Chương 1130

Thái Sơn tung liên tiếp bốn cú đấm đủ sức làm vỡ vụn cả đá vào thân thể đối phương, vị lão sư kia không hề bị thương ngoại trừ việc lảo đảo lui về phía sau mấy bước!

Thái Sơn lúc đó mới nổi cơn thịnh nộ, lúc xuất chiêu thứ năm đã đập song quyền từ trên xuống.

Vị sư già bị cú đánh mạnh mẽ này làm chết ngay tại chỗ, nhưng không bị đánh nát thành thịt muối, và ông ta trở thành người duy nhất chết mà còn nguyên vẹn trong tay Thái Sơn.

Vị sư già đó chắc chắn là kẻ địch mạnh nhất mà Thái Sơn từng gặp phải trong đời, nếu không phải lúc đó ông ta chủ quan và cố ý để Thái Sơn tấn công trước năm chiêu thì quả thật không ai có thể nói trước được kết cục cuối cùng.

Trong mắt Sư Tử Hà Đông và Thái Sơn, lão sư đó chỉ là một trường hợp ngoại lệ có xác suất nhỏ, trên đời này không ai có thể có năng lực kháng đòn như lão sư đó nữa.

Tuy nhiên, hôm nay họ đã gặp phải rồi.

Mà người gặp còn mạnh hơn vị sư già đó gấp trăm lần!

Để có thể chịu đựng được quả đấm của Thái Sơn, còn có thể trò chuyện và cười đùa vô tư, đó có còn là con người không vậy?

“Thái Sơn, giết hắn!”

Sau khi Sư Tử Hà Đông phản ứng lại, ông ta quát lên với Thái Sơn, đồng thời một cảm giác bất an khó giải thích được dâng lên trong lòng ông ta.

Gầm– Sau khi Thái Sơn phản ứng lại, hắn lại gầm lên một tiếng như dã thú, một chân nện xuống đất.

Bùm!

Với một âm thanh nặng nề, toàn bộ mặt đất lập tức rung lên.

Cùng lúc đó, thân hình to lớn có một không hai của Thái Sơn nhảy dựng lên.

Sau khi nhảy lên khoảng cách năm sáu mét trên không trung, toàn thân hắn hơi nghiêng về phía trước, nắm hai tay lại với nhau, xé rách không trung, nện xuống đỉnh đầu Sử Nam Bắc lần nữa!

Đòn đánh này không chỉ chứa đựng toàn bộ uy lực của Thái Sơn, cộng với động năng của thân thể to lớn của hắn đột nhiên từ trên không rơi xuống, uy lực bộc phát quả là khôn lường!

Lúc này, đừng nói là một người, cho dù là một ngôi nhà bị một lực như vậy đánh xuống, trong nháy mắt cũng sẽ bị san bằng liền!

Bùm!

Một tiếng ‘ầm’ nặng nề vang lên, mọi người lại đột nhiên mở to mắt!

Đôi mắt của họ xen lẫn sự ngạc nhiên và hoảng sợ!

Người đàn ông đó …. chả hề hấn gì!

“Mày, rốt cuộc mày là ai?”

Lần này, ngay cả bản thân Thái Sơn cũng cảm thấy hơi bối rối, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên, hắn lớn tiếng nói với Sử Nam Bắc.

Sử Nam Bắc cười ranh mãnh, cũng không trực tiếp đáp lại câu hỏi của đối phương, mà nhìn đối phương nhẹ giọng nói: “Tao đã nói rồi, dùng lực đi, tao không thích cứ bị ngứa thế đâu”.

Gầm– Thái Sơn nghiến răng tức giận, sau một tràng gầm rú khác, hắn giơ nắm đấm lên và nện xuống đầu Sử Nam Bắc!

Rầm rầm rầm rầm rầm rầm!

Thái Sơn tuy thân hình to lớn nhưng tốc độ lại cực kỳ nhanh nhẹn, chỉ trong vòng chưa đầy mười giây, ít nhất hắn đã tung ra hàng trăm đòn nặng nề lên Sử Nam Bắc!

Từ âm thanh như sấm sét này, không khó để biết được mỗi đòn tấn công của Thái Sơn ẩn chứa lượng lực lớn nhường nào.