"Quỷ Thất, cầm máu gấp, cô ấy thuộc máu hiếm, trong ngân hàng máu hết rồi!" Cẩm An khó xử nói
"Cái gì??"
"Cô ấy thuộc dòng máu Rh-null được gọi là “ máu vàng” trên thế giới chỉ có vài người hiến tặng mà may mắn bệnh viện chúng ta có nhưng vẫn không đủ!"
Rh-null không hề chứa kháng nguyên nào trong hệ Rh nên nó rất hiếm và đặc biệt.

Trong suốt 50 năm qua mới xác định được 43 người sở hữu nhóm máu này, trong đó chỉ có 9 người đồng ý hiến tặng.

Trong đó có Quỷ Thất anh hằng năm đều hiến máu để phòng trường hợp cấp bách ngoài anh ra không ai có thể sử dụng vậy mà đã hết rồi?
"Lấy của tôi đi!"
"Được."
“Xem ra hắn ta thật sự rơi vào lưới tình rồi” Cẩm An thở dài
Quỷ Thất gấp rút đi kiểm tra các thứ sau đó là truyền máu cho cô, sao có thể trùng hợp như vậy có phải ông trời phái cô đến bên anh không.

Sau khi lấy máu anh có tình trạng thiếu máu nên đã ngất xỉu, lão bà đứng bên cạnh lo lắng không thôi.
Đã một ngày trôi qua, anh cũng sốc lại tinh thần, cô đã được chuyển vào phòng hồi sức, thoát khỏi tình trạng nguy kịp.


Để bà không lo lắng dù không muốn ăn anh cũng gắng ăn hết chén cháo bà nấu rồi kêu người đưa về.

Mỗi một ngày trôi qua anh đều bận công việc trên công ty tâm trạng rất tệ nhưng ngày nào cũng đến chăm sóc cho cô.
"Ha, n- ước, nước!"
Giọng nói dịu nhẹ vang lên cuối cùng Khánh San cũng tỉnh rồi, Quỷ Thất vội vàng đến nổi xém té nhào.

Anh run rẩy cầm đôi bàn tay gầy gò của cô đặt lên má mình cảm nhận hơi ấm.

Đã một tuần rồi anh không nghe được giọng nói ấm áp dịu dàng của cô.
"Em tỉnh rồi."
Quỷ Thất dịu dàng hỏi cô, Khánh San câu mày hé mở mắt,môi cô có chút khô muốn uống nước nhưng cổ đau nhói chỉ thì thào mấy tiếng:" Em… em khát nước!"
Anh nghe cũng không rõ nhưng vẫn hiểu liền vội vàng kiếm nước cho cô, cô mới phẫu thuật không thể uống nhiều nước chỉ được thấm ít nước.

Thấm xong Khánh San vẫn khát ánh mắt long lanh cầu xin chỉ thêm một chút.

Nhìn cô bây giờ anh thật hết chịu nổi liền tự mình hớp một hơi sau đó liền bón cho Khánh San, cô liền đỏ mặt thật là hiếp người, cô là người bệnh đó.
"Được rồi, anh kêu bác sĩ An tới."
"Ừ…!"
Qua một lúc xem xét: "Tạm thời ổn rồi, bị gãy tay phải và trật khớp cổ, đầu phải khâu 28 mũi e là để lại sẹo.

Nếu có vấn đề gì phải nói tôi.

À đúng rồi, không thể ăn đồ cứng và phải vệ sinh cẩn thận nếu không sẽ nhiễm trùng."
Nghe để lại sẹo người đầu tiên lo lắng ấy vậy mà không phải Khánh San, Quỷ Thất liền cau mày nhìn cô, bác sĩ Cẩm an bên cạnh nhìn liền thở dài không phải cậu ta lại dở chứng bệnh sạch sẽ ghét bỏ cô ấy rồi? Khánh San nhìn ánh mắt đó liền có chút không thoải mái gượng gạo cười trả lời:"Không sao, vậy mai còn giữ được cái mạng quèn!"
Nghe xong Quỷ Thất có chút giận đều tại anh không bảo vệ được cô, giờ một cô gái xinh đẹp như vậy lại đẻ sẹo, Quỷ Thất như vậy không phải ghét bỏ mà là đang lo lắng cho cô.
"Cậu đi theo tôi!"
Quỷ Thất khó chịu kéo Cảm An ra ngoài bỏ mặc Khánh San ngơ ngác không hiểu chuyện.
"Không phải trước kia cậu từng nói con gái rất để ý sao? Cậu nói xem cô ấy..."
*Haha*
Cẩm An không nhịn được cười, thật tên này cái gì cũng giỏi sao mà bên cạnh người mình yêu lại trở thành đầu gỗ thế kia đúng là người ta có câu yêu vào thì thông minh đến mấy cũng thành ngu mà.

