Chương 1876

Đây là di vật của mẹ ông ta, là bông hoa bà ấy cài lên mái tóc khi mặc áo kimono hoa lệ kết hôn với bố ông ta.

Sau này mẹ ông ta bị cưỡng ép mang về Công ty Nhật Kinh, hai người xa nhau mỗi người một phương, chỉ có bông hoa cài đầu này là được bảo tồn nguyên vẹn.

Cuối cùng rơi vào trong tay ông ta, ông ta tặng nó cho người mình yêu.

Vốn dĩ anh và cô có thể hạnh phúc cả đời, có một đôi trai gái, nhưng kết quả…

Một đóa hoa cài đầu đã bị đốt cháy, chỉ còn lại một đóa hoa này thôi.

Cô sai Diệu Miêu từ ngàn dặm xa xôi đưa nó lại cho ông ta, là muốn anh làm chút gì đó cho đứa bé sao?

Ông ta run rẩy vuốt ve từng ánh hoa, lúc này ánh mắt đã đục ngầu.

“Cô ấy… Cô ấy có bảo cô nhắn gì cho tôi không?”

“Không có.”

“Vậy cô ấy… Sống có tốt không? Có gầy không? Sức khỏe thế nào? Hiện giờ đang ở…”

“Xin lỗi, tôi không thể trả lời những chuyện này được.” Nhật Kinh Xuyên Lăng Tử vẫn chưa nói xong, đã bị Diệu Miêu vô tình cắt ngang. “Chủ nhân đã không còn lời nào để nói với anh nữa, tôi là người của chủ nhân, cũng sẽ không để lộ ra bất kỳ tin tức nào về cô ấy, nếu chủ nhân muốn gặp anh, tất nhiên sẽ để anh tìm được, nếu như cô ấy không muốn, cho dù anh có chết, cô ấy cũng không thèm tới đây nhìn một cái.”

“Cô ấy vẫn còn hận tôi! Cô ấy vẫn hận tôi!”

Ông ta khóc rống lên nước mắt chảy xuống ào ào, tay nắm chặt đóa hoa cài đầu kia, dáng vẻ vô cùng hối hận.

Thật ra Diệu Miêu cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với hai người bọn họ, nhưng nợ tình sao dễ trả.

Chủ nhân của cô tốt như vậy, chắc chăn là do người đàn ông vô tình này đã phụ bạc cô ấy.

Quạ nào mà chẳng màu đen, đàn ông không ai là tốt cả.

Diệu Miêu vụng trộm vào trong, lúc ra ngoài thì ngược lại đi rất thoải mái.

Thật ra cô không biết, mỗi một tiếng nói một hành động của cô, đều bị giám sát chặt chẽ.

Chiếc đồng hồ trên tay cô có thể quấy nhiễu tín hiệu, thuận tiện cho việc ẩn nấp, cũng có thể truy tìm hành tung của người khác.

Trước kia Phó Thanh Viên sẽ không phí sức động tay động chân vào đồng hồ của cô, nhưng bây giờ không giống như ngày trước.

Phó Thanh Viên là người của nhà họ Cố, cậu ta tuyệt đối không để cho người nào làm tổn thương Hứa Trúc Linh.

Trước kia lừa cậu ta rất dễ, cậu ta rất trung thành với bạn bè, cho nên Diệu Miêu nói gì thì chính là cái đó.

Nhưng mà bây giờ cậu ta đã có suy nghĩ và bản lĩnh của mình, biết được chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm.

Cậu ta chỉ cần ở trong biệt thự nhà họ Cố, cũng biết rõ tất cả hành tung của Diệu Miêu.

Cô ở nơi nào, nói cái gì, gặp phải ai, cậu ta đều biết rõ.

Nhìn tình hình trước mắt, Diệu Miêu hoàn toàn vô hại, nhưng người chủ nhân mà cô luôn miệng nhắc đến rốt cuộc là ai, có liên quan gì với ngài Nhật Kinh?