Sau khi Quân Nhật Đình vừa mới ra tay có năm phần thì tập đoàn Lê Thị đã có được quyền kiểm soát tuyệt đối công ty Thánh Đức.

Mà cuộc tranh đấu giữa hai nhà cũng theo đó kết thúc.

Lê Ngọc Mỹ cùng Thẩm Dự Khanh không chút nào hay biết bọn họ đã bước vào trò chơi mà Quân Nhật Đình bày ra.

Hai người đã thắng Thẩm Dự Khanh liền đi lên chúc mừng.

"Không được, mặc dù hiện tại chúng ta thắng, nhưng cũng còn rất nhiều chuyện phải làm."
Lê Ngọc Mỹ theo bản năng từ chối.

Thẩm Dự Khanh nguy hiểm nheo lại mắt, sâu kín nhìn chằm chằm Lê Ngọc Mỹ.

Lê Ngọc Mỹ bị sự im lặng kia của anh làm cho rung động, đôi môi đỏ mọng xinh đẹp mím chặt.

Cô tự nhiên phát giác sự bất mãn của Thẩm Dự Khanh.

Ngay lúc cô đang muốn giải thích, đột nhiên Thẩm Dự Khanh lại thay đổi thái độ lạnh lùng mà cười nói: "Nếu cô còn có chuyện phải làm, vậy tôi giúp cô cùng nhau giải quyết, dù sao sau này trong tương lai chúng ta cùng hợp tác không ít, lúc này trau dồi cũng như rèn luyện sự ăn ý cũng tốt."
Lê Ngọc Mỹ cười khanh khách, không cách nào từ chối, chỉ có thể để cho anh ta ở lại.


Nhưng dường như cô ta coi như Thẩm Dự Khanh không tồn tại vậy, vẫn làm những thứ mình cần làm.

Thẩm Dự Khanh cũng không thèm để ý, thỉnh thoảng ở bên cạnh cô ta đưa ra hai gợi ý hữu ích, ngược lại lại giúp cho bầu không khí dịu đi.

Chờ tất cả mọi chuyện cũng đã hoàn thành, Lê Ngọc Mỹ chợt phát hiện phòng làm việc có chút yên tĩnh.

Cô ta còn tưởng rằng Thẩm Dự Khanh đã đi rồi, kết quả cô ta vừa ngẩng đầu, đã thấy Thẩm Dự Khanh nằm trên ghế sofa ngủ ngon lành.

Mặc dù cuộc hôn nhân giữa hai nhà chủ yếu là hợp tác, tuy nhiên trong lòng cô ta hiểu rõ, nếu như không phải là Thẩm Dự Khanh đối với cô ta có ý thì rất nhiều chuyện sẽ không đi phát triển theo hướng mà cô ta mong đợi..

Suy nghĩ một hồi, cô ta đứng dậy tìm một chiếc chăn nhỏ để đắp cho Thẩm Dự Khanh.

Mặc dù không đáp lại tình cảm của anh ta, nhưng cô cũng hy vọng rằng hai người cuối cùng vẫn sẽ sớm tới với nhau nhưng cũng sớm rời xa nhau.

Đúng vậy, Lê Ngọc Mỹ cho tới bây giờ cũng không có nghĩ tới chuyện cùng Thẩm Dự Khanh kết hôn, tất cả đều là để trì hoãn.

Tuy nhiên Thẩm Dự Khanh không hề biết những điều này.

Thật ra anh ta không hề ngủ, lúc Lê Ngọc Mỹ nhìn tới, anh ta cảm nhận được mà tình lại, tuy nhiên chỉ vẫn giả bộ đang ngủ mà thôi.

Nhưng điều khiến anh ta bất ngờ là, anh ta không nghĩ tới Lê Ngọc Mỹ sẽ đắp chăn cho mình.

Xem ra người phụ nữ này cũng không phải như anh ta nghĩ, thờ ơ.

Nhưng anh ta không biết, tất cả chỉ là sự tình cờ hiểu lầm.

Sau khi Lê Ngọc Mỹ đắp chăn cho Thẩm Dự Khanh, liền đi ra phòng làm việc đi tìm trợ lý.

