hồng hoang, Tần Vũ và Tiểu Hắc như con thoi hối hả xuyên qua.
"Lại có kẻ không tiếc mạng."
Tần Vũ và Tiểu Hắc một lần nữa dừng lại.
"Một báo tử Kim Đan tiền kỳ, là Hắc Phong Báo, trong đại gia tộc nhà báo thì Hắc Phong Báo có thể xem là một loài cực kỳ đặc dị, tựa như có chút phiền phức khó khăn rồi đây." Tần Vũ truyền âm với Tiểu Hắc, linh thức của Tần Vũ đã phát hiện một nam nhân ở ngoài xa vài nghìn mét.
Yêu thú tu luyện. Càng là yêu thú lợi hại thì càng khó hoá thành hình người. So với Kim Diễm ưng, Vương giả của loài ưng, Tần Vũ và Tiểu Hắc lúc gặp phải, căn bản không có chút kỳ vọng liên hoàn thủ, trực tiếp chạy thoát thân.
Nhưng ba con hồ ly đã sát tử mấy ngày trước, chỉ có thể liệt vào loại yêu hồ phổ thông trong hồ ly tộc. Đối với Hắc Phong Báo này, mặc dù đã vượt qua Tứ cửu thiên kiếp có thể hoá thành hình dạng con người, tựa hồ như không mấy lợi hại, nhưng là Hắc Phong Báo thì thực tế rất đặc thù.
Hắc Phong Báo thực sự là vô cùng khó chịu, là bởi vì tốc độ của Hắc Phong Báo.
Báo tộc vốn đã lừng danh về tốc độ, luận về tốc độ của các loài thú chạy dưới đất, không có bất cứ một yêu thú này có thể so bỉ với Báo tộc, nhưng trong Báo tộc thì Hắc Phong báo là chủng tộc có tốc độ ưu việt nhất, có thể tưởng tượng được tốc độ của Hắc Phong Báo nhanh như thế nào, tốc độ quá nhanh, nếu muốn hạ sát cũng rất khó khăn.
"Tiểu Hắc, nó đến đấy." Linh thức của Tần Vũ hoàn toàn khoá chặt đối phương.
Linh hồn của Tần Vũ không thời khắc nào không nhận được sự săn sóc ân cần dịu nhẹ của Lưu Tinh Lệ, linh hồn cũng càng lúc càng mạnh, sức mạnh linh thức của Tần Vũ so với thực lực bản thân hắn cũng không tương đồng. Đó cũng là nguyên nhân vì sao Tần Vũ phát hiện ra Hắc Phong Báo sớm hơn Tiểu Hắc.
"Đại ca, tựa như con Hắc Phong Báo này muốn công kích chúng ta." Tiểu Hắc cô ngạo nói.
Một đạo hắc sắc thiểm điện từ đằng xa bắn tới, mục tiêu chính là Tần Vũ. Trong mắt Tần Vũ tinh quang mãnh liệt phát xuất ra ngoài, đồng thời toàn thân hoá thành vô số đạo ảo ảnh, hai tay hoá thành ưng trảo, như thiểm điện cùng kẻ đến đánh lén giao thủ vài chục chiêu.
"Không tự lượng sức!"
Tần Vũ khẽ nhếch mép cười khẩy, Hắc Phong Báo này không ngờ lại tự chui đầu vào chỗ chết, Tần Vũ cũng trở nên hung bạo, chỉ thấy ưng trảo đột nhiên thành kiếm chỉ, đạm ngân sắc tinh thần chi lực mờ nhạt hình thành kiếm ảnh, Tần Vũ một chỉ đã phá thủ chưởng của Hắc Phong Báo.
Hắc Phong Báo tung người ra sau vài trăm mét, sau đó đứng ở trên không, tuy nhiên bàn tay phải đã lập tức xuất hiện một lỗ thủng, tiên huyết chảy ra.
Hắc Phong Báo Kim Đan kỳ vẫn trong hình dạng con người, toàn thân có một cổ khí tức dũng mãnh, cơ nhục trên người trở thành các đường rãnh, khá giống với cơ nhục của Tần Vũ, nói đúng hơn, thân thể Hắc Phong Báo này gần giống thân thể của Tần Vũ, chỉ là khí tức so với của Tần Vũ thì dũng mãnh hơn.
"Có phải ba tỷ muội Yến thị là do các ngươi giết chết không? Nói!" Hắc Phong Báo này có vẻ như không nhận thức được sự chênh lệch giữa đôi bên, ngược lại quát lớn một tiếng.
