Đúng vậy , chú rễ không xuất hiện , đứng trên sân khấu, Nhan Mạt Hàn cảm thấy lạnh cả người . Bên dưới người người thay phiên mà châm chọc , cô cảm nhận được . Rõ ràng cô cùng hắn diễn trò , nhất thời xúc động liền kí hợp đồng , bây giờ tự nhiên biến cô trở thành người phải diễn với hắn . Hơn nữa bị mọi người châm chọc cô cũng không thể lên tiến phản bác

-Tại Tươi Đẹp-

“ Ảnh , cậu cứ như vậy , chạy trốn trong lễ kết hôn sao?” Bên trong cùng một căn phòng , Doãn Thiệu Hàn không xác định hỏi Nam Cung Ảnh , Nam Cung Ảnh gật gật , trên tay cầm ly hồng tửu

“ Đương nhiên” Hai chữ ngắn gọn , Nam Cung Ảnh trả lời , chỉ cần nghe giọng điệu là biết hắn không hề có một chút nào quan tâm đến việc này

“ Không nghĩ tới Đại Tổng Tài Nam Cung Ảnh sẽ chạy trốn hôn nhân, thật buồn cười , Chắc rằng ngày mai tất cả báo chí sẽ lên tin” Âu Dương Dật cười một tiếng , chợt nhớ đến chuyện đó , Nam Cung Ảnh gọi cho Tiểu Dương , nhờ hắn phong tỏa tất cả báo chí

“ Ảnh , Dịch Điều Vi đã quay trở về đúng không?” Doãn Thiệu Hàn hỏi , tất nhiên Doãn Thiệu Hàn biết Dịch Điều Vi là người Nam Cung Ảnh yêu nhất

Nam Cung Ảnh không nói gì , gật gật đầu , phía đối diện Âu Dương Dật và Doãn Thiệu Hàn hít một lượng không khí , biết rằng cô ta đã quay trở về thì phần nào cuộc sống của Nam Cung Ảnh cũng sẽ bị ảnh hưởng

Không khí trong phòng đột nhiên trở nên ngộp ngạt , không ai nói gì , Nam Cung Ảnh chỉ uống rượu , một ly .. hai ly … một chai…hai chai , cho đến khi Âu Dương Dật và Doãn Thiệu Hàn không chịu nỗi nữa mà ngăn cản

Về đến nhà , kéo lê cơ thể đang mệt mõi , Nhan Mạt Hàn cái gì cũng không muốn nói , chỉ muốn lên phòng . Tiểu Huyên thấy Mạt Hàn hỏi “ Thiếu phu nhân , thiếu gia đâu?”

Nhan Mạt Hàn lắc đầu , môi cô hé lên nụ cười đau khổ , bước thẵng lên lầu . Không nghĩ rằng , lần đầu tiên đám cưới cư nhiên là như vậy . Bị người ta phản bội , đem ra làm trò đùa , còn bị mọi người cười nhạo . Nam Cung Ảnh ! Anh thật giỏi.

Vào trong phòng , lười phải để ý những thứ khác , cô liền cởi chiếc váy cưới quăng xuống đất , đôi giày cao gót đã sớm không biết ở nơi đâu , lê đôi chân mõi mệt , cô vào trong phòng tắm , bước vào bồn nước nóng , chậm rãi tắm rửa . Cuối cùng , cũng đã thấy nhẹ nhõm hơn một chút , nhìn gương mặt mình trong gương , quấn một chiếc khăn ngay cổ , cô biết Nam Cung Ảnh sẽ không quay trở lại , ngày mai tự động viên cho chính mình

Mở cửa phòng toilet bước ra , Nhan Mạt Hàn lập tức kinh ngạc , chẵng phải lúc nãy cô vào là phòng đang mở đèn sao ? Sao bây giờ lại tắt?Có thể là Tiểu Huyên đã tắt , cô không nghĩ nhiều , bước ra khỏi toilet , trong không gian đen tối , cô cảm thấy sợ . Trong không khí , ngập tràn mùi rượu , loáng thoáng nhìn thấy một bóng người trên ghế sofa , xém chút nữa cô đã hét lên một tiếng kinh hồn

Căn bản không nghĩ đến Nam Cung Ảnh , Mạt Hàn quấn lấy khăn tắm , bước đến tủ quần áo , lấy một chiếc áo ngủ hình hoạt họa , còn có đồ lót , cô bước vào toilet nhanh chóng thay đồ . Tiến đến ghế sofa , người nằm trên đó không động đậy , cô nóng giận

“ Này , đứng lên , tôi muốn đi ngủ” Nhan Mạt Hàn kéo kéo Nam Cung Ảnh , không nghĩ tới hắn chao đảo té trên người của cô , mùi rượu nồng nặc xông vào mũi , Nhan Mạt Hàn khựng lại , nhưng tay cô đẩy hắn ra

“ Cút ngay , tôi muốn đi ngủ” Đối với hắn , Nhan Mạt Hàn không nương tay

“ Điều Vi … vì sao em lại trở về?” Nam Cung Ảnh thì thầm , hai tay ôm chặt Nhan Mạt Hàn , mất thăng bằng , hai người té lên ghế sofa . Mới vừa tắm xong , làn da trắng nõn dưới ánh trăng còn nổi bật hơn , vùi đầu vào cổ của Nhan Mạt Hàn , Nam Cung Ảnh tham lam hít mùi hương của cô . Thân thể liền nóng lên , Nhan Mạt Hàn nằm yên , nhưng cô cảm giác cơ thể của Nam Cung Ảnh có gì đó không đúng…

“ Anh…. Anh buông tôi ra” Nhan Mạt Hàn chợt nhớ đến đêm cô gặp hắn ở Jayz , xém chút nữa cô bị hắn ăn sạch

“ Điều Vi…. Tại sao em lại cự tuyệt anh?” Âm Thanh đứt quãng , bàn tay to của hắn đã bắt đầu không an phận mà di chuyển

Ầm một tiếng , não của cô hoàn toàn trống không ..