Lâm Thanh Hòa nạp đế giày, nhìn thời gian không còn sớm nữa, liền bắt đầu làm vỏ sủi cảo.

Sủi cảo cô làm đều là bánh có vỏ mỏng, nhân bánh nhiều. Thịt heo băm nhỏ cùng rau cần, món sủi cao nhân rau cần thịt heo đơn giản.

Nhưng cả nhà cô rất thích ăn, nhất là hương thơm của rau cần.

Quả nhiên khi cô vừa làm xong sủi cảo thì Chu Thanh Bách vừa về đến nhà, Lâm Thanh Hòa nói: "Chuẩn bị nước ấm cho ngươi rồi đó. Đi rửa mặt rửa tay đi, chuẩn bị ăn sủi cảo"

Chu Thanh Bách đồng ý.

Chu Khải đang làm bài tập, Chu Toàn và Chu Bách cũng đang viết và vẽ vời ở trên bàn.

"Cha, trong nồi còn có chè" Chu Toàn nói.

"Ừ" Chu Thanh Bách đáp.

Rửa tay rửa mặt xong, hắn cảm thấy cả người nhẹ nhàng đi một chút, Lâm Thanh Hòa nói: "Món chè kia buổi tối hẳn ăn, bây giờ ăn bữa chính đã"

Sủi cảo chín rất nhanh, không mất nhiều thời gian, Lâm Thanh Hòa liền dọn sủi cảo ra. Mỗi người một chén. Chu Thanh Bách chén lớn. Lâm Thanh Hòa và ba đứa con trai là chén nhỏ. Lượng ăn của bốn mẹ con cộng lại gần như bằng lượng ăn của Chu Thanh Bách.

Đương nhiên đây chỉ là tạm thời.

Sau vài năm nữa, ba đứa trẻ sẽ lớn và lượng ăn sẽ mạnh hơn.

Lúc đầu hắn còn tưởng rằng vợ hắn để dành cho hắn ăn. Nhưng bây giờ hắn đã hiểu, lượng ăn của cô không lớn, ăn nhiều một chút liền la hét muốn giảm béo..

Chu Thanh Bách vì chuyện này mà rất bất lực. Rõ ràng rất gầy, nếu như cô mập lên một chút hắn sẽ àng thích hơn. Thế nhưng cô không muốn, nói mập lên sẽ không có khí chất.

Cho nên bây giờ Chu Thanh Bách cũng tùy ý cô.

Ăn xong cơm tối, Lâm Thanh Hòa liền nghỉ ngơi một lát rồi mới đi tắm.

Còn dọn dẹp, rửa chén đũa là nhiệm vụ của Chu Khải. Quét sạch sân là nhiệm vụ của Chu Toàn. Những chuyện lặt vặt ở sau nhà là Chu Thanh Bách làm. Cô và bé út Chu Bách ngồi hưởng thụ là được.

Lúc tắm rửa liền thuận tiện giặt luôn quần áo của chính mình. Cô không cần Chu Thanh Bách giặt quần áo của cô. Quần áo của cô không nặng không nhẹ, giặt sách rất nhanh, mất chưa tới ba phút.

Cô tắm xong, Chu Thanh Bách cũng dọn dẹp sau nhà xong. Sau đó đi tắm, đem quần áo của hắn và ba đứa con trai giặt sạch.

Làm xong những chuyện này, cũng chỉ mới hơn bảy giờ.

"Gà nhà ta sinh ra thêm hai con gà con" Chu Thanh Bách lúc này nói với vợ hắn.

"Nuôi đến vụ thu hoạch mùa hè, vừa vặn làm thịt cho ngươi ăn tẩm bổ" Lâm Thanh Hòa vẫn còn nạp đế giày, nói.

Cô cảm thấy mình quá vĩ đại. Trước đây chưa từng nghĩ mình có thể làm được những điều này. Nhưng bây giờ cô đã may quần áo và nạp giày, cảm thấy bản thân mình đúng là một phụ nữ vĩ đại.

Chu Thanh Bách vẻ mặt dịu đi.

"Không biết kiếp trước ta nợ cha con các người cái gì, kiếp này phải tới làm trâu làm ngựa cho các ngươi" Lâm Thanh Hòa chua xót nói. Sau đó kêu Chu Thanh Bách nhấc chân, so sánh chân của hắn thấy không chênh lệch gì mấy, rồi mới tiếp tục làm.

"Ta biết ngươi cực khổ" Chu Thanh Bách nhìn cô, nói.

Lâm Thanh Hòa giương mắt nhìn hắn: "Người bên ngoài đều nói ta phá sản, không chỉ phá sản mà còn không sống qua ngày được, làm khổ ngươi. Ngươi cưới ta là chuyện xui xẻo, ta gả cho ngươi là do kiếp trước ta có phước đức.

Trong mắt Chu Thanh Bách mang theo ý cười:" Lời nói bên ngoài không thể coi là thật "

Lâm Thanh Hòa khẽ thở dài một tiếng:" Cũng chỉ có thể coi là vậy rồi. Nếu không.. chẳng lẽ để bụng sao "

Buổi tối đi ngủ, Chu Thanh Bách cẩn thận làm đau vợ hắn một phen.

Lâm Thanh Hòa ở trong vòng tay của hắn, cố gắng hưởng thụ khoảnh khắc này, Chu Thanh Bách cũng vậy.

" Nếu ở nhà nhàm chán, vậy đưa Chu Bách cùng đi xem phim đi "Chu Thanh Bách nói.

