Tô Ánh Nguyệt mỉm cười: “Chỉ là công việc yêu cầu mà thôi, chắc hẳn cô sẽ không ghen tị chứ nhỉ?”
Đúng lúc này Trình Hiếu Quân đi tới.

Hướng Kim Tâm trực tiếp nhào thẳng vào trong lòng anh ta rồi giả bộ tủi thân: “Hiếu Quân, Ánh Nguyệt cô ấy cố tình chọc tức em.


“Em bảo cô ấy cố gắng diễn với anh cho tốt, nhưng cô ấy lại nói rằng em ghen tị.

.

”“Chúng ta đã ở bên nhau nhiều năm như vậy.

Em có cần thiết phải tỏ ra ghen tuông với cô ấy không chứ!”Trình Hiếu Quân nhíu mày rồi liếc nhìn Tô Ánh Nguyệt với vẻ mặt lạnh lùng: “Mặc dù giữa chúng ta đã từng xảy ra nhiều chuyện không vui, nhưng bây giờ mọi người đều đang ở phim trường”

“Tô Ánh Nguyệt tôi mong rằng cô có thể bỏ qua những vướng mắc trong quá khứ, mà nghiêm túc trong công việc, chuyên nghiệp một chút.


“Được thôi.

” Tô Ánh Nguyệt lười biếng duỗi eo: “Anh Trình đã muốn làm việc một cách nghiêm túc, nhưng lại để bạn gái của mình giơ tay nhấc chân chỉ trỏ tôi trên phim trường, liệu có phải rất thiếu chuyên nghiệp không đây?”
Giọng nói của cô không hề nhỏ, vì vậy đã thu hút sự chú ý của rất nhiều diễn viên khác.

Một số trong số họ cũng bắt đầu xì xầm bàn tán: “Đúng đấy, trong giới giải trí cũng có rất nhiều người đã có bạn gái, nhưng tôi chưa bao giờ trông thấy người nào mỗi lần quay phim đều dẫn theo bạn gái đi cùng”
“Cô chẳng hiểu gì cả, đây là đang lăng xê, Hướng Kim Tâm kia lúc trước cũng từng là một người nổi tiếng trên mạng, không có một tác phẩm gì cả, nếu như không dựa vào mối quan hệ với Trình Hiếu Quân thì ngay cả kịch bản cũng đều không nhận được, cho nên mỗi ngày đều phải show ân ái để có cảm giác tồn tại”
“Thật là buồn nôn, không có thực lực thì chỉ có thể dựa vào mánh lới để lăn lộn trong giới giải trí này mà thôi.

” Những lời bàn tán của mấy người đó ngày càng trở nên khó nghe.

Sắc mặt của Hướng Kim Tâm hết đỏ rồi lại trắng.

Cuối cùng cô ta trực tiếp chui ra khỏi vòng tay của Trình Hiếu Quân với vẻ mặt lạnh lùng: “Em đi ngay bây giờ đây.

” Trình Hiếu Quân vội vàng đuổi kịp rồi nắm tay cô ta dỗ dành hồi lâu.

Tô Ánh Nguyệt ngồi trên ghế vừa lật kịch bản vừa nhìn Trình Hiếu Quân đang dỗ dành Hướng Kim Tâm ở nơi đằng xa, mà trong lòng cảm thấy có chút khó chịu.

Cô và Trình Hiếu Quân đã ở bên nhau sáu năm, nhưng có khi nào anh ta đối xử với cô như vậy chứ? Mười phút sau cảnh quay bắt đầu.

Tô Ánh Nguyệt đứng đó quay lưng lại với máy quay, nhìn Trình Hiếu Quân từng bước đi về phía cô.


Đây là một bộ phim truyền hình hiện đại, trong đó Trình Hiếu Quân đóng vai một tổng giám đốc tàn nhẫn và độc đoán.

Sau khi hóa trang xong Trình Hiểu Quân mặc bộ vest trắng lạnh lùng đi về phía Tô Ánh Nguyệt.

Tiếng hút khí của các diễn viên khác không ngừng vang lên xung quanh.

“Đẹp trai quá đi mất.


“Trình Hiếu Quân xứng đáng là nam diễn viên hot nhất tại lễ trao giải Cánh Diều Vàng năm nay, man quá!”
“A a a a tôi muốn đổi chồng rồi.

” Tô Ánh Nguyệt cau mày lại khi nghe thấy những tiếng tán thưởng này, rồi lặng lẽ nhìn khuôn mặt của Trình Hiếu.

Nhưng mà càng nhìn vào khuôn mặt này cô càng cảm thấy ghê tởm.

Cô thật sự không biết lúc đầu mình thích anh ta ở điểm nào, vậy mà lại lãng phí sáu năm thanh xuân cho một người đàn ông như vậy.

Ngay cả một nửa của Tần Mộ Ngôn anh ta cũng không bằng.

“Tô Ánh Nguyệt” Bởi vì hai người họ không có đối thoại trong cảnh này, nên khi nắm tay cô Trình Hiếu Quân hạ thấp giọng mở miệng nói: “Vừa nãy cô cố ý làm như vậy đúng không?”
“Cố ý nói rằng tôi đưa bạn gái đến đây là không chuyên nghiệp, cố tình để Kim Tâm bị người khác chỉ trỏ” Tô Ánh Nguyệt khẽ nheo mắt lại rồi cười chế nhạo: “Cứ coi như cố ý đi” Nếu Trình Hiếu Quân không nói rằng cô cần phải chuyên nghiệp một chút thì cô cũng sẽ không cố ý nhắm vào Hướng Kim Tâm.

Cô không có nhàn rỗi như họ.

“Tôi mong rằng sẽ không có lần sau.


” “Kim Tâm da mặt mỏng không giống như cô mặc người ta bàn tán đều không bận tâm.

” Trái tim Tô Ánh Nguyệt như rơi vào hầm băng.

Hướng Kim Tâm da mặt mỏng à? Còn cô là loại mặt dày sao? Trình Hiếu Quân vẫn không ngừng khiến trái tim Tô Ánh Nguyệt rỉ máu: “Nếu sau này lại xảy ra chuyện như vậy thì đừng trách tôi khách sáo với cô.

” Tô Ánh Nguyệt chưa kịp phản bác lại anh ta thì đạo diễn đằng kia đã hô ngừng.

“Cảnh quay này quay như vậy là được rồi” Trình Hiếu Quân lạnh lùng buông tay Tô Ánh Nguyệt ra: “Hãy nhớ những gì tôi đã nói” Tô Ánh Nguyệt đứng nguyên tại chỗ, bướng bỉnh cắn chặt môi nhìn theo bóng lưng của anh ta.

Cảm giác trong lòng nói không rõ là đau đớn hay buồn bã.

Cô có thể nhìn ra trong mắt Trình Hiếu Quân thật sự có Hướng Kim Tâm.

Anh ta lo lắng cho cô ta, còn nói những lời cay nghiệt với cố và phản bội mình.

Nhưng Trình Hiếu Quân lại chưa từng làm những điều này cho cô cả.