“Được! Tôi cũng đã chuẩn bị xong rồi.”

 

Lúc này, Đường Tư Vũ đang đeo một đôi giày cao gót pha lê tinh xảo, khiến khí chất toát ra từ người cô tăng lên không ít, cảm giác giống như một nàng công chú quý phái và thanh lịch.

 

Trên sân khấu, Diệp Du đang phô diễn giọng hát của mình, các fans cuồng dưới khán đài điên cuồng chụp ảnh gáo thét cổ vũ cô, tuy nhiên, Hình Liệt Hàn ngồi ở hàng ghế thứ tư dường như lại không hề nghe nhạc, anh đang cau chặt mày lại, không biết đang nghĩ cái gì.

 

“Daddy, daddy thấy tối nay mami có đẹp không?” Cậu nhóc hào hứng hỏi cha cậu.

 

Hình Liệt Hàn không muốn nói dối trước mặt con trai, nhếch miệng cười: “Đẹp Š „ lăm.

 

“Vậy daddy có yêu mami không?” Cậu nhóc lập tực hỏi tiếp.

 

Hình Liệt Hàn không trả lời, chỉ cười rồi xoa đầu cậu nhóc, sau đó, ánh mắt anh lạnh lùng quét sang phía Mộ Phi, thấy anh ta không hề để ý trên sân khấu, mà ánh mắt nhìn vô định về phía trước như đang hồi tưởng lại điều gì đó.

 

Điều này Hình Liệt Hàn dường như cũng có thể đoán được. Mộ Phi và Đường Tư Vũ quen biết nhau từ nhỏ, vì thế trước kia cô ta có bộ dàng như thế nào anh ta đều biết rõ. Nếu không phải lần đầu tiên của cô thuộc về anh thì anh cũng sẽ nghi ngờ không biết liệu trước kia hai người họ có làm cái việc thân mật nhát kia không.

 

Nhưng dù không có đi chăng nữa thì máy việc hết sực đơn giản của các cặp tình nhân như nắm tay hôn môi chắc chắn là cũng làm không ít!

 

Nghĩ đến điều này, đáy mắt Hình Liệt Hàn như hiện lên một tia lạnh lùng, cảm giác như sắp đóng băng vậy.

 

Cậu nhóc không hỏi nữa vì cậu biết tối nay mẹ cậu đẹp như vậy, rất nhiều người đều sẽ đem lòng yêu mến mẹ cậu, cậu hy vọng rằng cha cậu cũng sẽ là một trong số đó.

 

Sau khi Diệp Du hát xong bài hát này, cô tương tác một chút rồi tiếp sau đó, cô nhờ một vị khách quý lên giúp đỡ, âm nhạc với tiết tấu vui vẻ cũng bắt đầu vang lên.

 

Lúc cô cất giọng hát, mọi người đều im lặng, chỉ nghe thấy tiếng đàn piano vang lên trong trẻo như ngọc trai, trầm bồng vang lên cao rồi lại trằm xuống dưới, và dưới sự mong chờ của tất cả mọi người, một bông hồng rực rỡ nóng bỏng xuất hiện. Người con gái lúc nãy biến ảo khôn lường, toàn thân tỏa ra sự gợi cảm hấp dẫn xuất hiện.

 

Âm thanh của piano cũng là một giai điệu hoàn toàn khác, nhịp điệu trầm bổng rõ ràng. Điều này đủ đề thấy rõ trình độ của Đường Tư Vũ như thế nào, khiến mọi người như được mở mang kiến thức.

 

Tuy nhiên ở dưới sân khấu có hai người đàn ông ánh mắt như dán chặt vào cô.

 

Đối với người con gái ăn mặc trang điểm như vậy, hai người họ đều vô cùng sững sờ và ngạc nhiên.

 

Đối với họ, cô mặc chiếc váy này quá thiếu vải!

 

Hình Liệt Hàn cau mày, chết tiệt, chẳng lẽ cô ta không biết mình là người đã có con rồi hay sao? Vậy mà lại dám ăn mặc như thế này, muốn cho ai xem chứ?

