Cuộc thi chính thức được bắt đầu. Từng người đại diện cho từng đội tiến đến bốc thăm lấy thứ tự. Ngoài các đội thì cũng có nhiều người đơn độc tới đây thi đấu để kiểm tra khả năng của mình, cũng có những người thiếu tiến triển trong cầm nghệ cũng có thể đến để tham gia thi đấu để tìm được kì ngộ. Hơn nữa đây là lần đầu tiên cuộc thi được tổ chức tại đây, chính vì vậy mà lượng người tới đây vô cùng đông đảo náo nhiệt khắp trốn kinh thành.

Đến lượt đội của tôi lên bốc rồi, và tôi lại là đứa bị đẩy lên làm đại diện. Rút thẻ số lên, bỗng nhiên khiến tôi sốc tinh thần nặng vì độ đui của mình. Tôi bốc trúng số 1!

Có mấy ngàn con số không bốc lại bốc phải số một cơ chứ, đấu đầu thì xác định thật rồi.

Quốc sư là người chủ trì cuộc thi lần này. Cuộc gồm có 3 vòng giành cho đấu đội và 5 vòng dành cho đấu đơn và đấu đôi. Lần này tham gia chỉ có 10 đội khác nhau nên số lượng vòng thi cũng giảm đi.

Về thi đấu đội:

Vòng 1 là thi đấu độc tấu từng người. Điểm trung bình cộng của đội nào cao hơn sẽ giành chiến thắng.

Vòng 2 là thi đấu hoà tấu 2 người. Cặp có điểm số cao nhất thuộc đội nào thì đội đấy giành chiến thắng.

Vòng 3 thi đấu linh cầm. Mỗi đội chọn một người là đại diện tiến hành thi đấu trực tiếp. Cái đặc biệt trong vòng này là người thi đấu có thể dùng linh lực của mình truyền vào trong đàn để đánh gục đối phương, hoặc dùng tạp âm để làm nhiễu thần chí đối phương. Ở vòng này chỉ cần dây đàn đứt, loạn âm hoặc bất tỉnh, mất khả năng thi đấu được coi như thắng cuộc.

Về thi đấu đơn lại vô cùng thú vị:

Vòng 1 vẫn là độc tấu, tuỳ vào kĩ thuật mà tính điểm. Toàn bộ thí sinh đều chỉ đánh chung một khúc, ngoài ra có 2 nhân vật làm phụ cầm tạo tạp âm khiến loạn nhịp. 200 người có quãng thời gian trụ được lâu nhất sẽ được vào vòng sau.

Vòng 2 lại là đấu đôi. Hai người từng cặp thi đấu sẽ đánh hai bản khác nhau, người nào không bị loạn nhịp thì lập tức dành chiến thắng. Nếu hoà thì cả hai cùng vào vòng. Nhận không quá 110 người.

Vòng 3 Thi cầm, ở vòng này giám khảo sẽ đọc một câu thơ, tất cả thí sinh sẽ dựa vào câu thơ mà mỗi người tự sáng tác một bản đàn, tuỳ vào độ sát so với ý nghĩa câu thơ mà được tính điểm, 20 người có điểm cao nhất sẽ được vào vòng sau.

Vòng 4 Linh đấu, tương tự linh cầm nhưng ở đây các thí sinh chỉ có thể tấn công đối thủ bằng cầm, bằng hình thức này chỉ cần một trong số 2 người ngừng đánh thì, người còn lại sẽ vào vòng trong. Vòng này lấy 4 người.

Vòng cuối huyễn cầm. Từ cầm khiến người nghe đi vào mộng cảnh nửa mơ nửa tỉnh. Ở vòng này lần lượt từng thí sinh lên đài. Người nào có số người bị vào huyễn cảnh nhiều nhất là người chiến thắng.

Nghe xong thể lệ cuộc thi toàn bộ mọi người hò hét, háo hức cho cuộc thi này.

Mà không hiểu vì sao lúc đọc tên các thí sinh lên nhận thứ tự đấu đơn thì lại có tên tôi:

- Châu Tử Thanh mời lên lấy số thứ tự của mình!

Tôi giật mình nhìn xung quanh chỉ thấy Bát Hoàng tử giơ nắm tay nhấc ngón cái lên cười nhìn tôi. Vậy mà tôi bị lừa một cách trắng trợn như thế này, tôi sao lại cả tin vậy chứ. Ôi! Lương tâm.

Vậy là tôi phải liên tiếp tham gia cả đấu đơn lẫn đấu đội, kì nghỉ của tôi ơi. Vậy là 7 ngày dành cho cuộc thi đấu đơn đã lấp đi cái ngày nghỉ của tôi rồi!

