Hình thiên sứ Farl được Michael giao phó nắm giữ thanh y thánh tài quân đoàn của mình, toàn bộ đang tiến hành bao vây truy quét Mục Bạch đọa lạc thiên sứ bên trong lưu không Thánh Thành.

Hắn hết đợt này giải quyết xong, liền xuất hiện đợt khác

Nhưng Mục Bạch cũng không phải không có trợ giúp, Triệu Mãn Duyên sau khi nhìn thấy Mục Bạch bị bao vây đã tách ra một đường với Saga, càng là lén lút lẻn vào bên trong thành thị để tìm kiếm Mục Bạch.

Bên trong thành thị không một bóng người, nhưng không gian bên trong lại rất rộng lớn, Ở trên không lại có rất đông thánh tài giả đang lục soát các ngóc ngách để tìm kiếm Mục Bạch, Triệu Mãn Duyên gần như rất khó khăn để xác định vị trí của Mục Bạch trước những ánh mắt như diều hâu của Thánh tài đại quân này.

Bỗng nhiên Triệu Mãn Duyên phát hiện rất nhiều thanh y thánh tài giả, bọn họ đang liên hiệp thi pháp, hình thành thiểm điện màu nâu dày đặc bay về một phương hướng. Triệu Mãn Duyên vội vội vàng vàng đi theo.

"Tìm được rồi!" Triệu Mãn Duyên rốt cục nhìn thấy Mục Bạch.

Hắn nhìn qua xác thật khá chật vật, khuôn mặt trắng toát như vô hồn sức sống, loại đem số lượng đàn áp này của Thánh Thành đối với Mục Bạch càng khiến người ta vạn phần khinh mạt.

"Nhiều người như vậy bắt nạt huynh đệ ta một người!!" Triệu Mãn Duyên giận tím mặt, rất nhanh trên tay hắn nổi lên một tầng lại một tầng kim quang chi sắc.

Hào quang màu vàng xung quanh thân thể Triệu Mãn Duyên đột ngột toả ra kim sắc cường đại, phóng ra lít nha lít nhít hàng trăm quả cầu nhỏ màu vàng, mỗi quả cầu lại dần dần biến ảo ra hình dạng một kiếm tinh minh quang.

Triệu Mãn Duyên vẫy tay một cái, hàng trăm mũi kiếm sắc bén lần lượt hướng về từng cái thánh tài giả phóng tới.

Triệu Mãn Duyên mặc dù quang hệ vẫn chưa đạt đến cấm chú cấp bậc, nhưng là vận dụng, hắn đã đến mức lô hoả thuần thanh, vô luận là tấn công hay phòng thủ đều tuỳ nghi hắn chưởng khống.

Quang mang từ ma pháp của Triệu Mãn Duyên khiến những thánh tài giả kia hầu như bị bất ngờ và chói mắt. Mặc dù uy lực của mỗi thanh kiếm không có cường đại nhất mạnh mẽ đến không thể chống đỡ, nhưng vẫn là tạo thành đối với thánh tài quân một ít quấy rối, mỗi thanh kiếm kim sắc đều như có mắt, đuổi theo mỗi cái thánh tài giả không buông, để Triệu Mãn Duyên có thể tranh thủ một ít khoảng trống để đến gần Mục Bạch cũng như thiểm điện oanh tạc của thánh tài quân tạm thời bị gián đoạn.

Mục Bạch ngước nhìn Triệu Mãn Duyên, con hàng này vì mình cắt ngang một hồi lực lượng ma pháp triển khai, rốt cục có thể thở một hơi, nhưng là từng cái từng cái thân ảnh màu xanh thánh y lại từ mấy cái phương hướng khác tiếp tục bay tới, hiển nhiên số lượng thánh tài giả quân đoàn không phải ít.

Tại dưới chân Mục Bạch, đã hiện lên một tầng thi thể thanh y thánh tài giả, trong đó còn có thể đếm mấy cái cấm chú pháp sư chân chính cường giả.

Đối với Mục Bạch uy hiếp lớn nhất cũng chính là những thần tài giả vô danh này, chí ít còn tới mấy tên mạnh mẽ cực hạn nữa đang như những con sói đêm rình chờ, một phút bất cẩn cũng sẽ khiến hắn bỏ mạng, đương nhiên những thanh y thánh tài quân trận kia cũng không thể khinh thường.

