*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Điện thoại trên tay Tô Ánh Nguyệt bị người đàn ông kia cướp đi.

Lúc này, trên màn hình điện thoại là đoạn video Tô Ánh Sắc mặt người đàn ông lập tức u ám như bầu trời mưa đen Tô Ánh Nguyệt mấp máy môi: “Cái đó, em có thể giải thích…
Tân Mộ Ngôn nhìn cô, duỗi cánh tay, trực tiếp ôm cơ thể nhỏ nhắn vào lòng: “Giải thích đi”
Đôi môi mỏng lạnh lẽo của người ông nhẹ nhàng hôn lên cổ tô, hơi thở ấm áp phả vào xương quai xanh của cô, khiến Tô Ánh Nguyệt nhất thời bị choáng.

Cô đỏ mặt, không dám nhìn vào đáy mắt anh: “Em vừa nấy chỉ là…”
Người phụ nữ cố gắng để giọng nói mình nghiêm túc hơn, nhưng hành động sau đó của Tân Mộ Ngôn khiến cô không thể nào bình tĩnh lại được.


Anh ngậm lấy vành tai cô.

Sức đụng chạm ấm áp mơ hồ khiến Tô Ánh Nguyệt nhất thời không nói được, đầu óc cô trống rồng, dường như quên mất bản thân định nói gì.

Một lúc lâu sau, cô mới lấy lại được tinh thần: “Mấy lời em vừa nói chỉ là kế tạm thời thôi “
“Ảnh đế Kỷ với em không thân quen gì nhau, mà anh ta lại tình nguyện đứng ra giải vây cho tôi khi bị Trình Hiếu Quân làm khó, em không thể trước mặt bao nhiêu phóng viên lại làm mất mặt anh ta được.”
Nói xong, Tân Ánh Nguyệt cẩn thận võ lên mặt Tân Mộ Ngôn: “Hơn nữa em cũng không đồng ý với anh ta, em chỉ nói đó là vinh hạnh của mình.”

Anh dơ ngón tay thon dài vuốt lên tóc chỗ thái dương chả cô: “Anh ta cũng được coi là đối thủ khá thú vị đó chứ”
Trái tim Tô Ánh Nguyệt cuối cùng cũng mủn xuống.

Người phụ nữ ngại ngùng cười: “Em cảm thấy anh cũng không cần coi Kỷ Thanh Nam là đối thủ đâu.”
“Em thấy anh ta chắc không hứng thú gì với em, sở dĩ lúc.

trước nói như thế chắc là do làm việc vì chính nghĩa.”

“Sau này em còn hợp tác quay phim với anh ta, vì vậy anh †a mới giúp em”
Tân Mộ Ngôn mở miệng: “Em không hiểu lòng dạ đàn ông”
Nhìn ánh mắt của Kỷ Thanh Nam trong video kia là anh đã hiểu rõ rồi.

Đó không phải là ánh mắt của một người bạn bình thường.

Tô Ánh Nguyệt không nói gì nữa.

Rất nhanh xe đã đến biệt thự nhà họ Tần.

Tô Ánh Nguyệt lên lầu đi về phòng, cô đi quang qua phòng dành cho trẻ con, vô thức nhìn vào bên trong.

Trong cánh cửa phòng đang che khuất, Tân Tinh Vân đang ngồi trước màn hình máy tính, đôi tay nhỏ nhắn đang nhanh gõ bàn phím Còn Tâm Tinh Thiên thì liên tục vuốt tay xem máy tính bảng Cô đứng ở cửa nhìn một lúc lâu, nhưng cuối cùng vẫn không đẩy cửa vào.

Mãi về sau cô mới quay về phòng Khi cô lấy điện thoại kiểm tra lại, tin đồn giữa cô và Kỷ.


Thanh Nam đều đã bị xóa sạch.

Lúc này, chuộng điện thoại cô vang lên, là Kỷ Thanh Nam gọi đến.

Người phụ nữ nhớn mày, nhận cuộc gọi.

“Chồng em không bảo gì chứ?”
Kỷ Thanh Nam ở đầu bên kia đi không lòng vòng hỏi: “Tin tức trên mạng đều bàn tán hết rồi, tôi sợ anh ta sẽ hiểu lầm”
“Anh ấy không hiểu lâm.”
Kỷ Thanh Nam vừa nói xong, Tô Ánh Nguyệt đã ngắt lời: lô à št thấu hiểu cho người khác.”
“Chồng tôi là ngưc “Vậy thì tốt”
Kỷ Thanh Nam bị lời nói của cô làm cho nghẹn lời..