 

Nghĩ đến đây, ánh mắt Hình Liệt Hàn nhìn về phía Mộ Phi, chẳng lẽ người phụ nữ mê hoặc hắn ta?

 

Lúc này, Mộ Phi mặc dù vừa ngạc nhiên nhung cũng vừa lo lắng, vì thế ánh mắt anh không ngừng nhìn về phía Đường Tư Vũ, dường như sợ cô sẽ biến mắt.

 

Nhưng trong mắt Hình Liệt Hàn, không còn nghi ngờ gì nữa, Mộ Phi chắc chắn đã bị cô mê hoặc rồi.

 

Hình Liệt Hàn cắn môi, ánh mắt nào có gì gọi là tán thưởng cơ chứ? Anh hận không thể lậ tức cởi tây trang ra khoác lên người co.

 

Anh càng mong muốn sau khi cô xuống sân khấu sẽ phải cảnh cáo cô một tiếng, sau này lên sân khấu không được mặc những trang phục thiếu vải như này nữa.

 

Nhưng trong mắt người khác, Đường Tư Vũ mặc như vậy không có gì lộ liệu cả, đây chính là mỹ cảm nghệ thuật, ngay đến cả Hình Nhất Nặc cũng cảm thấy vô cùng đẹp, cô muốn sau này khi mình làm ngôi sao cũng sẽ được mặc những bộ trang phục như vậy!

 

Người khác đều nhìn cô với con mắt nghệ thuật, còn Hình Liệt Hàn lại mang một ánh mắt phức tạp nhìn cô, anh thật sự không ngờ rằng người phụ nữ bình thường ăn mặc bảo thủ như thế nhưng lại có làn da sáng lấp lánh như vậy. Anh biết cơ thế cô không cần thoa bắt cứ thứ gì cũng vẫn vô cùng trắng trẻo hồng hào.

 

Trên màn hình, dường như máy quay cũng vô tình cho cô xuất hiện nhiều hơn một chút, đặc biệt là lúc cô hơi cúi người lộ ra một chút cảnh xuân, khiến người khác âm thầm ngưỡng mộ cơ thể tuyệt đẹp của cô gáo này.

 

Hình Liệt Hàn thực sự muốn cho mấy tên quay phim kia một nắm đấm, mấy tên khốn nạn đó không đi quay Diệp Du cho tốt đi, tại sao cứ đi quay ngực cô làm gì?

 

Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy nghĩ phức tạp của riêng anh mà thôi, còn sắc mặt thì cũng chỉ trầm xuống.

 

Anh hy vọng đây là bài hát cuối cùng của người phụ nữ này, như thế thì cô cũng không cần phải mặc như vậy để mê hoặc Mộ Phi cũng như toàn bộ nam giới ở đây thưởng thức cô thể cô nữa.

 

Nếu Đường Tư Vũ biết suy nghĩ của anh, chắc chắn cô sẽ hừ lạnh một tiếng. Cô mặc như thế này không phải để mê hoặc hấp dẫn bắt cứ ai cả, cô chỉ muốn lấy lòng bản thân cô, cô thích mặc như thế nào thì mặc thế đấy, ai quản được chứ?

 

Dưới sân khấu, Đường Y Y cũng tức sắp phát điên lên, cô ta nghĩ rằng Đường Tư Vũ ăn mặc như chính là để thu hút sự chú ý của Mộ Phi. Quả nhiên, người chị cùng cha khác mẹ của cô lại có tâm tư nham hiểm muốn cướp đi Mộ Phi từ tay cô như vậy! Mà lại còn tỏ ra cái vẻ là người vô tội nhưng từ sâu đáy lòng không biết muốn cướp Mộ Phi từ tay cô đến mức nào.

 

Sau khi bản tình ca nồng cháy kết thúc, Đường Tư Vũ đứng trên sân khấu cảm ơn khán giả, hai tay chắp lại trước ngực, nho nhã cúi gập lưng xuống phía dưới khán đài.