*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ánh mắt của Tô Nhược Vân có một tia 
hung ác! 
Bệnh viện QM.

Ôn Khanh Mộ vừa đi vào liền nghe thấy Tô Lạc Ly gọi điện thoại.

Biểu cảm của Tô Lạc Ly không ổn lắm.


"Ai gọi điện tới thế?" 
"Bố em, bảo em dù sao cũng phải đến dự đám cưới của Tô Nhược Vân và Mộ Dung Dịch" 
Tô Lạc Ly sắc mặt tiều tụy.

"Bên trong chắc chắn có bẫy! Nếu không thì sao cô ta có thể để em đến được? Em đã nghĩ ra cách chưa?" 
"Vẫn chưa 
“Chị, theo em thì chị đừng đi, không có nhìn thấy lại khó chịu!” Tô Kiêm Mặc ở bên cạnh nói.

"Được rồi, em đừng lo lắng chuyện của chị nữa, lo cho mình đi.


Tô Lạc Ly đứng dậy và ra khỏi phòng.

Ôn Khanh Mộ cũng theo cô ra ngoài, ôm cô vào lòng.

"Anh nghe nói đám cưới của hai người này được gọi là đám cưới thế kỷ có một không hai trên đời! Khoe khoang quá mức! Ôn.


Khanh Mộ anh còn chưa tổ chức đám cưới mà họ đã dám nói là có một không hai trên 
đời?" 
Tô Lạc Ly chỉ cười không nói gì.

"Sau này khi chúng ta làm đám cưới, anh nhất định sẽ tổ chức xa hoa hơn họ, đến lúc đó cũng mời họ tham dự, tức chết họ!" 
Tô Lạc Ly nhìn bộ dạng tức giận của Ôn Khanh Mộ, không nhịn được bật cười.

Đôi khi cô cảm thấy bộ dạng ấu trĩ của người đàn ông này cũng rất đẹp trai.

"Em đừng tham dự đám cưới nữa được không?" 
Anh không muốn người phụ nữ của mình tới cửa để cho người khác bắt nạt.

"Em vẫn chưa nghĩ xong" 
"Nếu như không nghĩ được cách nào thì anh ra tay đấy nhé, em khỏi phải tốn công mất sức.



Anh đau lòng chết mất! 
"Nếu anh ra tay sẽ như thế nào?" 
"Đàn ông có cách giải quyết vấn đề của đàn ông, anh mà không khiến Quốc tế Nghệ Tân phá sản phải cầu xin anh thì anh không phải là người đàn ông của em!" 
"Nhưng em không muốn đối phó với Quốc tế Nghệ Tấn, mà là Tô Nhược Vân!" 
"Có khác gì đâu? Quốc tế Nghệ Tân sụp đổ rồi, Tô Nhược Vân vẫn muốn cưới Mộ Dung 
Dịch sao? Anh không tin!" 
Dựa vào vòng tay của Ôn Khanh Mộ, Tô Lạc Ly cảm thấy vô cùng an tâm.

"Vẫn để em làm đi, em đang nghĩ cách" 
"Em còn có thể nghĩ ra cách gì? Hôn lễ cũng sắp diễn ra rồi! Nếu như bây giờ anh ra tay chưa biết chừng hôn lễ của họ sẽ không thể tổ chức được nữa!" 
.