Tay Tô Ánh Nguyệt cầm di động khẽ run rẩy.

Cô nghe thấy giọng nói của mình thay đổi: “Cậu nói, Lạc Hân bị ba người đàn ông mang đi?”
“Đúng vậy”
Bên bên trong điện thoại giọng nói của Phúc Quý Ngân mờ mịt “Tại sao cậu lại kinh ngạc như vậy?”
“Tớ nghe nói những người hoạt động trong giới giải trí nhiều năm sẽ rất thoáng, Lạc Hân dù sao cũng là ảnh hậu, cũng xuất hiện nhiều năm như vậy, kỳ thật tớ một chút cũng không ngạc nhiên”
Phúc Quý Ngân vừa nói chuyện vừa đi ra ngoài khách sạn: “Nhưng mà Ánh Nguyệt, cậu thì sao?”

“Nhân vật chính tối nay ngoại trừ Lạc Hân ra còn có cậu”
Tô Ánh Nguyệt hít sâu một hơi: “Quý Ngân, cậu nghe tớ nói, bây giờ cậu lập tức báo cảnh sát”
“Nói với cảnh sát tất cả những gì cậu vừa thấy.”
Giọng nói của Tô Ánh Nguyệt run lên, trái tim cũng run lên the ac Hân sẽ không làm chuyện này”
Tân trạng cô ấy tối nay rất tệ nên uống rất nhiều rượu.”
“Tớ không có ở đó vì cô ấy đã đuổi tớ đi, cô ấy rất không thích tớ ở đấy, ba người đó chắc chản không phải là bạn của cô ấy”
Phúc Quý Ngân ở đầu điện thoại trầm mặc.

Một lúc lâu sau cô ấy cắn môi: “Ánh Nguyệt, không thể báo cảnh sát: “Lạc Hân là ảnh hậu, là nhân vật của công chúng, nếu thật sự làm theo cậu nói báo cảnh sát sẽ chỉ ảnh hưởng đến hình tượng sau này của cô ấy”
Phúc Quý Ngân thở dài một hơi: “Như này nhé, trước tiên cậu hỏi chồng cậu xem có thể nghĩ biện pháp giúp đỡ hay không, tìm vị trí hiện tại của Lạc Hân, cô ấy vừa mới đi không bao lâu”
“Được rồi, được rồi”
Tô Ánh Nguyệt nắm điện thoại di động: “Cậu nói đúng”
Vừa rồi cô quá rối.

‘Sau khi cảnh sát hành động quả thật sẽ kinh động truyền thông, đến lúc đó cho dù Lạc Hân vô tội, phương tiện truyền thông cũng sẽ phát tán rộng rãi.


“Quý Ngân, bây giờ cậu liên lạc với công ty của Lạc Hân, tìm người đại diện hoặc trợ lý của Lạc Hân để bọn họ mau chóng xứ lý!”
“Bây giờ tớ gọi Tân Mộ Ngôn!”
Nói xong, Tô Ánh Nguyệt trực tiếp cúp điện thoại.

Tuy rằng cô biết trước mắt tìm Tân Mộ Ngôn là biện pháp tốt nhất.

Nhưng cô lật tìm một lượt trong danh bạ điện thoại di động nhưng vẫn không tìm được thông tin liên lạc của anh.

Cô cản môi, trong lòng lo lắng không thôi Lần trước Tân Mộ Ngôn không phải đã lưu số của anh ở trong điện thoại di động của cô rồi sao?
Tại sao không cớ?
Trong tình hách cấp bách, cô đành phải gọi điện thoại cho Tân Nam Phong.

Tân Nam Phong bên trong điện thoại hình như đang uống rượu.

“Thím, tìm cháu có việc gì không?”

Trong giọng nói của người đàn ông lộ ra vẻ mê hoặc, bên trong điện thoại còn có giọng nam nữ hì hì hi ha ha.

Tô Ánh Nguyệt thở dài một hơi: “Tân Nam Phong, mặc kệ giữa cậu và Lạc Hân đã xảy ra chuyện gì không vui, nhưng bây giờ tôi muốn nói với cậu chuyện này.

Lạc Hân vừa uống rất nhiều rượu trong khách sạn Xuân Mãn, tôi không biết cô ấy uống bao nhiêu nhưng trên bàn toàn rượu mạnh, chỉ biết khi tôi đến cô ấy đã uống ba chai, khi tôi đi cô ấy vẫn còn uống tiếp”
Giọng nói của Tân Nam Phong bên trong điện thoại đột nhiên lạnh xuống: “Không liên quan gì đến cháu.”
Nhưng nó có liên quan đến tô Tô Ánh Nguyệt cản răng, trong giọng nói có thêm tức giận: “Lạc Hân là bạn của tôi!”
‘Cô ấy đang gặp nguy hiểm, tôi rất lo lắng nên cần sự giúp đỡ, cậu là cháu của tôi, tôi nhờ cậu giúp cậu có giúp không?”
“Lạc Hân làm sao?”
“Có người nhìn thấy cô ấy say rượu và bị ba người đàn ông không tốt mang đi”
Thấy thái độ của Tân Nam Phong cuối cùng cũng buông lỏng, Tô Ánh Nguyệt cắn răng: “Lạc Hân có phải là người phụ nữ sau khi uống rượu sẽ cùng người khác làm loạn hay không, cậu hẳn là rõ ràng hơn tôi”.