" Xem phim cũng được, nhưng để Chu Khải biết được hắn lại lải nhải. Ngày mai ta sẽ dẫn hai anh em bọn hắn đi dạo trong thành phố một chuyến "Lâm Thanh Hòa nói.

" Muốn ăn gì thì cứ mua "Chu Thanh Bách nói.

Lâm Thanh Hòa tỏ ý bản thân cô biết điều đó.

Hai vợ chồng ngủ cùng nhau. Lâm Thanh Hòa không thích nóng nực, muốn cách xa hắn một chút. Nhưng bị hắn nhận ra, không còn cách nào khác đành phải ngủ như vậy.

Ngày hôm sau Chu Khải đi học, Chu Thanh Bách đi làm. Lâm Thanh Hòa liền để Phi ưng trông nhà, đóng khóa cửa đàng quàng, sau đó mang Chu Toàn và Chu Bách đi ra ngoài.

Còn heo ở nhà đã cho ăn qua, có trở về trễ một chút rồi cho chúng ăn thêm một lần nữa cũng không sao.

Cô mang hai đứa con trai ra ngoài một cách tiêu sái, vừa nhìn tư thế này là biết muốn đi thành phố rồi.

" Ngươi nhìn bộ dạng tư bản của cô ta kìa. Mọi người đều đi làm, chỉ có mỗi cô ta đạp xe đi thành phố. Ai không biết còn tưởng rằng cô ta đang đi làm đấy! "Vương Linh, người bị Lâm Thanh Hòa nói cho quê mặt lần trước, hừ lạnh nói.

Nhị tẩu cũng hừ lạnh:" Trong nhà không còn bao nhiêu tiền mà dám đua đòi như thế. Ngươi xem ba đứa con trai của cô ta về sau làm sao mà cưới được vợ! "

Bụng của cô cũng không còn nhỏ, nhưng vẫn phải ra ngoài đi làm. Lâm Thanh Hòa thì không như vậy, chuyện gì cũng không cần làm, suốt ngày ở nhà nhàn rỗi!

" Làm sao ngươi biết không có nhiều tiền? Ta thấy cô ta còn có nhiều tiền hơn nữa cơ, nếu không.. cô ta dám như vậy sao? "Vương Linh nói.

" Bao nhiêu tiền là đủ cho cô ta tiêu? Ta còn nghe nói cô ta đoạt tuyệt quan hệ với nhà mẹ đẻ, hình như là về nhà mẹ đẻ vay tiền, nhà mẹ đẻ không cho mượn "Nhị tẩu nhỏ giọng nói.

" Đoạn tuyệt quan hệ? "Vương Linh kinh ngạc nói:" Không phải do không thoải mái nên mới náo loạn à? "

" Đó là bên ngoài nói vậy. Mẹ đẻ không cho vay tiền, năm sau không về thăm nhà "Nhị tẩu chế giễu.

" Không có tiền mà cô ta còn dám sống như vậy. Ba người con trai này quả thật không cần cưới vợ rồi. Bây giờ không giống như trước đây, có miếng ăn là có thể cưới được vợ "Vương Linh nói.

" Ai quan tâm cô ta "Nhị tẩu hừ một tiếng.

Đại tẩu và tam tẩu cũng xuống làm. Hai người đều ở phía sau, cách một khoảng xa nên không biết hai bọn họ đang nói gì. Nhưng khẳng định là đang nói mẹ Chu Khải.

" Ngày hôm qua Đóa Đóa quay trở về còn nói tứ thẩm đã cho tỷ muội bọn họ ăn chè, Tam Ni cũng có phần "Chu đại tẩu nói.

Không chỉ có Đóa Đóa, Lục Ni quay về cũng nói với tam tẩu chuyện này.

" Đây đúng là nuôi không quen mà "Tam tẩu bĩu môi nói.

Con gái của cô đều quay trở lại nói, chén chè bên trong có táo đỏ, cẩu kỷ tử, long nhãn cùng với đậu phộng. Dùng đường đỏ để nấu, vị ngọt ngào và rất thơm, ăn vô cùng ngon.

Mẹ Chu Khải không có tính toán nhiều như vậy, còn cho Nhị Ni một chén. Nhị Ni là một người hiểu chuyện, khẳng định khi trở về cũng sẽ nói. Nhưng vợ lão nhị chẳng coi ra gì.

" Ta cũng nghĩ không thông, cô ấy làm nhưu vậy rốt cuộc có ý đồ gì? "Đại tẩu nói.

Tam tẩu cười cười:" Ai biết cô ấy "

Lại nói đến Lâm Thanh Hòa bên này, qua thành phố bán thịt heo kiếm được một ít tiền lời, tích lũy một thời gian cũng có kha khá.

Sau khi bán xong thịt heo cho. Lâm Thanh Hòa bắt đầu mang hai đứa con trai đi mua sắm ở trung tâm thương mại. Mua đồ dùng học tập cho Chu Khải, mua cho Chu Toàn mấy quyển sách. Còn Chu Bách thì mua cho hắn vài quả cầu thủy tinh, tiểu tử kia đặc biệt vui vẻ.

" Nếu anh cả của ngươi muốn mượn xem, ngươi không thể cứ chiếm giữ được có biết không "Lâm Thanh Hòa nói.

" Được"Chu Toàn vui vẻ đồng ý.

Lâm Thanh Hòa tiếp tục đưa hai anh em bọn họ đi dạo, ngẫm lại xem trong nhà cần bổ sung thứ gì cô liền mua bổ sung. Sau đó trở về nhà.