Mười năm cuộc sống đầy vất vả, đói khát và sợ hãi đã khắc sâu vào tận xương tủy cô, cô đã từng tự nhéo mình đến tím người, hy vọng mọi chuyện chỉ là cơn ác mộng, nhưng cô không bao giờ tỉnh dậy được.

Như thể nhớ ra điều gì đó, Tịnh Thù từ trên giường đứng dậy, kéo mạnh rèm cửa, ánh nắng mặt trời dịu dàng tràn vào phòng, cô hít thở không khí ngoài trời mà mình đã không cảm nhận được trong suốt mười năm.

Tất cả những ký ức về quãng đời đã qua như hiện về trước mắt cô, và cả cảnh hỗn loạn trước khi cô chết.

Tịnh Thù siết chặt đôi tay, trong đời này cô quyết không lặp lại những sai lầm của kiếp trước.

Tịnh Thù rất vui vì cuối cùng đã gặp được ánh nắng mặt trời, nhưng cô cũng chán ghét, tức giận về sự nhút nhát của mình.


Trong một khoảnh khắc, niềm vui, tức giận, nỗi buồn và sự vui thích đều ùa về, làm cho đầu óc cô trống rỗng.

Một vài phút sau, cơn đói quen thuộc giúp Tịnh Thù lấy lại sự bình tĩnh.

Hóa ra cô đã ngủ quên, bụng đói meo rồi, Tịnh Thù chạy vào nhà bếp và thấy trong nồi đang hâm một bát sữa, trứng gà, ngô và bánh bao.

Tịnh Thù nhanh chóng nắm lấy chiếc bánh bao và ăn một cách ngấu nghiến, sau đó cầm bát sữa lên và uống ực một hơi hết sạch.

Tiếp đến là cắn bắp ngô, cảm nhận hương vị thơm ngon, mềm dẻo thấm sâu trong miệng, thời khắc này Tịnh Thù cảm thấy không có gì hạnh phúc bằng việc được thưởng thức những thức ăn từ ngũ cốc hoa màu.

Dù ở năm thứ chín sau ngày tận thế, Tịnh Thù có một không gian tùy thân mà cô có thể trồng trọt, nhưng thật không may là nhiều loài thực vật đã bị tuyệt chủng, và số lượng hạt giống còn lại quá ít.

Việc có thể trồng trọt để ăn no, sống sót đã trở thành một ước mơ xa xỉ đối với phần lớn mọi người.

Tịnh Thù cẩn thận bóc vỏ quả trứng, trước tiên cô cắn một ít lòng trắng, hương vị thanh khiết ngay lập tức lan tỏa, sau đó rắc một chút muối đều đặn lên phần lòng đỏ rồi nhẹ nhàng cho toàn bộ vào miệng, nhai nuốt từ từ, hương vị lưu luyến mãi không thôi.

Các loại thực phẩm cao cấp thường chỉ cần những phương pháp chế biến đơn giản nhất.


Giống như trứng gà, một nguyên liệu cao cấp thì dù là luộc, chiên, xào, hay hấp, không cần phải tẩm bột cũng đủ khiến bất cứ đứa trẻ nào phải thèm thuồng.

Những người trẻ tuổi không từng trải qua nạn đói không bao giờ hiểu được tại sao người già lại nhặt những hạt gạo rơi trên đất và ăn chúng mà không hề phàn nàn.

Vì ước mong sau này có thể no đủ, ăn ngon, Tịnh Thù bắt đầu suy nghĩ về không gian Rubik của mình.

Khối Rubik ba lớp, là đồ chơi Rubik được làm từ 3x3x3 khối nhỏ hình vuông, khi chơi người ta làm lẫn lộn sáu màu của nó và thông qua việc xoay chuyển để phục hồi trạng thái ban đầu.

Khi Tịnh Thù 16 tuổi, cô đã giành được danh hiệu học sinh trung học phục hồi Rubik nhanh nhất ở Ô Thành với thành tích 6,8 giây và cảm thấy không còn hứng thú nữa.

Đến 18 tuổi, người cha Tịnh An đã tặng cô món quà trưởng thành là Rubiks Revenge, một khối Rubik bốn lớp với cấu trúc hình lập phương 4x4x4, trong tên tiếng Anh có nghĩa là "báo thù".

Sau vài ngày không thành công, Tịnh Thù đã không chạm vào nó nữa, nhưng khi thế giới tận thế trở nên nhàm chán, cô bắt đầu chơi lại và tốc độ hoàn thành cũng ngày càng nhanh hơn, tuy nhiên mãi đến năm thứ chín, cô mới kích hoạt được và sau đó cô cũng suy nghĩ rất lâu về điều kiện kích hoạt.


"Có lẽ là do tốc độ, chỉ có lần đó tôi dùng chưa đến 30 giây, khối Rubik không gian mới được kích hoạt.

"
Tịnh Thù trở về phòng ngủ của mình, từ đống đồ linh tinh trong hộp đựng đồ cô đã tìm ra được khối Rubik bốn lớp, không gian di động mà cô có thể sử dụng để trồng trọt.

Tịnh Thù vận động tay một chút, lấy ra bộ đếm thời gian, hít sâu một hơi, sau tiếng "ding" vang lên cô bắt đầu xoay khối Rubik.