"Lão Triệu, ngươi không nên chạy đến đây, chúng ta đã bị bao vây." Mục Bạch nói với Triệu Mãn Duyên.

"Ngươi yên tâm, ta tới cứu ngươi vẫn là sẽ có kế hoạch dự phòng, còn có rất nhiều hảo tửu chưa từng nếm, rất nhiều cô nương tuyệt sắc chưa từng cưỡi, ta sẽ sẽ không dại chui đầu vào chỗ chết". Triệu Mãn Duyên nở nụ cười.

"Kế hoạch của ngươi là sống lâu hơn vài phút sao?" Mục Bạch trào phúng.

"Đừng coi thường lão tử có được hay không!!" Triệu Mãn Duyên sắc mặt đều đen.

Hắn nhanh chóng chuyển hướng bản thân, dẫn dụ hết thảy một đạo cường giả bên cạnh hình thiên sứ Farl hướng về địa phương của mình.

- ----------

- ----------

Đình các tòa thành trên thiên không, vẫn còn đó bụi mờ không có dấu hiệu chấm dứt, vẫn còn đó tro tàn, đổ nát công trình, vẫn còn đó tiếng hơi thở hổn hển từ người sống.

Một thân ảnh nam nhân khoác lên dày đặc tầng tầng lớp lớp cánh đen sãi rộng lớn, che phủ cả quảng trường Thánh Thành.

Phía sau con đường hắc tủy dực ma băng qua, có thể dễ dàng nhìn thấy một cái vực thẳm sâu hun hút vô cùng ghê sợ.

Lại càng có những tiếng u u vọng lên bên trong, khiến cho người ta cảm giác chính mình bức bách, chính mình tồn tại cảm giác đang rơi tự do xuống bí ẩn vùng vực sâu.

Không có huyết dịch nhỏ vãi, không có khô cằn, thối rửa xác chết.

Hàng trăm thánh tài nhân viên, giáo vụ chấp sự vẻn vẹn như những băng rôn xâu chuỗi, từng người từng người vì vậy mà bị ném đi khỏi sự sống hiện hữu.

Chỉ là đột nhiên, hắc dực nam nhân dừng lại…

Chăm chú nhìn đến phía cao cao, nữ tử trước mắt mình…

Người sừng sững trên bậc đài Thánh điện chính là Farl, đứng hàng Hình Thiên Sứ, nàng nhưng là đại biểu chí cao chức vị trong quang minh Thánh Thành, đứng đầu thánh ảnh thế lực, ảnh hưởng mà nói khẳng định không thua gì những đại thiên sứ trưởng.

Hình thiên sứ Farl xòe ra mười chiếc cánh lông vũ ngần ngần, cái cánh kia rõ ràng chỉ là ở sau lưng nàng, nhưng làm cho người ta một loại khí thế mạnh mẽ che kín bầu trời, đội quân thanh y thánh vũ đứng xung quanh cạnh bên nàng không khỏi có vẻ đặc biệt nhỏ bé.

Thánh ảnh lực lượng hiện tại chia làm ba đại đạo chủ lực, một nhánh được đại thiên sứ trưởng Raphael dẫn dắt đi xuống đại địa thần điện bên dưới phòng thủ, một nhánh khác được chỉ đạo hỗ trợ quân lực thánh thành pháp sư giao chiến với vong linh đổ bộ, nhánh còn lại theo luyện tập chiến lược, liền sẽ không vì bất cứ mục tiêu cố định nào mà ra tay, họ sẽ trong tình huống tùy cơ ứng biến những quan trọng nhất sự việc đang xảy ra ở Thánh Thành.

Phân bố như vậy nên rõ ràng Farl chỉ có thể mượn tạm đội quân thanh y thánh vũ của đại thiên sứ trưởng Michael bàn giao lại cho nàng để điều động.

Cánh của Farl nhưng là kinh diễm chấn động như khổng tước xòe đuôi, da thịt trân châu đen hoàn mỹ ở trong lộ ra một bộ phận rất lớn, làm nổi bật cái thánh ảnh khôi thủ hình thiên sứ Farl càng cao quý bất phàm hơn, cỗ khí chất cường thế đến có chút thoát ly phạm trù nhân loại!



