"Thằng nào đây? Cầu hôn cậu?" Kỷ Dung nheo mắt, giọng nói trầm thấp khàn khàn giống như một đôi bàn tay không xương cứ đụng chạm nhẹ nhàng tựa gãi vào màng nhĩ khiến cậu ngứa ngáy, lại tiềm ẩn bầu không khí nguy hiểm, nháy mắt, mùi pheromone Alpha tràn ra xung quanh cơ thể anh.
Đầu Kỷ Dung đang tựa vào vai Giang Nguyên, pheromone Alpha nồng nặc tỏa ra trên người anh suýt nữa nhấn chìm Giang Nguyên luôn.
Thực ra Giang Nguyên không hề ghét mùi pheromone của Kỷ Dung.

Nhưng cậu luôn cảm thấy mỗi khi Kỷ Dung đến vần, cơ thể cậu sẽ nóng lên, nhịp tim tăng nhanh.

Cậu không thích cảm giác này lắm.

Nó giống hệt như là...
Phản ứng bản năng của cơ thể khi Omega gặp phải Alpha.
Giang Nguyên dùng tay đẩy đầu Kỷ Dung ra, nhanh chóng né xa khỏi anh, lau phần mặt vừa chạm vào trán Kỷ Dung, hỏi: "Liên quan gì đến cậu?"
Kỷ Dung nhìn thấy một loạt động tác của Giang Nguyên, trong lòng khó chịu cực kỳ, cậu ghét anh rõ ràng đến mức ngay cả chính anh không thể tìm được lí do gì biện minh cho những hành động của cậu
"Thì là bạn học, không hỏi thăm vài câu được à?"
Kỷ Dung nói dứt câu liền hối hận, lí do này chắp vá quá, bản thân anh cũng chẳng thể hiểu nổi tại sao lại khó chịu khi nhìn thấy có người cầu hôn Giang Nguyên.
Nghĩ đến đây, Kỷ Dung nhìn chằm chằm Giang Nguyên, hay là do giấc mơ tối qua, tất cả đều tại Giang Nguyên quấn mỗi cái khăn tắm đã ra mở cửa cho anh.
Mấy người bạn cùng lớp nghe thế bắt đầu ồn ào.
"Giang Nguyên, cậu nói đi, rốt cuộc là ai nào?"
"Đúng đúng, người khác cũng muốn nói sau khi tốt nghiệp sẽ cưới cậu đó nè!"
"He he, chẳng lẽ là bạn trai à?"
Giang Nguyên nhớ lại khuôn mặt của Tống Di Thụy, thấy đám bạn học sôi nổi truy hỏi, thật ra cậu thấy vấn đề không nằm ở Tống Di Thụy, vấn đề là cậu xuyên vào thân thể này rồi.
Nghĩ đến việc sớm hay muộn thì cũng chia tay với Tống Di Thụy, cậu cảm thấy khá có lỗi.

Nếu cậu là Tống Di Thụy thì cậu cũng cảm thấy đau khổ.
Giang Nguyên suy nghĩ một lát, cho dù muốn chia tay thì cũng không cần phải nói dôi, cậu thừa nhận một cách tự nhiên: "Đúng, là bạn trai tôi."