Tần Vũ hai tai khoanh trước ngực, nhẹ nhàng xoa cằm cười nói: "Ồ? Giết thì sao, mà không giết thì sao? Chẳng lẽ ngươi muốn báo cừu, hoặc giả hãy nói người và tam tỷ muôi Yến thị có quan hệ gì, hay bọn chúng là bạn cũ của ngươi?" Tần Vũ cợt nhả nói.
Mặc dù tốc độ của Hắc Phong Báo này nhanh, nhưng bất quá chỉ là Kim Đan tiền kỳ, so với tốc độ bình thường của Tần Vũ thì không có nhiều khác biệt, Nếu là Hắc Phong Báo Kim Đan trung kỳ, Tần Vũ sẽ phải hết sức nỗ lực. Còn nếu gặp Hắc Phong Báo Kim Đan hậu kỳ, tốc độ của Tần Vũ tính ra cũng không thể theo kịp, Tần Vũ cũng sẽ không thoải mái như vậy.
Đáng tiếc, tên hạ đẳng trước mặt chỉ là Kim Đan tiền kỳ.
"Hừm, hai ngươi không biết từ đâu đến đây, chẳng lẽ không biết trong phạm vi ba nghìn dặm quanh đây, là địa bàn của huynh đệ Thân thị ta? Ta là Thân Y trong Thân thị huynh đệ. Ba tỷ muội Yến thị là người của Thân thị huynh đệ bọn ta, ngươi không ngờ lại dám sát hại ba tỷ muội Yến thị?" Trong mắt Thân Y ánh quang mang oán độc không ngừng loé sáng.
Thân Y này toàn thân là da thú, cân cốt trên thân thể giống như đồng thiết, tỏ ra vô cùng dũng mãnh. Tiếc rằng Tần Vũ thực sự không mấy quan tâm khiến hắn phát nộ.
"Ồ, xem ra huynh đệ Thân thị các ngươi đã tìm chúng ta rất lâu để tính sổ." Tần Vũ cười nhạt.
Thân Y sắc mặt tối sầm, đích xác, sau khi bọn hắn phát hiện Yến thị tam tỷ muội đã chết, liền lập tức bắt đầu truy tìm hung thủ. Bọn hắn mười phần xác định, là không có yêu thú nào trong phạm vi lãnh địa của mình dám đối phó với Yến thị tam tỷ muội, thậm chí muốn đối phó cũng không đủ thực lực.
Do vậy, chỉ có thể là yêu thú bên ngoài đi vào. Thân thị huynh đệ liền bắt đầu tìm kiếm, sau cùng Tần Vũ và Tiểu Hắc đã bị Thân Y này phát hiện.
"Ngươi xứng là đối thủ của ta?" Tần Vũ cười nói.
"Không!" Thân Y không chút hổ thẹn. Hung quang trong mắt hắn loé sáng, trừng trừng nhìn thẳng vào Tần Vũ, "Các ngươi một người một ưng, thực lực mặc dù không tệ, tiếc là... ... ta không chỉ có một mình! Ngaooooo" Thân Y đột nhiên ngửng đầu hú lên một tiếng, thanh âm vang vọng trong phạm vị vài trăm dặm.
Tần Vũ hơi biến sắc.
"Đại ca, tên này giao cho đệ, trước hết hãy giết hắn đã, sau đó sẽ nhẹ nhàng đối phó với huynh đệ của hắn!" Linh thức truyền âm của Tiểu Hắc vừa vang lên trong đầu Tần Vũ, Tiểu Hắc đã hoá thành một đạo lưu quang phóng về phía Thân Y, Thân Y thấy một cự đại hắc ưng tung cánh cấp tốc bay tới, lập tức lùi ra sau.
Đôi băng lãnh lợi trảo của Tiểu Hắc bổ tới, bất ngờ xé toạc không khí, Thân Y sắc mặt kinh biến, dùng cả thủ cước toàn thân, trong sát na tránh thoát khỏi.
"Ngao ngao ngaooo"
Thân Y vội vã hú lên, đồng thời hình dạng con người của Thân Y bất ngờ biến hoá, chỉ trong sát na. Đang là một hán tử uy dũng, hiện tại lại biến thành một Hắc Phong Báo, Hắc Phong Báo có hình dạng tương tự loài báo thông thường.
Tuy nhiên trên lưng Hắc Phong Báo có thanh sắc vằn vện loang lổ, và khiến người ta kinh ngạc nhất là trên bốn lợi trảo bất ngờ xuất hiện lỗ thủng.
"Tiểu Hắc, để giải quyết một Hắc Phong Báo Kim Đan tiền kỳ cần mất bao nhiêu thời gian? Làm sao nói trước được. Có thể nói, đệ so với Kim Diễm ưng cùng cấp cũng phải mạnh hơn, Kim Diễm ưng lại lợi hại hơn Hắc Phong Báo nhiều, đệ... ..." Tần Vũ ở một bên xem trò vui cười nói.