Mười hai cánh biên bức (cánh dơi) của sứ giả hắc ám Mục Bạch nhìn thấy cường đại thiên sứ bùng nổ sức mạnh, trái lại cũng ác liệt tiến về phía trước, trên tay dĩ nhiên cầm lấy một cây thiết mực bút lông, làm cho hắn nhìn qua không có bất kỳ khác biệt gì một vị thần chết hiện hữu trong nhân gian!

Thiên sứ mười cánh!!!

Tử thần mười hai cánh!!!

Ở trong mắt đại đa số mọi người, họ trông không khác gì ác ma kinh khủng nhất, thuộc về loại cường giả có thể sát phạt hầu hết các thế lực trên thế giới này!!

Farl giương tay phải lên, thiểm điện màu nâu thùy thiên lập tức từ lưu không trên cao đổ ầm ĩ tới, ở trước mặt nàng hóa thành một cái thiểm điện tam xoa kích màu nâu, nàng nắm chặt tam xoa kích này, hướng về Mục Bạch phóng tới.

Liền nhìn thấy một đạo lôi hạt vừa hẹp dài vừa sắc bén rộng mở quật tới Mục Bạch địa phương, liền nhìn thấy vực đen sau lưng hắn đột nhiên nát tan, Mục Bạch vừa muốn bước lên Thánh điện đổ nát cũng theo đó trượt về phía sau rất xa.

"Xì xì xì xì ~~~~~~~~~~~~~ "

Mục Bạch ổn định lại chính mình, khi ánh mắt nhìn tới hình thiên sứ Farl, lúc này mới chú ý tới trên tay của nàng tập hợp bao nhiêu sợi thiểm điện màu nâu như một bó roi kẽm gai địa mạch, tràn ngập sức mạnh vô cùng, đại khái một tòa sơn mạch khổng lồ cũng không chịu nổi lực lượng một đòn của lôi hạt tam xoa này.

Hình thiên sứ Farl đứng trên không, cánh nàng ở phía trên Mục Bạch từng cái từng cái mở ra, tại mang cho hắn loại lực áp chế linh hồn mạnh mẽ đồng thời, Farl lại là toàn lực vung lên cây roi thiểm điện lần thứ hai đánh xuống.

“Oành oành oành~~~~~~~”

Mâu thiểm điện như dạ xoa quỷ dị, trong quá trình vung đánh khí thế càng hào hùng như kiêu dương liệt diễm vậy, hủy diệt ma pháp quật xuống càng không kém hơn một cái Lôi hệ cấm chú nào, hơn nữa năng lượng khổng lồ như vậy tập trung tại trên một cái lôi roi, nếu đánh vào trên thân người, khả năng ngay cả linh hồn cũng sẽ trong nháy mắt biến thành tro bụi.

Mục Bạch từ trong mười hai hắc tủy dực ma tiếp tục lùi về sau tránh né va chạm nhiều nhất có thể, bất quá từ mỗi cái cánh của hắn tuôn ra mấy tầng âm khí lạnh lẽo mỗi lúc một nồng nặc, kéo theo nhiệt độ hạ xuống mỗi lúc một thấp.

Khô lại…

Tê liệt…

Đông cứng…

Từng sợi tam xoa kích rơi xuống liền như vậy bám chặt trong không khí như những dây len rời rạc, đến liên kết truyền điện cũng bị cách ly hoàn toàn.

Cổ tay của Farl bắt đầu run run, lôi mâu trong tay đến mặt đất thì đột nhiên phân hoá ra ngàn vạn sợi, liền nhìn thấy từng cây từng cây thiểm roi tràn ngập năng lượng quang minh sí diễm phi vũ qua lại ở trong khu vực băng sương u ám của Mục Bạch đang mồn một cứng đơ.

“Ầm ầm ầm ầm ~~~~”

Một cái nhấn người về phía trước, hắc dực xoay một vòng liền phá vỡ ra cái không gian bị hàn âm đông lại thành mấy ngàn mảnh băng cực.

Hắc ám vị diện đại biểu nhất chính là lò nung vạn nhiệt, thiêu hủy hết thảy mọi linh hồn, thân xác thối rửa trên thế giới này sinh ra.

