Edit: Cánh Cụt

Chàng trai trẻ nói như vậy, thực sự làm thụ phải giật mình.

Bởi vì khi bọn họ ở chung, chưa bao giờ nói thẳng ra về mối quan hệ này.

Thứ nhất là chàng trai trẻ thường giả vờ không biết, thứ hai là thụ không muốn ép chàng trai trẻ.

Huống hồ anh biết anh sẽ không thể ở bên chàng trai trẻ, số tuổi cách nhau hẳn một con giáp, chờ chàng trai trẻ lên đại học, thấy được thế giới tốt hơn, sao lại ở bên ông chủ quán lẩu cay không bằng cấp cơ chứ.

Thụ hiểu rõ, cho nên anh chưa bao giờ nói thích hay không thích.

Loại lời nói này, thật sự rất buồn cười.

Lúc 18 tuổi còn có thể nói thích.

Lúc hai mươi tám tuổi thì cũng vẫn có thể nói thích.

Năm nay anh đã 33, bạn cùng lứa đều đã thành gia lập nghiệp, mà thích một chàng trai nhỏ hơn mình 14 tuổi, quá hoang đường.

Thụ đẩy tay chàng trai trẻ: “Cậu đang mê sảng gì đấy.”

Chẳng lẽ người uống say là chàng trai trẻ chứ không phải anh à?

Nhìn vẻ mặt của anh, chàng trai trẻ càng tức giận: “Mê sảng cái gì, đừng tưởng rằng tôi không biết, trước giờ ông toàn nhìn tôi bằng ánh mắt đó!”

“Sau khi tôi tắm rửa xong, chẳng phải ông sẽ nhìn lén còn gì!” Chàng trai trẻ phẫn nộ nói.

“Tôi ở cạnh bạn nữa khác ông sẽ giận còn gì?”

“Hay là ông cho tôi ăn mặc, thật sự chỉ vì hảo tâm à? Còn không phải vì ôm tâm tư này với tôi à!”

“Làm sao vậy? Hiện tại muốn dùng một câu gạt sạch những điều đó à?”

Chàng trai trẻ càng nói, sắc mặt thụ càng tái nhợt.

Anh không thể phủ nhận, vì những cảm xúc chân thật đó từng tồn tại.

Anh thích đàn ông, mà một người thiếu niên trông y hệt mối tình đầu lắc lư cả ngày trước mặt mình.

Không thể nói là không có động tâm, nhưng anh chưa bao giờ nghĩ tới việc làm gì đó với chàng trai trẻ.

Anh biết anh với chàng trai trẻ không có cơ hội, hiện tại đối phương tức giạn, chẳng qua là vì sợ hãi anh không thể đối xử tốt với chàng trai trẻ như trước.

Mặc kệ như thế nào, đúng là chàng trai trẻ đã làm bạn với anh suốt một thời gian.

Thụ xoa xoa eo: “Được rồi, nếu cậu ghét thì cũng nên nói với tôi sớm hơn, dù sao hiện tại cậu trọ ở trường, cũng không bị tôi nhìn cả ngày.”

“Cậu yên tâm, trước khi cậu tìm được công việc, tôi vẫn trả cho cậu phí sinh hoạt với học phí.”

“Cậu không cần…… cưỡng ép bản thân phải sống cùng tôi.” Lúc nói những lời này, thật ra thụ cũng thấy đau lòng.

Rốt cuộc ngoại trừ người nhà bên ngoại, đã lâu không có ai bên anh một thời gian dài như vậy.

Thứ anh thiếu chính là người làm bạn.

Lại không ngờ rằng, lời này của anh lại hoàn toàn chọc giận chàng trai trẻ.

Anh xoay người muốn vào phòng, lấy thuốc giảm đau ở tủ chỗ đầu giường, chuẩn bị uống một viên.

Đột nhiên nghe thấy tiếng đóng cửa thật lớn, còn chưa xoay người, trên eo đã tê rần.

Anh bị đẩy ngã ở trên giường.

Thụ chật vật xoay người thì thấy chàng trai trẻ thô bạo cởi quần áo, lộ ra cơ thể rắn chắc.

“Không phải là ông muốn đàn ông còn gì?”

“Được! Bây giờ tôi sẽ như ông muốn!”