Vừa rồi khi giao dịch trên sàn chứng khoán, cô đã lên kế hoạch sơ bộ cho việc hoạch định.

Lần này, cô ta muốn khiến cho tập đoàn Quân Thị còn có nhà họ Quân đại loạn.

"Tổng giám đốc."
Trợ lý lo lắng chào Lê Ngọc Mỹ.

Lê Ngọc Mỹ lãnh đạm gật đầu, lập tức đem những tính toán trong lòng nói ra: "Khi vừa chạng vạng tối, tuy rằng chúng ta nắm cổ phần chi phối tập đoàn Thánh Đức, nhưng thời gian quá muộn, tôi biết có không ít người còn không nhận được tin tức, sau này cô liên lạc mấy tờ báo, bảo bọn họ viết tin tập đoàn Lê Thị đã tiếp quản tập đoàn Thánh Đức, chỉ còn chờ sắp xếp ngày để sáp nhập."
Trợ lý gật đầu, đem những gì Lê Ngọc Mỹ giao cho ghi nhớ ở trong lòng.

Sau đó Lê Ngọc Mỹ lại giao thêm cho một ít chuyện khác, lúc này mới để cho trợ lý rời đi.

Cũng ngay lúc này, Thẩm Dự Khanh từ phía sau phòng làm việc đi ra, ôm lấy Lê Ngọc Mỹ khẽ cười nói: "Lần này mọi chuyện đều đã giải quyết xong rồi chứ?"
Lê Ngọc Mỹ vẫn không quen cách tiếp cận của anh ta, hơi giãy giụa, từ trong ngực anh ta lui ra.


Cô ta biết tối nay nếu không thỏa mãn lòng chúc mừng của người này, sợ là sẽ không bỏ qua cô ta, vì vậy cô ta nheo mắt lại hừ nhẹ một tiếng.

"Tôi đã cho Sương Ký gọi điện đặt bàn rồi, lúc này có lẽ thức ăn cũng đã tốt rồi."
Thẩm Dự Khanh vốn là có chút bất mãn với sự chống cự vừa rồi của cô, nhưng bây giờ nghe những lời này, sự bất mãn trong lòng từ từ tản đi.

Dẫu sao anh ta cũng biết, một người phụ nữ bị tổn thương tình cảm, cũng sẽ cần thời gian điều chỉnh.

Cũng vì vậy, buổi tối, anh ta đối với Lê Ngọc Mỹ hết sức quan tâm, tất cả những chủ đề anh ta nói đều là những chủ đề mà Lê Ngọc Mỹ vui thích nghe.

"Nhà họ Quân lần này thua, danh tiếng ở thủ đô chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, chỉ cần chúng ta cố gắng hơn, bầu trời thủ đô cũng có ngày sẽ đổi chủ."
Anh ta lắc lắc ly vang đỏ.

nới với Lê Ngọc Mỹ suy nghĩ của mình.

Đối với quan điểm của anh ta lần này Lê Ngọc Mỹ cũng không có phản bác.

Như trước đó cũng đã nói, cô ta ban đầu dự tính muốn Quân Nhật Đình hối hận, muốn ép buộc Quân Nhật Đình tuyệt vọng đi cầu cô ta!
"Hy vọng tương lai chúng ta có thể hợp tác vui vẻ."
Lê Ngọc Mỹ nghĩ tới lãnh thổ tương lai, nụ cười trên mặt cũng chân thật hơn không ít.

...!
Ngày hôm sau, thủ đô lại náo nhiệt lần nữa, thậm chí còn khiến cho mọi người ai nấy đều kinh ngạc.

Lần tranh chấp trên thị trường chứng khoán này, tuy nói có báo trước, nhưng không ai nghĩ tới tới cuối cùng người dành được toàn quyền kiểm soát cổ phần lại là tập đoàn Lê Thị.