Tiểu Hắc giận dữ nhìn Tần Vũ một cái. Sau đó trừng mắt nhìn Hắc Phong Báo linh thức truyền âm nói: "Tiểu Báo tử, xin lỗi, ngươi sẽ lập tức phải chết, hãy nhanh chóng hưởng thụ những thời khắc cuối cùng của cuộc đời đi."
Hắc Phong Báo nghe xong tức thì đại nộ, nhảy lên một cái, trong sát na đã nhảy qua vài trăm mét.
"ba!"
Quang mang từ hai mắt Tiểu Hắc sáng rực, hai đạo tử sắc thiểm điện bất ngờ từ trong nhãn tình Tiểu Hắc xạ xuất ra, trực tiếp oanh kích lên thân thể Hắc Phong Báo Thân Y đang không có chút phản ứng, chỉ nghe thấy một tiếng rú đau đớn, trên người Hắc Phong Báo thiểm điện loé sáng, ngã xuống đất toàn thân co giật. Còn Tiểu Hắc hai cánh vỗ mạnh, trong chớp mắt cấp tốc vỗ vài cái, phảng phất như ánh lửa lập loè, Tiểu Hắc vụt cái đã biến mất.
"Rắc!"
Hai ưng trảo của Tiểu Hắc trực tiếp bóp vỡ đầu Hắc Phong Báo, Hắc Phong Báo lập tức mất mạng, Tiểu Hắc liền trực tiếp lấy Kim Đan của Hắc Phong Báo nuốt chửng luôn.
"Đại ca, Hắc Phong Báo này còn có huynh đệ, Kim Đan của đám huynh đệ hắn sẽ nhường cho huynh." Tiểu Hắc trực tiếp linh thức truyền âm nói.
Tần Vũ cả cười, hắn hiểu rõ hảo ý của Tiểu Hắc, Thân Y này bất quá là Kim Đan tiền kỳ thôi, huynh đệ của hắn thực lực tối thiểu cũng phải là Kim Đan tiền kỳ. Nói không chừng còn là Kim Đan trung kỳ. Tần Vũ nghĩ đến cảnh vừa rồi khi Tiểu Hắc sát tử Hắc Phong Báo, nghi hoặc hỏi: "Tiểu Hắc, tại sao lúc đó nhãn tình của đệ lại có thể phát xuất ra thiểm điện vậy?"
Theo Tần Vũ được biết, thân thể Tiểu Hắc có thể phát xuất ra thiểm điện, trong mỏ cũng có thể phát xuất thiểm điện, nhưng là nhãn tình, nhãn tình yếu nhược không ngờ cũng có thể phát xuất thiểm điện sao?
"Đại ca, đó là bí mật của đệ. Ưng nhãn là ưu thế của ưng tộc, ưng nhãn của đệ tốc độ phát xuất thiểm điện so với tốc độ thổ xuất thiểm điện từ mỏ còn nhanh hơn, uy lực cũng không cách biệt bao nhiêu." Tiểu Hắc nhẹ nhàng đập cánh, giải thích cho Tần Vũ.
Tần Vũ trong lòng thầm thở dài, Tiểu Hắc này thật sự quá thần bí.
Ít nhất khi Tần Vũ động thủ cùng Tiểu Hắc, Tần Vũ cũng không nắm chắc có thể đánh bại Tiểu Hắc. Các chủng công kích thần bí của Tiểu Hắc liên tục xuất ra không có điểm dừng, đặc biệt là khi trước Tiểu Hắc đã từng đề nghị Tần Vũ cho một khối thượng phẩm tinh thạch để luyện khí, nhưng từ đó đến giờ Tần Vũ chưa từng thấy Tiểu Hắc sử dụng qua.
"Tiểu Hắc... ... đệ nói Kim Đan của huynh đệ hắn đều là của ta? Đệ đừng hối hận nhé?" Tần Vũ hốt nhiên cười nói.
Tiểu Hắc lắc đầu nói lớn: "Đệ sao phải hối hận chứ, đệ... ..." Vừa nói được nửa câu, Tiểu Hắc tức thì dừng lại, "Hai Hắc Phong Báo yêu thú, hơn nữa lại là... ..." Tiểu Hắc lúc này cũng nghiêm nghị trở lại, không phóng túng như vừa rồi nữa.
Tần Vũ khẽ gật đầu, nhìn về hướng tây bắc nói: "Phải, hai Hắc Phong Báo đều là Kim Đan hậu kỳ, luận về tốc độ, có thể còn vượt trội hơn ta."
