Lại nói sau khi Hứa Thanh Khê rời đi, cô cũng không định nói chuyện Tập đoàn Thời Thế cho Quân Nhật Đình biết.

Cô muốn tự mình điều tra một phen, nếu kết quả đúng như Hứa Hải Minh nói, cô lại nói cũng không muộn.

Bởi vậy sau khi trở về, cô bắt đầu thu thập liên tin tức quan tới Thời Thế.

Kết quả phát hiện công ty này đúng như Hứa Hải Minh nói, bọn họ đang muốn tìm công ty trong nước hợp tác mở ra thị trường.

Thực lực của bọn họ cũng không thể khinh thường, nhìn không giống như đang giăng bẫy.

Cô nhìn thấy thứ này làm không khỏi rung động.

Hay là chờ Quân Nhật Đình trở về nói với anh, nhưng cô lại không biết Quân Nhật Đình đã trở về.

"Mợ cả đâu rồi?" Lại không nhìn thấy Hứa Thanh Khê xuống lầu nghênh đón mình, Quân Nhật Đình lập tức hoảng hốt, anh còn cho là bọn họ chiến tranh lạnh còn chưa kết thúc.

"Chiều hôm nay mợ cả có ra ngoài một chuyến, sau khi trở về vẫn luôn ở trong phòng." Mạc Ly không đợi quản gia đáp đã trả lời trước.


Quân Nhật Đình nghe vậy thì nhíu mày lại: "Đi ra ngoài à? Đi gặp ai?"
Mạc Ly không giấu diếm, cô ta nói ra chuyện Hứa Thanh Khê và Hứa Hải Minh gặp mặt ra, Quân Nhật Đình nghe vậy trong lòng có chút không vừa lòng.

Hứa Hải Minh ba ngày hai bữa lại tìm Thanh Tuệ, mà lại mỗi lần gặp gỡ xong, cảm xúc của Thanh Tuệ lại có thay đổi rất lớn.

"Cô biết bọn họ nói chuyện gì không?" Anh giận tái mặt hỏi thăm.

Mạc Ly còn cho là tin tức mình nói làm Quân Nhật Đình không vừa lòng với Hứa Thanh Khê, cô ta thêm dầu vào lửa nói: "Cũng không rõ lắm, mỗi lần mợ cả và ông Hải Minh gặp mặt đều để tôi ở bên ngoài, tôi muốn bảo vệ mợ cả cũng không được."
Quân Nhật Đình nghe vậy, lông mày càng nhíu chặt hơn.

"Tôi đã biết, cô đi xuống đi." Anh nói xong đã trực tiếp lên lầu.

Mạc Ly nhìn bóng lưng anh rời đi, khắp khuôn mặt là thất vọng.

Lại nói sau khi Hứa Thanh Khê rời đi, cô cũng không định nói chuyện Tập đoàn Thời Thế cho Quân Nhật Đình biết.

Cô muốn tự mình điều tra một phen, nếu kết quả đúng như Hứa Hải Minh nói, cô lại nói cũng không muộn.

Bởi vậy sau khi trở về, cô bắt đầu thu thập liên tin tức quan tới Thời Thế.

Kết quả phát hiện công ty này đúng như Hứa Hải Minh nói, bọn họ đang muốn tìm công ty trong nước hợp tác mở ra thị trường.

Thực lực của bọn họ cũng không thể khinh thường, nhìn không giống như đang giăng bẫy.

Cô nhìn thấy thứ này làm không khỏi rung động.

Hay là chờ Quân Nhật Đình trở về nói với anh, nhưng cô lại không biết Quân Nhật Đình đã trở về.

"Mợ cả đâu rồi?" Lại không nhìn thấy Hứa Thanh Khê xuống lầu nghênh đón mình, Quân Nhật Đình lập tức hoảng hốt, anh còn cho là bọn họ chiến tranh lạnh còn chưa kết thúc.

"Chiều hôm nay mợ cả có ra ngoài một chuyến, sau khi trở về vẫn luôn ở trong phòng." Mạc Ly không đợi quản gia đáp đã trả lời trước.

Quân Nhật Đình nghe vậy thì nhíu mày lại: "Đi ra ngoài à? Đi gặp ai?"

Mạc Ly không giấu diếm, cô ta nói ra chuyện Hứa Thanh Khê và Hứa Hải Minh gặp mặt ra, Quân Nhật Đình nghe vậy trong lòng có chút không vừa lòng.

Hứa Hải Minh ba ngày hai bữa lại tìm Thanh Tuệ, mà lại mỗi lần gặp gỡ xong, cảm xúc của Thanh Tuệ lại có thay đổi rất lớn.

"Cô biết bọn họ nói chuyện gì không?" Anh giận tái mặt hỏi thăm.

Mạc Ly còn cho là tin tức mình nói làm Quân Nhật Đình không vừa lòng với Hứa Thanh Khê, cô ta thêm dầu vào lửa nói: "Cũng không rõ lắm, mỗi lần mợ cả và ông Hải Minh gặp mặt đều để tôi ở bên ngoài, tôi muốn bảo vệ mợ cả cũng không được."
Quân Nhật Đình nghe vậy, lông mày càng nhíu chặt hơn.

"Tôi đã biết, cô đi xuống đi." Anh nói xong đã trực tiếp lên lầu.

Mạc Ly nhìn bóng lưng anh rời đi, khắp khuôn mặt là thất vọng.

