*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hoắc Vũ Long lau nước mắt trên mặt và xua tay với Giản Ngọc.

“Chuyện này không trách con được, con cũng tốn rất nhiều công sức mới điều tra ra được những chuyện này, vất vả cho con rồi,  Ngọc Nhi.

” 
“Bố nuôi khách sáo với con rồi, à bố ơi, con trai và con gái của bác ấy vẫn còn ạ”.


Nhắc đến chuyện này, đôi mắt của Hoắc Vũ Long lại sáng lên.

Ông không thể tìm lại chị gái mình, nhưng có thể tìm được các con của chị gái thì cũng coi như trút được gánh nặng trong lòng.

“Sau khi chị gái bố qua đời, Tô Khôn đã kết hôn với cô bồ nhí đã sinh đôi một cặp trai gái cho ông ta.

“Chắc hẳn cháu trai và cháu gái của bố bị mẹ kế ức hiếp không ít đâu nhỉ?” 
“Cháu gái của bố tên là Tô Lạc Ly, chính là Tô Lạc Ly vừa mới giành được cúp ảnh hậu.

Cháu trai của bố tên là Tô Kiêm Mặc, mặc dù sức khỏe luôn không được tốt nhưng năm nay đã lên đại học, học ngành Thiết kế thời trang” 
Sau khi nghe thấy vậy, rốt cuộc Hoắc Vũ Long cũng được an ủi đôi chút.


“Vậy bây giờ hai đứa nó đang ở đâu? Bố muốn đón chúng về! Sau này sẽ không bao giờ để ai khác ức hiếp chúng nữa!” 
Đó là hai đứa con mà chị gái ông đã dùng cả mạng sống để đổi lấy.

Giản Ngọc lại im lặng.

Đây chính xác là chỗ nan giải của vấn đề này.

Dường như Hoắc Vũ Long nhìn ra được rằng Giản Ngọc có điều khó nói.

“Sao vậy Ngọc Nhi?” 
“E rằng có chút nan giải ạ” Giản Ngọc nhíu.

mày.


Nếu chuyện chỉ đơn giản như vậy thì anh ta đã đưa Tô Lạc Ly đến đây rồi, nói không chừng năm nay cả nhà họ Hoắc có thể 
đoàn viên.

“A! ” Bấy giờ Hoắc Vũ Long mới yên lòng.

“Điều nan giải nằm ở người kết hôn với Lạc Ly!" 
Hoắc Vũ Long càng cảm thấy không thể hiểu được.

.