"Nhà họ Quân đây là bị hai nhà chèn ép phải nhận thua sao?"
"Không biết, tôi ngược lại rất tò mò, khối lượng lớn cổ phần mà tập đoàn phía Lê Thị thu mua là từ nơi nào mà ra"
"Tôi cảm thấy hẳn là tập đoàn Quân Thị bán ra để thu hồi lại vốn."
"Nhất định là như vậy, phải biết trước đó người mua cổ phiếu nhiều nhất chính là tập đoàn Quân Thị, trên tay bọn họ nắm giữ phần lớn cổ phiếu."
Dù là cư dân mạng trực tuyến hay là những người chơi cổ phiếu trên thị trường chứng khoán cũng bàn tán vô cùng sôi nổi đối với việc nhà họ Quân thua lỗ trong trận chiến thương mại này.

Bởi vì chuyện này, cổ phiếu nhà họ Quân lần nữa có biến động mạnh mẽ.

Không ít người cho là nội bộ của tập đoàn Quân Thị xuất hiện vấn đề tiền bạc, rối rít bán cổ phiếu của Quân Thị đang có trong tay đi.

Hà Văn Tuấn sau khi nhận được tin tức này liền nhanh chóng báo cáo cho Quân Nhật Đình.

"Không sao, bọn họ muốn bán, chúng ta cứ mua vào, đừng để cho người ta cố ý mua được cổ phần của tập đoàn Quân Thị."
Quân Nhật Đình cũng không khẩn trương, hoặc là nói đúng hơn là anh đã có tính toán trước đối với sự thay đổi ngày hôm nay.


Dẫu sao chuyện này cũng đã từng xảy ra trước đây.

Trước đó tập đoàn Lê Thị cùng nhà họ Thẩm chỉ thắng nhỏ, thì sẽ khiến cho tất cả mọi người đều biết.

Lần này bọn họ cầm được quyền không chế tập đoàn Thánh Đức thì làm sao có thể không ra oai.

Hơn nữa anh cũng biết, có thể trấn áp tập đoàn Quân Thị, hai người tuyệt đối sẽ không nương tay.

Hà Văn Tuấn nhìn tổng giám đốc nhà mình không thèm để ý chút nào, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.

"Nhưng trên mạng đều đang nói nội bộ chúng ta vốn xảy ra vấn đề."
Cậu đem mấy chuyện dư luận bàn tán trên mạng nói cho anh.

Quân Nhật Đình liếc mắt cười khẽ: "Không cần để ý tới những thứ này."
Hà Văn Tuấn thấy như vậy chỉ có thể đè xuống lo âu trong lòng, xoay người đi làm việc.

Cùng lúc đó, người lớn của nhà họ Quân cũng nhận được tin tức.

Đặc biệt là bà Quân, thấy được mấy chuyện dư luận trên mạng thì vô cùng tức giận, lúc này hết lần này tới lần khác còn có người không có mắt liên lạc hỏi bà nhà họ Quân bọn có phải thật sự xảy ra chuyện rồi hay không.

"Bà Tương, những thứ trên mạng kia đều là nói bậy nói bạ.

Nhà họ Quân chúng tôi không có chuyện gì hết, bà nói chuyện của công ty, vậy cũng là Nhật Đình đang xử lý, nó không muốn công ty kia, nhất định là có suy nghĩ của chính mình, tuyệt đối không phải nhận thua!"
Bà siết chặt điện thoại di động, mặt mày dữ tợn giải thích.

Những lời giống vậy, nửa ngày hôm nay bà đã nói không dưới mười lần.

Chờ bà cúp điện thoại, bà chịu không nổi lửa giận trong lòng nữa, liền bảo quản gia Quân gọi trở về Nhật Đình, đồng thời cũng gọi những người khác, ngay cả Hứa Thanh Khê bà không thích cũng gọi qua.

Tuy nhiên lúc nhà họ Quân chuẩn bị Lê cuộc họp gia đình, ở bên này tập đoàn Lê Thị đã đem những người cấp cao đi gặp gỡ người phụ trách tập đoàn Thánh Đức, hơn nữa thông qua truyền thông cũng đem thời gian ký hợp đồng mua bán công bố.

“Cô Lê, xin hỏi đối với lần này cạnh tranh, nhà họ Quân bại dưới tay cô, cô có ý kiến gì?"
"Cô Lê, bên ngoài đồn rằng bởi vì tập đoàn Quân thị vì nguồn vốn eo hẹp nên nếu để thua lần này, đối với chuyện này cô cảm thấy thế nào?.