Ngày đầu tiên gồm 4 đội thi đấu với nhau, và tuyển chọn 200 người cho cuộc thi đấu đơn. Đội của tôi đấu với đội từ phía nước láng giềng phía Bắc, còn 2 đội cũng thi đấu cùng ngày tôi cũng không quan tâm lắm. Bởi lẽ mọi quan tâm của tôi đều dành cho Cố An Nhiên mà thôi. Tôi từng rất thích nhân vật này cho đến khi đọc kết thúc câu chuyện, là một người tuyệt vời ông mặt trời nhưng lại bị đoạn tụ, chính là “ đoạn tụ” trong mấy cái tiểu thuyết Yaoi mà mấy đứa con gái thích giờ lại xuất hiện đúng chương cuối của một bộ truyện ngựa đực này. Bỗng nhiên tôi nhớ ra cái gì đó hơi sai sai... Mình hình như bị cong còn mẹ nó rồi. Mặt tôi bắt đầu đỏ lên như quả cà chua chín, trong đầu giờ lấp đầy bằng hình ảnh của Thái tử điện hạ. Một bàn tay từ đâu đến vỗ lấy vai tôi và gọi:

- Tử Thanh thi tốt nha!

Quay lại về phía sau, không ai khác chính là Thái tử điện hạ. Nghĩ tới tào tháo tào tháo đến liền. Mặt tôi lúc này càng đỏ hơn, vội vàng giữa bình tĩnh, tôi kéo tay Thái tử ra khỏi vai mình rồi nói:

- Cảm ơn ngài a! Thần đi đây.

Nói xong tôi vội vàng về vị trị dự bị của đội. Tôi như muốn bốc hơi khi nhận ra mình đã say nắng Thái tử điện hạ rồi! Sao giờ mình mới biết vậy, cái đầu vô dụng này!

Thái tử điện hạ ngẩn tò te ra đấy một lúc, xong chấn tĩnh lại hướng phía tôi hét lớn:

- Tử Thanh nhớ thắng nha!!!

Tôi đỏ mặt quay đi một lần nữa, tâm trạng tôi giờ chỉ nghĩ tới: “ Xấu hổ quá đi à!”

Lục Hoàng tử thấy y chỉ cổ vũ mỗi mình tôi mặt tỏ vẻ ghen tị hét về phía Thái tử điện hạ:

- Ca cổ vũ đệ nữa nha!

Thái tử điện hạ coi như bơ lác hắn rồi về vị trí của mình trong khu khán đài.

Giờ cuộc thi chính thức được bắt đầu. Vòng đầu tiên, đội của tôi đấu với đội của các học sinh từ học viện của Linh Quốc. Mỗi đội có 6 thành viên, đội tôi có Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử, cặp song sinh Tứ hoàng tử và Ngũ hoàng tử còn có thêm Lục hoàng tử và Thập Nhất hoàng tử. Lần này tôi cũng đoán được hầu hết họ đi thi đấu có mục đích gì. Nhị hoàng tử và Thập Nhất hoàng tử chắc chỉ bị Bát hoàng tử kéo vô đi thi, Lục hoàng tử thì thì chỉ là để cua gái còn cặp song sinh kia thì tôi vẫn chỉ mờ ám đoán được họ có mục đích gì không thể biết chắc chắn. Phía đội bên kia đối thủ hoàn toàn là nữ, bọn họ đều tầm tuổi bọn tôi, nhìn ai cũng có tiềm năng trong cầm nghệ nhưng họ có một điểm yếu vô cùng lớn đó là về thể chất. Nếu đấu xem ai lâu hơn thì chắc chắn đội tôi thắng, tuy nhiên vòng đầu tiên là vòng thiên về phần kĩ thuật đem lại bất lợi không nhỏ cho các vị hoàng tử. Mặc dù vậy vòng 1 kết thúc êm đẹp với màn chiến thắng tuyệt đối của đội tôi, các hoàng tử dù mới học qua vài tháng nhưng thiên phú của họ đều rất tốt, và thầy của bọn họ vô cùng tài giỏi. Tôi nhìn bọn họ chiến thắng bước xuống khán đài, trong lòng bỗng nhiên nổi liên tinh thần danh sư: “ Các ngươi đúng không phụ công sức của vị sư! Ha ha ha!!! //khẽ vuốt râu//” _Đây chỉ là tưởng tượng thôi.

Vòng đầu tiên đội của tôi thắng mà không hề gặp trở ngại nào cả, bắt đầu vòng tiếp theo cuộc chiến bây giờ mới thực sự bắt đầu.

- Hết chương 20-