Ôn Khanh Mộ vừa mới khoá cửa, chuẩn bị trải qua một đêm khó chịu đựng ở đây.

Điện thoại bỗng anh có thông báo.

“Muốn Vợ anh bình an vô sự thì chuẩn bị một triệu mang đến địa chỉ tôi gửi cho anh.

” 

Không ngờ lại là tin nhắn bắt cóc tống tiền! 
Nhìn thấy nội dung tin nhắn, hai mắt Ôn Khanh Mộ đột nhiên mở lớn! 
Tô Lạc Ly lại bị bắt cóc? 
Anh lập tức gọi cho ông Trần.

"Ông Trần, vợ tôi đâu?” 
“Tôi đã đưa mợ chủ đến địa điểm cậu bảo rồi mà!” Ông Trần ở đầu dây bên kia đầy khó hiểu.

“Đưa đến địa chỉ tôi bảo? Tôi bảo đưa đến nơi nào?” 
“Mợ chủ nói tối nay cậu muốn cho cô ấy một bất ngờ nên bảo tôi đừng đưa về nhà nữa mà tới biển Tình Nhân!” 
Ôn Khanh Mộ cảm thấy không ổn.

“Tôi đưa mợ chủ đến đó xong thì về luôn!” 
Ôn Khanh Mộ cúp máy, xem ra đây là một vụ bắt cóc đã được lên kế hoạch từ trước, nhưng anh nhìn nội dung tin nhắn, anh ta đòi một triệu, nếu chỉ như vậy thì chắc vì tiền thôi.


“Chúng tôi tin sếp Ôn là người giữ chữ tín, chỉ cần có tiền thì chúng tôi đảm bảo cô Ôn bình an vô sự, nếu sếp Ôn báo cảnh sát thì chúng tôi không khách sáo đâu” 
Bên kia lại gửi một tin nhắn khác đến.

“Tôi sẽ mang tiền đến ngay.

Nhưng nếu VỢ tôi mất một sợi lông thì tôi sẽ cho các anh chết không có chỗ chôn!” 
Ôn Khanh Mộ trả lời tin nhắn rồi ra khỏi 
phòng ngay tức khắc.

“Quản gia Vương, lập tức chuẩn bị một triệu cho tôi!” 
Vương Vĩ vừa định nghỉ ngơi thì nghe thấy tiếng của Ôn Khanh Mộ, ông ấy vội vàng chạy ra ngoài.

“Cậu chủ, cậu định làm gì vậy?” 

“Vợ tôi bị bắt cóc, bây giờ tôi cần một triệu để chuộc cô ấy về! Đừng nói nhảm nữa, màu chuẩn bị tiền cho tôi!” 
Vương Vĩ hoảng sợ nhìn Ôn Khanh Mộ.

“Cậu chủ, chuyện này tuyệt đối không được! Đêm nay là đêm trăng tròn, cậu không được ra ngoài!” 
“Không được! Tôi phải đi! Mau chuẩn bị tiền!” 
Vương Vĩ chỉ đành chuẩn bị tiền cho Ôn Khanh Mộ, may mắn thay một triệu đối với 
anh mà nói chỉ là vài giọt mưa phùn.

Hoa viên Crystal cũng thường trữ sẵn tiền mặt, vậy nên chẳng mấy chốc Vương Vĩ đã xách vali có chứa một triệu tới cho Ôn Khanh Mộ.

.