Anh lagrave;đồ ngu ngốc

...

Củng biết là tên tiểu thử thúi Âu Dương Dật sẽ không chờ lâu , nên sau khi bắt điện thoại mười phút sau Nam Cung Ảnh liền chạy đến bệnh viện

Nhìn đồng hồ " Mạt Han , tại sao em lại phải làm như vậy?" Nam Cung Ảnh trong lòng đau xót , ngồi ở trên giường , sờ vào gương mặt tái nhợt của cô , trong lòng rỉ máu , đáng ra giờ này người nằm trên giường phải là hắn , là hắn chứ không phải là nữ nhân ngu ngốc này

Nam Cung Ảnh cầm điện thoại " Vân tẩu , ngày mang nhớ nhanh theo canh hầm"

Cúp điện thoại , dụi dụi con mắt , xem ra Âu Dương Dật sẽ không trở lại . Gây sức ép cả ngày , cũng hiểu được là rất mệt mõi . Kia còn nguyên một triệu tiền mặt , không nghĩ là không chút sứt mẻ nhưng lại giải quyết được tất cả

Sáng sớm , Nhan Mạt Hàn xanh xao , mí mắt có chút cử động , cảm thấy được chính mình đang vận động .. Có lẽ là vửa từ địa ngục trởvề , hoặc là cùng Diêm Vương đánh một trận mới đem được mạng sống nhỏ nhoi này trở lại

Ánh mặt trời chíu rọi vào phòng bệnh , cô giật giật ngón tay , cảm giác được có một chút thân nhiệt bên cạnh , cô hơi nghiêng đầu là Nam Cung Ảnh

Hắn chính là đang ở bên cạnh cô , lông mày gắt gao trau rtau lại , tựa như có cái gì đó không vui hoặc là đang rất lo lắng

NHưng khuôn mặt vẫn rất tuấn tú , không hề mất khí phách ... Hắn nằm đó ngủ như một đứa trẻ

Nhan Mạt Hàn khẽ nâng cánh tay , nhẹ nhàng vuốt mái tóc mềm mại của Nam Cung Ảnh rồi rời xuống lông mi , ngón tay khẽ dừng lại ở sống mũi cao của hắn

Ôi !Tiểu tử này thật là rất đẹp trai nha...

Đảo qua đôi môi mềm mại , hắn nở một nụ cười mở to mắt" Như thế nào? Sáng sớm vừa dậy đã lễ phép"chào hỏi" chồng của em sao?"

Nhan Mạt Hàn ngẩn ra rồi bật cười " Em khát , anh có thể lấy nước cho em không?"

Nam Cung Ảnh nhìn thấy cô có thể đã nói được liền vui vẻ" Được , đợi anh " Hắn đứng dậy , cử động có chút khó khăn , hai chân thì run lại còn đau khắp cổ , đi lấy nước cho mạt hàn

Nam Cung Ảnh có thật nhiều điều khẩn trương muốn nói cùng cô , chính là không biết có nên nói ra không , trong khi cô còn yếu như vậy

Lấy ly nước khẽ nâng đầu cô ôm vào trong ngực " Nếu em đã chết thì anh biết phải làm sao..."

"buồn bã , cô đơn chứ sao" Nhan Mạt Hàn cười cười , cầm ly nước uống hết

Nam Cung Ảnh đổ mồ hôi" em vì cái gì lại đỡ giùm anh?"

"Bởi vì em thà chính mình bị thương cũng không đành nhìn người em yêu bị thương . Như vậy , rõ ràng chưa?"

Cô nâng hai tròng mắt long lanh , chống lại cặp mắt tà mị của Nam Cung Ảnh

Hắn đã hiểu , trong lúc nhất thời rất hạnh phúc , dường như tất cả có thể đâm vỡ lòng ngực hắn " Em yêu Anh sao?"

"Được rồi , anh đúng là ngu ngốc" Cô không nói gì , đã trả lời rõ ràng như vậy mà còn hỏi sao? thật là xấu hổ

"Em mới là..." Nam Cung Ảnh mắng yêu , vuốt sống mũi của Mạt hàn cười vui vẻ

"Này , những gì em nói anh thật không hiểu sao?" Sợ hắn không hiểu , Nhan Mạt Hàn muốn xác định lại một chút

Nhưng hắn không nói gì liền hôn lên môi cô , nhẹ nhàng quấn lấy lưỡi của cô , quyến luyến chung thuỷ giữ lấy . Nụ hôn này , tựa như đã nói cho cô biết hắn đã là của cô

Nhan Mạt Hàn cười cười , cô không phải sớm đã là của hắn sao? Chính cái đêm uống rượu , cô đã thuộc về hắn rồi...

--

"AJo , xem ra kế hoạch gây tai nạn kia phải lùi lại rồi" Dịch điều Vi khó chịu cầm ly sữa uống

"Tại sao?"

"Nhan Mạt hàn bị trúng đạn rồi ! Cụ thể thì ngươi hãy tự tìm hiểu đi" Dịch Điều Vi lười phải giải thích

"Được , Dịch tỷ yên tâm , chỉ cần cô ra lệnh , tôi sẽ hành động ngay" AJo ngẩng đầu , nhìn thoáng qua Dịch điều Vi , xem ra Dịch Điều Vi đã thật sự thay đổi , thay đổi một cách đột ngột khiến hắn không còn có thể nhận ra ... Cô trước kia , làm sao có thể tự tay phá tan hạnh phúc của người khác?!

"Một hồi tôi sẽ đến xem xét tình hình của Mạt Hàn"

Dịch Điều Vi cảnh giác một chút " Ngươi hãy xuống lầu mua một chút trái cây"

"Ừ , tôi biết"

---