"Ồ wao~~" Cả lớp ồ lên hỏi: "Là một Omega bé bỏng hửm?"
Giang Nguyên nắm tay đặt lên miệng ho nhẹ một tiếng, nói: "Anh ấy là Alpha."
"Á đù..."
Giang Nguyên nghe thấy loáng thoáng có tiếng người kêu lên khe khẽ, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cậu, quét một lượt từ trên xuống dưới.
Cậu nhún vai, nét mặt thờ ơ rời khỏi sân tập trong khi những sinh viên khác vừa đi vừa bà tám sôi nổi về những gì Giang Nguyên vừa nói.
"Đù má, Giang Nguyên đỉnh như thế, cứ nghĩ là cậu ấy sẽ yêu một Omega xinh đẹp hoặc một Beta, không ngờ lại yêu một Alpha!"
"Hay là người ta cũng mạnh lắm?"
"Cũng có thể chăng? Không biết có phải sinh viên trường mình không?"
Mấy người bạn cùng lớp sôi nổi bàn tán, Kỷ Dung đi bên cạnh nghe thấy sắc mặt đen xì, dù nhìn thấy tận mắt tin nhắn "Tống Di Thụy" cầu hôn Giang Nguyên, anh cũng chỉ nghĩ đó là một Omega xinh đẹp bé nhỏ, không ngờ lại là một Alpha?!
Trong đầu Kỷ Dung tràn ngập hình ảnh cái bụng bầu của Giang Nguyên, khó ở từ đầu đến chân.
Giang Nguyên bụng bầu...
Đệt!
Một quái vật Beta có bầu, không không không, chỉ nghĩ thôi là Kỷ Dung đã ớn lạnh toàn thân.
Bên này, Giang Nguyên đã về đến ký túc xá, nhận được đồng phục giao đến, mở cửa phòng vào rồi lập tức đóng ngay.
Lúc nãy bị Kỷ Dung xán lại gần, người cậu lại nóng lên, hơi khó chịu, cảm giác không tốt tí nào.
Giang Nguyên lấy máy liên lạc, lên mạng tìm kiếm kết quả về việc cơ thể nóng lên.
Trong một diễn đàn ẩn danh về giới tính ABO, Giang Nguyên vừa vào đã đăng ngay một bài viết, giấu tên.
Topic: Tôi là Beta, nhưng mà hôm nay tôi bị Alpha chạm vào, người tôi tự dưng nóng bừng lên...
Comment 1: "Anh không biết, nhường người sau."
Comment 2: "Cái này tui biết.

Cảm giác này rất giống với phản ứng của Omega sau khi bị Alpha chạm vào.

Nhân tiện đây, tui là một Omega nên tôi rất hiểu cảm giác đó.

Hơn nữa, trường hợp của cậu mặc dù hiếm hặp nhưng cũng không phải không có.

Anh họ tui phân hóa giới tính rất muộn, trước năm ảnh 18 tuổi ai cũng nghĩ ảnh là Beta, đùng một cái vào sinh nhật mười tám tuổi của ảnh, ảnh lại động d*c.

Đúng ngày sinh nhật luôn chài! Người ảnh tự dưng cứ nóng bừng á, sợ chết mất thui, nếu không nhờ chú tui phản ứng nhanh hổng biết chuyện gì sẽ phát sinh luôn.

Chủ top nhớ phải cẩn thận đó nha!"
Comment 3: "Chuyện số 2 đang kể tôi từng nghe nói đến, nhưng chưa gặp bao giờ".
Comment 4: " Tôi là bác sĩ.

Trường hợp ông số 2 nói đúng là có thể xảy ra, nhưng là trường hợp vô cùng hiếm hoi.

Tỉ lệ tầm 300.000 Beta mới phát sinh 1 trường hợp."
Chủ topic: "Không thế nào..."
Comment 5: "E hèm, lại là tôi bác sĩ đây.

Sau khi bị Alpha chạm vào người cậu có nóng lên không? Sau đó cậu cứ cảm thấy khó chịu bứt rứt? Nếu đúng là như thế thật thì cậu cần chú ý đấy, rất nguy hiểm!"
Nhìn thấy mấy câu trả lời trong diễn đàn, Giang Nguyên bắt đầu nghi ngờ giới tính thật của mình không biết có vấn đề gì không.

Bởi vì tỉ lệ cha mẹ AO sinh ra con là Beta hiếm hoi cực kỳ.

Sinh ra Beta thì vẫn có, nhưng cực kỳ cực kỳ hiếm!
Không được, bình tĩnh đã, Giang Nguyên hít vào một hơi thật sâu suy đi nghĩ lại.


Cậu buông máy liên lạc xuống, đột ngột mở cửa ra.

Ngoài hành lang các bạn học đang lần lượt trở về ký túc, trong đó có Kỷ Dung.
Giang Nguyên liếc nhìn Kỷ Dung, sau đó vòng qua Kỷ Dung tóm lấy một cậu trai cao to trong lớp.

Giang Nguyên nhớ tên cậu ta vì lúc nãy đã tiến hành điểm danh, nếu không nhầm thì đây là Arlos.
"Arlos, có thể nhờ cậu giúp tôi một việc được không?" Giang Nguyên nắm tay cậu bé Arlos tóc nâu, thì thầm.
Arlos hơi giật mình khi bị Giang Nguyên gọi lại.

