Mạc Tử Hiên vẫn như trước đẹp trai mê người, theo năm tháng trên người anh càng nhiều thêm mị lực, trên môi anh vẫn là nụ cười thản nhiên, anh một tay bỏ vào túi quần một tay dắt Đậu Nành đi vào nơi tổ chức hôn lễ.

Tim Vũ Vi giây phút nhìn thấy Mạc Tử Hiên không khống chế được đập liên hồi, thân hình mảnh mai thẳng tắp cứng ngắc không nhúc nhích được.

Cô muốn chạy đi, không muốn cho anh thấy mình nhưng là hai chân của cô giống như là bị đóng đinh đính tại chỗ thế nào cũng không bước đi được, chỉ có thể đứng tại chỗ nhìn anh từng bước từng bước đi về phía mình.

Lúc này, Mạc Tử Hiên đang dắt tay Đậu Nành vào lễ đường, anh thật lòng vì Lạc Ngưng Nhi cùng anh trai mà tới, hai người bọn họ trải qua nhiều đau khổ rốt cuộc cùng được bên nhau. Khóe miệng anh nhàn nhạt nụ cười chúc phúc nhìn người mặc lễ phục màu trắng Mạc Tử Phàm.

Tại thời điểm đó anh cảm thấy có ánh mắt đâu đây đang nhìn chằm chằm vào mình, anh không khỏi có chút kinh ngạc, quá khứ phàm là nữ nhân nhìn anh anh cũng chán ghét cực điển, thế nhưng lần này anh không có một chút cảm giác chán ghét mà còn có một chút chờ mong ? Anh không khỏi theo cảm giác tìm kiếm ánh mắt nay khi anh bắt gặp đôi mắt đẹp như sao trên trời ánh mắt mà trong mơ anh cũng muốn gặp, lòng anh trong giây lát gia tốc nhảy lên, thân hình giống như là bị cái gì đánh một cái đính tại chỗ.

Người phụ nữ thành thục này không phải Đồng Vũ Vi còn có thể là ai?

Đồng Vũ Vi, anh đã nghĩ bọn họ sẽ còn gặp lại, nhưng làm thế nào cũng không nghĩ tới sẽ ở hôn lễ của anh mình mà gặp lại cô.

Tề Mỹ Linh trên mặt luôn luôn mỉm cười nhìn người xung quang, cô một thân quần áo cao quý, sống lưng thẳng tắp từng bước từng bước chậm rãi đi về phía lễ đường, cô thích chính là trường hợp này, bởi vì chỉ có tại trường hợp này cô mới giống như Mạc phu nhân, và chỉ có vậy cô mới có thể cùng Mạc Tử Hiên sóng vai mà đi.

"Ba, sao lại không đi?" Đậu Nành đứng bên cạnh Mạc Tử Hiên thấy ba đứng tại chỗ không đi không nhịn được mở miệng hỏi.

Tề Mỹ Linh đang đi về phía trước nghe vậy cũng dừng lại xoay người nhìn Mạc Tử Hiên, trên mặt vẫn là nụ cười rực rỡ dịu dàng nói "Hiên, sau lại không đi bà nội ở bên kia. . . . . ." Lời nói chỉ nói một nửa liền bị chặn ở trong cổ bởi vì cô phát hiện Mạc Tử Hiên đang nhìn chằm chằm vào người ở cách đó không xa căn bản không nhìn cô.

Kể từ khi gả cho anh đến nay cô cũng chưa từng thấy Mạc Tử Hiên nhìn chằm chằm vào một người như vậy, trong lòng không khỏi có chút tò mò theo ánh mắt anh nhìn, khi cô thấy Đồng Vũ Vi đứng ở đó nụ cười trên mặt lập tức vụt tắc, gương mặt cứng đờ đôi mắt đẩy vẽ câm phẩn như khủng long sắp bạo phát!

Đồng Vũ Vi, lại là Đồng Vũ Vi!

Tề Mỹ Linh cảm thấy máu trong người sôi lên, Đồng Vũ Vi cư nhiên xuất hiện!

Cô thống hận người phụ nữ này nhất trên đời, cô ta đã xuất hiện trước mặt cô, không những thế còn ở trước mặt mọi người công khai cùng Mạc Tử Hiên nhìn nhau!

Đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ !

Cô buông ra tay Mỹ Mỹ đi tới trước Đồng Vũ Vi giơ tay muốn cho Vũ Vi một bạt tay "Đồ đê tiện, lại dám quyến rũ chồng ta? !" Nữ nhân này là người nhận được tình cảm chân thành từ chồng cô, cũng bởi vì cô ta mà chồng cô không đụng cô, cũng bởi vì cô ta mà trong ngày kết hôn đó suýt nữa cô bị anh vứt bỏ, sau anh rốt cuộc chạy tới hôn lễ nhưng trong lòng ngực của anh cư nhiên ôm theo một đứa trẻ sơ sinh, cô mới vừa vặn kết hôn lại được thành mẹ ghẻ!

Người phụ nữ này làm cô khổ sở cả đời, làm cô trở thành chuyện buồn cười nhất trong giới thượng lưu!

Cô hận không được lột da rút gân uống máu của cô ta! Sau đó đem cô ta băm thành thịt vụn cho chó ăn!