Hứa Thanh Khê nhìn thấy nét mặt bất ngờ của anh, cô chần chờ một chút mới tiếp tục nói: "Anh có hứng thú không, em điều tra thấy công ty này có triển vọng không tệ, thực lực ở nước ngoài cũng rất mạnh."
Quân Nhật Đình hoàn hồn, anh quét mắt nhìn tin tức trên máy vi tính, sau đó ánh mắt lại rơi vào trên người Hứa Thanh Khê.

Anh nhìn ra được Hứa Thanh Khê hi vọng anh hợp tác, anh cũng đoán được nhất định là Hứa Hải Minh đã nói gì đó.

"Hứng thú thì không bàn đến nữa, em nói xem bố em đã nói về công ty này như thế nào?"
Anh ngồi vào chiếc ghế khác, sắc mặt nghiêm túc nói: "Nói nguyên văn ra là được."
Hứa Thanh Khê không nhớ rõ lắm, cô gật đầu nói đoạn đối thoại giữa mình và Hứa Hải Minh không sót một chữ.

Đương nhiên có một số thứ không thể để Quân Nhật Đình biết được, cô cũng tự động lược bỏ: "Đại khái chính là như vậy, bố em nói, nếu như lấy được hợp tác với công ty này thì có thể đền bù tổn thất do Tập đoàn Lê Thị tách ra tạo thành."
Quân Nhật Đình nghe xong, anh bình tĩnh nheo mắt lại.

Anh không từ chối cũng không có đồng ý mà hỏi ngược lại: "Làm sao bố em có được tin tức này? Nếu như nói công ty đối phương cố ý muốn hợp tác, các công ty lớn trong thủ đô đều nên có tin tức."
Hứa Thanh Khê bị anh hỏi có chút ngây ra, cô vô thức lắc đầu: "Em cũng không biết, xế chiều hôm nay ông ấy gọi em ra ngoài em mới biết."
Quân Nhật Đình nghe vậy, ánh mắt anh lóe lên ánh sáng.

Nếu quả thật có chuyện tốt như vậy, anh cảm thấy Hứa Hải Minh sẽ không dễ dàng nói cho anh biết như vậy, có lẽ là ông ta có âm mưu nào đó.

"Anh đã biết, chờ anh bàn bạc với thành viên khác trong hội đồng quản trị, có kết quả anh sẽ nói cho em biết."
Hứa Thanh Khê gật đầu, sau đó cô nhìn thấy Quân Nhật Đình còn chưa thay quần áo trên người ra mới thúc giục anh đi rửa mặt.

Hôm sau, Quân Nhật Đình dậy thật sớm để đi đến công ty.


Hà Văn Tuấn báo cáo lịch trình hôm nay của anh: "Ba giờ chiều, hẹn Tổng giám đốc Thôi Quang bàn bạc, Buổi tối bảy giờ, ủy viên quản trị Đỗ Đăng hẹn anh đi ăn cơm tối."
Quân Nhật Đình gật đầu: "Ba giờ chiều cậu tới nhắc nhở tôi, về phần ủy viên quản trị Đỗ Đăng, cậu trả lời rằng tôi sẽ đến đúng giờ."
Hà Văn Tuấn gật đầu dự định rời đi.

"Chờ một chút, tôi còn có việc cần dặn dò."
Quân Nhật Đình gọi cậu ấy lại, anh nghĩ đến chuyện tối hôm qua Hứa Thanh Khê nói với anh.

"Cậu đi điều tra công ty này rồi mau chóng gửi tin tức cho tôi." Anh lấy tư liệu tối hôm qua Hứa Thanh Khê đưa cho anh ra.

Hà Văn Tuấn cầm lấy điều tra một phen, cậu ấy phát hiện là công ty nước ngoài làm có hơi ngạc nhiên, nhưng cậu ấy lại không nói gì mà quay người rời đi.

Chờ đến buổi chiều, cậu ấy cầm tin tức đã tra được gõ cửa bước vào văn phòng.

"Tổng giám đốc, tôi đã tra được.

Tập đoàn Thời Thế này là công ty phát triển mấy năm gần đây ở nước Nga, nó đang phát triển hết sức nhanh chóng, năm năm trước bọn họ vẫn là một công ty không có danh tiếng gì, nghe nói sau đó đổi một người phụ trách, công ty này mới bắt đầu chậm rãi ngóc đầu dậy."
Quân Nhật Đình nghe vậy, anh nhíu chặt lông mày: "Đổi người phụ trách thành ai?"
Trong thời gian năm năm ngắn ngủi biến một công ty nhỏ không có danh tiếng gì thành công ty lớn Top 100 quốc tế, người tài trong giới kinh doanh này không thể nào chưa từng nghe nói đến.

Hà Văn Tuấn lộ ra vẻ ngượng nghịu đáp lại nói: "Thật xin lỗi, tổng giám đốc, người phụ trách này là ai tôi không tra được.

Đối phương rất thần bí, cho tới bây giờ không xuất hiện trong bất kỳ trường hợp công khai nào, bất kỳ hoạt động gì cũng là trợ lý bên cạnh anh ta ra tay làm việc."
Quân Nhật Đình nghe thế, ánh mắt anh lóe lên ngạc nhiên: "Thần bí như vậy sao?"
Hà Văn Tuấn gật đầu không biết nên nói gì, cậu ấy dứt khoát đứng ở một bên chờ Quân Nhật Đình căn dặn.

Quân Nhật Đình lại không nghĩ tới sẽ có kết quả như vậy, anh có chút ngoài ý muốn, nhưng nó cũng khơi gợi lòng tò mò của anh..