"Một tiểu tử Kim Đan tiền kỳ, không ngờ lại có hai huynh đệ, hơn nữa là hai Hắc Phong Báo Kim Đan hậu kỳ. Đại ca, sự việc xem ra đã có chút rắc rối rồi. Kim Đan hậu kỳ ư. Hơn nữa lại là hai tên Hắc Phong Báo tốc độ cực nhanh. Có lẽ chúng ta đã gặp phải đối thủ lợi hại nhất sau một thời gian dài rồi." Tiểu Hắc nói.
Kim Diễm ưng lợi hại lúc trước từng gặp, chỉ là một Kim Diễm ưng Nguyên anh kỳ, Tần Vũ và Tiểu Hắc trong đầu đều không hề có ý niệm đối địch động thủ với nó.
Nhưng với hai Hắc Phong báo này, Tần Vũ và Tiểu Hắc tức thì trở thành đối thủ giao chiến.
"Tam đệ!"
Hai đại hán da thú với bộ dạng gần giống Thân Y xuất hiện cạnh thi thể của hắn. Hai đại hán này thân thể gần như hoàn mỹ, chỉ nhìn riêng thể hình đã có thể thấy được là sựu vượt trội nhất về tốc độ, còn trong lực lượng cơ nhục cũng có thể nhìn ra lực lượng của bọn họ.
"Ta, Thân Báo!" Đại hán lông mi màu xanh trừng mắt nhìn Tiểu Hắc và Tần Vũ nói.
"Ta, Thân Dư!" Đại hán kia cũng nói.
"Giết tam đệ của bọn ta, các ngươi chuẩn bị chôn cùng đi." Đại hán thanh sắc mi mao đứng bên trái lạnh lùng nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Trên người hai cao thủ Kim Đan kỳ của Hắc Phong Báo tộc này phát tán ra một khí thế kinh nhân, hai cao thủ Kim Đan hậu kỳ, cái chết của đệ đệ đã khiến hai cao thủ Hắc Phong Báo tộc này trong tâm cực kỳ cuồng nộ, trong lãnh địa ba ngàn dặm của bọn họ, chưa từng có kẻ nào dám khi phụ đệ đệ của họ.
Tên tam đệ này thực lực bất quá chỉ là Kim Đan tiền kỳ, nhưng ở trong vòng bảo hộ của hai vị đại ca Kim Đan hậu kỳ của hắn, cũng không ai dám khi phụ. Hai huynh đệ Thân Báo, Thân Dư coi Thân Y như bảo vật, tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào khi phụ tam đệ của họ... ... nhưng giờ đây tam đệ của họ đã chết!
Lực lượng của hai người Thân Báo, Thân Dư không ngừng được tích tụ, vả hai đều chuẩn bị để đến thời điểm thích hợp sẽ bạo phát.
"Tiểu Hắc, chạy thôi, chúng ta cũng không chân chính muốn tham gia trận đại chiến này." Tần Vũ truyền âm nói.
Tiểu Hắc trong mắt cũng phát tán chiến ý cường liệt: "Đại ca, Kim Diễm ưng kia cường lực vượt xa, còn các yêu thú khác, cũng chỉ có một Kim Đan trung kỳ là mạnh nhất, hơn nữa lại là yêu thú phổ thông. Bất cứ là quá yếu hoặc quá mạnh, sức chiến đấu chân chính đều không thể bạo phát, gặp được hai Hắc Phong Báo Kim Đan hậu kỳ này, chúng ta cũng có thể đại chiến một phen."
Tần Vũ cảm thấy nhiệt huyết của bản thân cũng đã tràn trề trở lại, phảng phất giống như cảm giác lúc huấn luyện cực hạn sau khi đột phá qua cực hạn sinh lý vậy.
"Tên bên trái là của ta, tên còn lại là của đệ." Tần Đức truyền âm nói.
Trong mắt Thân Báo phảng phất như lôi điện toé ra, hung bạo quát lên một tiếng: "Giết!", Thân Dư ở bên cạnh khí thế cũng trở nên lăng lệ, hai huynh đệ xuất thân từ Hắc Phong Báo yêu tộc, tốc độ hoàn toàn đạt đến cực hạn, hai đạo hắc sắc thiểm điện nhằm hướng Tần Vũ và Tiểu Hắc cấp tốc phóng đến.
"Giết!"
Khí thế của Tần Vũ và Tiểu Hắc cũng mãnh liệt lên tới tận đỉnh núi, một tiếng quát lơn xen lẫn tiếng ưng kêu nhất tề vang lên, cả hai cũng đã bạo phát sức chiến đấu mạnh nhất, hoá thành hai đạo thiểm điện chủ động phóng về phía đối thủ của mình!