Cuối cùng bộ phim đã kết thúc, Mặc Lan vui mừng liền chạy nhanh ra khỏi hàng ghế đang ngồi và lên chỗ Trâm Anh xem cô nàng thế nào rồi nhưng kết quả:" Người đau? Hai bọn họ vẫn ngồi đây xuất mà."

Phùng Bảo Nam tiến đến:" Không cần tìm nữa đâu, hai người bọn họ đều về trước rồi."

Mặc Lan:" Không thể nào, bọn họ..."

Cô đang nói thì bị giọng của Phùng bảo Nam chặn lại:" Xùy, bảo cô ngốc cũng không sai đâu. Phim chiếu được 30 phút cô đã lăn đùng ra ngủ rồi, cô không biết bọn họ về lúc nào cũng là chuyện đương nhiên."

Nói rồi Phùng Bảo Nam liền đi ra khỏi rạp chiếu, Mặc Lan nối đuôi theo sau. Nhìn Mặc Lan đứng ngơ ngác ở đó Phùng bảo Nam liền mở lời:" Có về luôn không, tôi kêu tài xế trở về.

Mặc lan nhìn vào đồng hồ đeo tay:" 3 rưỡi rồi, tôi còn phải đi mua sắm một chút đồ nữa, anh cứ về trước đi, lát tôi gọi taxi về sau."

Phùng Bảo Nam nhìn ra phía xa xăm khẽ thở dài:" Nhân tiện tôi cũng chưa thể về, đi cùng cô vậy!"

Mặc lan gật nhẹ đầu:" Được thôi, sẽ cho anh đi theo sách đồ."

...

Mặc Lan cùng Phùng Bảo Nam tiến vào trung tâm mua sắm của thành phố. Nơi đây tập chung đủ các loại quần áo của các hãng thời trang. Rất nhanh, chỉ sau một tiếng lựa chọn một đống đồ đã được đặt gọn kẽ trên quầy chăm sóc khách hàng.

Mặc Lan:" gửi toàn bộ đống đồ này đến địa chỉ xyz." Tất nhiên là Mặc Lan mua đồ cho Trâm Anh rồi.

Đang định ra về thì Mặc Lan nhận thấy một điều nha! Một cửa hàng đã thu hút sự chú ý của cô, đó chính là một dan bán đồ cho thú cưng. A Bạch cũng cần có quần áo rồi, Mặc Lan nở một nụ cười rồi tiến về phái dan hàng đó.

Sau khi mau song cô liền đi nhờ xe của Phùng Bảo Nam về.

Phùng Bảo Nam:" Thật không ngờ tới cô cũng có thể chung sống hào hợp với thú cưng."

Mặc Lan:" Là một con cún, trên đường dạo phố gặp nó nên nhận về nuôi, đặt tên là Bạch Tam."

Nghe xong cái tên này Phùng Bảo Nam có chút bất ngờ, trước đây anh cũng nuôi một con cún, nó cũng có tên là Bạch Tam nhưng vì một lần tức giận liền đuổi nó đi rồi. Cũng không biết còn sống hay chết nữa.