"Cái phương thuốc gia truyền nhà cậu không còn sao? Đem cho cô ấy đi"
"Cậu thật là, biết quý giá thế nào không."
"Bao nhiêu tiền?"
Cẩm An không ngờ anh lại nói chuyện tiền nong với em của mình có chút bất lực, nhưng cũng cần tiền thật thế đành nhận thôi, dù sao Quỷ Thất cũng dư tiền chắc không chấp nhất:" Hazz, chịu thua cậu."
Sau đó ngày nào Quỷ Thất đều đến chăm sóc cho cô, mẹ của Khánh San cũng biết và đến thăm cô, lão phu nhân cũng thường đến tâm sự kiến cô có chút vui vẻ, lão phu nhân là người dễ gần nhưng là người rất thông minh cũng là chỗ dựa đắc lực của Quỷ Thất nên khiến Khánh San có chút phải kiêng dè.
Từ khi chuyện đó xảy ra Khánh San liên tục mơ thấy ác mộng, cô nhớ về những kí ức mơ hồ mà trước đây không thể nào nhớ nổi, mỗi lần như vậy bên cạnh luôn có anh kiến cô nhận ra rằng thật sự yêu người đàn ông này.

Vì chăm sóc cho cô còn phải làm việc liên tục kiến anh gầy đi không ít, cuối cùng cô cũng nhớ được rõ ràng mọi chuyện rồi cô chắc chắn rằng vụ tai nạn của ba thật sự có vấn đề.
"Chuyện này là sao?"
"Thường có nhiều trường hợp như vậy, không sao chỉ là di chứng nhiều người nhờ cách này lấy lại được trí nhớ.

Không sao là được rồi!"
"Nếu còn lo thì hằng tháng đến kiểm tra tổng quát!"
Sau đó Cẩm an kiếm cớ đi thật nhanh, thật sự không muốn đứng đây ăn cơm chó, thật là mặn nồng ở đâu cũng rải cơm chó được.

Nhưng để tìm hiểu cô phải lớn mạnh, trước hết cô phải lấy được tấm bằng danh giá.

Cô vừa khỏi bệnh liền thi, thời gian gấp rút lại gặp chuyện này thật khó khăn.

Quỷ Thất bận rộn luôn làm việc và về khuya khiến cô có chút không an tâm.


Cô cứ mãi suy nghĩ đến nổi tiếng cô giáo quá ầm lên vẫn không kéo cô về.
"Khánh San! Để tôi xem kỳ thi này em đứng thứ mấy nhất định tôi sẽ đuổi học em."
"Hả, à được."
Cô giáo giận tím mặt với thái độ hờ hững của Khánh San, đã thế cuộc liền tự tin thêm dầu vào lửa:"Dù sao cũng có kết quả rồi, cô không đọc cho cả lớp nghe?"
Cô giáo tức giận đọc to điểm:"Khánh San tiếng anh 0!"
Cô giáo vừa nhìn điểm số liền lộ rõ nụ cười nham hiểm, đọc to điểm nghe xong cả lớp liền cười ầm lên, cô vẫn không chút lo sợ liền rõng rạc lên tiếng:"Không phải còn các môn khác sao?"
"Ngữ Văn 100đ?"
"Cái gì 100đ ngay cả người giỏi nhất cũng chỉ được 98đ.

Cả lớp liền xôn xao bàn tán."
"Toán, các môn khác đều...100đ?" Cô giáo không tin nổi vào mắt mình xấu hổ chỉ dám nói lí nhí trong miệng.
"Ha sao cô lại đọc nhỏ như vậy?" Các bạn cùng lớp bàn tán
Khánh San nhìn vẻ mặt cứng đờ của cô giáo liền trêu chọc, các bạn trong lớp người ngưỡng mộ, kẻ ghen tỵ bàn tán không ngừng.

Cô giáo liền lật tìm bảng xếp hạng vậy mà thật sự hạng một?
"Khánh San em giỏi lắm vậy mà lại học bài?"\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f\u000f.