Tiểu Ốc cởi chỉ còn lại áo ngực cùng quần lót, nhưng rồi lại không cởi tiếp được nữa. Cô thật sự không có cách nào đứng trước mặt một người xa lạ mà đem chính mình cởi hết như vậy. Cô thật không muốn có lỗi với Lữ Trị, nếu như vì vậy mà bị bắt đi cho binh lính hưởng dụng, cô vẫn có biện pháp giải quyết mấy người lính, và vẫn còn thời gian suy nghĩ biện pháp để moi ra một chút tin tức.

Ba phút trôi qua rất nhanh, ở đó cả đám các cô gái đã cởi hết, còn õng ẹo làm dáng, cô nhìn có vẻ như hạc đứng trong bầy gà. Tiểu Ốc nhìn thấy một người phụ nữ trung niên thì cau mày, muốn đi qua kéo cô ấy đi, cô không do dự chút nào đi tới chỗ đó. Các cô gái kia dùng ánh mắt hoặc là đáng thương hoặc là hả hê nhìn cô, Tiểu Ốc cười lại với bọn họ một tiếng coi như an ủi, nói: “Không sao, tôi cảm thấy binh lính cũng không tồi, tôi không có chí lớn, dáng dấp cũng không xinh đẹp, chúc các cô may mắn."

Tiểu Ốc lưng thẳng tắp, làm một bộ dáng không sao cả, đang đi nhanh đến cạnh cửa thì đột nhiên nghe một âm thanh trầm thấp từ trên lầu truyền đế âm thanh của tên này rất có ma lực, làm cho người khác không tự chủ nghe theo: “Chọn cô ta đi!"

Tiểu Ốc khựng lại, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, dường như không thể tin, nhưng cô cũng thật sự còn chưa có hoàn toàn cởi hết mà.

Tiểu Ốc hít sâu một hơi, đi theo một người khác tới cửa cầu thang. Lên trên lầu, rất nhiều bước đã bị lược bớt đi, ví dụ như tắm, tán tỉnh. Trong phòng là tối hay là sáng, cô hoàn toàn không biết, bởi cô bị che mắt, trói chặt tay, trực tiếp bị người ném vào bên trong.

Giường thực cứng, chỉ có một tấm chiếu, không có nệm êm, Tiểu Ốc nghĩ người này nhất định không phải là người hay hưởng thụ. Hắn ngủ giường cứng như vậy là vì muốn luôn luôn giữ đầu óc minh mẫn, cuộc sống quá an nhàn sẽ khiến cho con người dễ dàng mất đi ý chí chiến đấu.

Rất nhanh Tiểu Ốc nghe được tiếng bước chân trầm ổn nhưng lại có lực của một người, một đôi ủng quân nhân giẫm ở trên sàn nhà bằng gỗ, phát ra âm thanh lộp bộp lộp bộp.

Tiểu Ốc cũng từng trải qua rất nhiều sự tình, nhưng nghe cái âm thanh này vẫn cảm thấy có chút sợ, toàn thân không tự chủ được tiến vào trạng thái đợi chiến. So với tất cả đối thủ trước kia của cô thì tên này to lớn hơn, một tên trùm ma túy tồn tại, đại biểu đã có vô số lần tranh đấu cùng vô số sinh mạng ra đi.

Khí thế cực kỳ mạnh mẽ, khi tên kia dần dần đến gần, Tiểu Ốc khẩn trương đến nỗi có thể nghe thấy tiếng tim mình đập kịch liệt như đang khua chiêng gõ trống.