Nhưng ít ai biết đến rằng, địa phương đáng sợ nhất cái kia địa ngục, không hẳn chỉ tồn tại hỏa tức lẫm liệt, càng sâu xa và tận cùng quỷ dị hơn, người ta sẽ nói về cõi âm ti lạnh lẽo, là cực hạn băng ma khiến cho địa ngục đối với toàn bộ sinh vật đều muốn như một cái tù lao vạn kiếp bất phục, sợ hãi đến tột đỉnh không dám nhắc đến.

Hắc ám sứ giả Mục Bạch rõ ràng sinh ra từ âm ti vô hồn này.

Hắn là đại biểu duy nhất cho mặt lạnh lẽo của địa ngục.

Âm ti sứ giả!!!



Hình thiên sứ Farl có chút thất thần nhưng không đánh mất đi sự bình tĩnh vốn có trên gương mặt.

Chung quy, vẫn là quá xem thường hắc ám thế lực…

“Vậy nên, ngươi là Âm ti sứ giả, hắc ám phán quan ở địa ngục?” Hình thiên sứ Farl cất tiếng nói với Mục Bạch.”

"Như ngươi nói, ta, từ chối Mạc Phàm tiến vào hắc ám địa ngục, trong khi các ngươi khư khư cố chấp như vậy, đến tột cùng là ai đang coi rẻ pháp tắc của ai, cuộc tranh đấu này cuối cùng cũng vì các ngươi liền nó sẽ không thể có hồi kết nếu một bên không gục xuống!" Mục Bạch từ lời nói, ánh mắt đều mồn một sự cương quyết của bản thân.

Ai nhập hắc ám địa ngục, nên do hắn vị hắc ám phán quan này đến quyết định, mà không phải đám Thánh đường thiên sứ tượng trưng quang minh!

Loại này cố chấp, dù Mạc Phàm thoát ra, Thánh Thành vẫn tiếp tục đặt lên mình cái phán quyết, coi hết thảy sự tồn tại là vô nghĩa.

Trật tự, lúc nào do một phe quang minh quyết định?

Vừa hưởng thụ sự mạnh mẽ cùng tự hào của hắc ma pháp mang đến cho mọi người, vừa từ chối hắc ám sứ giả ở nhân gian có quyền lên tiếng, Thánh thành làm như vậy không thể nghi ngờ là tại làm tức giận người thống trị hắc ám vị diện, bọn họ ghét nhất những quần thể coi rẻ người thống trị hắc ám!

"Quy tắc thế nào cũng phải có người đến định ra, vừa vặn chúng ta đều tán thành cái lý niệm mà đại thiên sứ trưởng Michael tạo ra, nói cách khác, chúng ta với tinh thần chung một chí hướng, đều sẽ tin tưởng chính mình, nếu sứ giả của Hắc Ám Vương ở nhân gian, chúng ta vừa vặn tề tụ một chỗ, một lần nữa định lại quy tắc." Farl nói với Mục Bạch.

Chỉ là, khi nói những câu nói này, Farl dần dần nở ra nụ cười.

“Quy tắc mới chính là, mọi việc trên thế gian dĩ nhiên nên do đại thiên sứ trưởng Michael, do Thánh thành chúng ta quyết định."

"Ai nhập thánh đường, chúng ta quyết định."

"Ai xuống địa ngục, chúng ta quyết định."

"Người nào lại can đảm dám có nửa điểm coi thường Thánh thành, nửa điểm ý khiêu khích, ta tất để hắn thân hồn mẫn diệt!!"

Hình thiên sứ Farl đại biểu cho hình quan sát thần, là chân chính phán quan thế giới này.

Nàng tư cách phán quyết kẻ khác, dùng luật trị luật đối lúc còn cứng rắn hơn hết thảy các đại thiên sứ trưởng trong Thánh Thành.

Là nhẫn tâm nhất nữ nhân tại quang minh thần điện…

“Ta nói xong rồi!” Mục Bạch không muốn tiếp tục biện chứng với Farl nữa, nàng rõ ràng cùng với Michael là một giuộc, đơn cử không thể thảo luận.

Hình sứ nhân gian?

Phán quan địa ngục?

Người phán xét chỉ nên tồn tại một cá thể.

Liền hôm nay có thể cho cái kết được rồi…

- --