Giang Nguyên là người có thành tích đứng đầu trong lớp, sau này có gì cần hỏi đằng nào cũng cần phải hỏi Giang Nguyên, giờ Giang Nguyên chủ động nhờ vả, tất nhiên là cậu không từ chối rồi: "Được chứ, cậu cần mình giúp gì?"
Giang Nguyên nắm cổ tay Arlos, kéo cậu ta về phía phòng mình.

Kỷ Dung đứng xem bên cạnh nhếch mép, một người sống sờ sờ đứng lù lù trước mặt Giang Nguyên, Giang Nguyên lại bỏ qua không thèm nhờ anh mà tìm người khác nhờ vả?
Chưa cần xét đến bất kỳ cái gì, chí ít thì họ biết nhau đầu tiêntrong lớp đó!
Không, không ổn, sao anh phải tức giận nhỉ? Không nhờ vả anh thì mới tốt chứ? Anh còn sợ dính vào rắc rồi đấy!
Giang Nguyên kéo Arlos về phòng rồi đóng cửa, Kỷ Dung ở ngoài cửa:...
"Giang Nguyên, cậu tính nhờ mình làm gì?" Arlos bước vào, nhìn phòng của Giang Nguyên.

Căn phòng khá là sạch sẽ ngăn náp, có mấy chậu cât xanh.

Arlos quay đầu lại hỏi.
Giang Nguyên nhìn Arlos, nghĩ nghĩ, rồi bảo cậu: "Cậu có thể phóng ít pheromone Alpha không?"
"Cậu nói gì thế?" Arlos tưởng mình nghe nhầm, bối rối hỏi lại.
Giang Nguyên gật đầu: "Đừng hỏi tại sao, giúp tôi đi.

Phiền cậu phóng ra một ít pheromone ở đây luôn.


Tôi cần xác nhận một chuyện rất quan trọng!"
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Giang Nguyên, Arlos gật đầu: "Mình không biết cậu muốn xác minh chuyện gì, nhưng không vấn đề!"
Vừa nói xong, Arlos phóng ra một ít pheromone.

Giang Nguyên ngửi thấy mùi trong không khí, nhưng không hề có cảm giác cả người nóng lên như trước.

Giang Nguyên nghĩ ngợi rồi tiến lên hai bước lại gần Arlos.
Người vừa tới gần, mặt Arlos lập tức đỏ bừng, vẻ mặt ngơ ngác, một tay ôm ngực, run rẩy tuyên bố: "Mình là Alpha chân chính, không phịch Beta!"
Giang Nguyên: "...".


Áp Arlos vào tường, Giang Nguyên phát hiện kể cả khi tiếp xúc trực tiếp với Alpha như Arlos, cơ thể cậu hoàn toàn không có dấu hiệu nóng lên, có vẻ là cậu nghĩ hơi nhiều rồi.
Mặc dù khi tiếp xúc với Kỷ Dung cơ thể cậu sẽ nóng lên, nhưng ngoài việc nóng lên cũng không có dấu hiệu nào khác, ví dụ kiểu động d*c như Omega...
Giang Nguyên lùi lại một bước, buông Arlos ra, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra cậu không phải là một Omega bị phân hóa muộn, mà là Beta đích thực.

Về phần nguyên nhân tại sao cơ thể cậu lại nóng lên khi gần gũi với Kỷ Dung thì có thể là vì...!Trời nóng? Hay là vì Kỷ Dung đẹp trai?
Giang Nguyên cảm thấy mình đã tìm được đáp án đúng.

Dù tên Kỷ Dung này khá là khó ở nhưng gương mặt đó đúng là ngắm nhìn thỏa mãn mãi không chán, như kiểu được sinh ra theo đúng sở thích của cậu vậy.
Đáng tiếc cậu ta lại là Alpha, nếu là Beta hoặc Omega, cậu cần gì phải chần chừ!
Arlos được Giang Nguyên thả ra giống như một Omega bé bỏng íu đúi vừa bị Alpha ức hiếp, quay đầu chạy mất dép.

Cửa vừa mở, một luồng pheromone Alpha nồng nặc tràn ra khỏi phòng ký túc xá của Giang Nguyên.
Kỷ Dung - vẫn chưa kịp vào phòng mình - lại tiếp tục nghi ngờ cuộc đời: Cái lùm gì vậy má!!!.